mà cơ thể Diêm Vương giống như một cái động đáy, mặc kệ cô truyền bao nhiêu nguyên khí, vẫn như cũ cảm giác lấp đầy.
Bất kể là kiếp kiếp , Diêm Vương đều là dẫn đường và bảo vệ Tô Vân Thiều ở trong giới Huyền môn, cô bao gặp tình huống như hiện tại.
Diêm Vương im lặng tiếng giống như c.h.ế.t .
Nỗi hoảng sợ tràn ngập giống như một bàn tay gầy guộc bóp nghẹt trái tim, tâm nhĩ cung cấp đủ m.á.u khiến hô hấp thông, mắt xuất hiện cảnh tượng quỷ dị.
Cảnh tượng tương tự dường như từng xảy đây, cho dù ký ức của Tô Vân Thiều chỉnh nhưng loại cảm giác thống khổ thiếu chút nữa mất yêu vẫn khắc sâu trong tâm trí.
"Lâu Cảnh!" Tô Vân Thiều cũng hề ý thức âm thanh và hai tay của đang ngừng run rẩy.
Cô giơ bàn tay run run dứt khoát cho Diêm Vương một cái tát, câu tiếp theo hiểu mà tự nhiên thốt .
"Nếu chịu tỉnh , em sẽ mang theo con của mà gả cho Đào Yêu!"
Nói xong, Tô Vân Thiều cũng ngây ngốc.
Đời Đào Yêu chỉ là một đứa nhỏ ba tuổi, khả năng kết hôn, cho nên như dễ khiến khác hiểu lầm đời cô cùng với Đào Yêu gì đó mập mờ, đúng ?
"Không ! Khụ khụ khụ..."Diêm Vương vốn động tĩnh nãy giờ đột nhiên dậy, che miệng ngừng ho khan, cả co quắp như tôm, mỗi phát một tiếng ho liền run rẩy một chút.
Tô Vân Thiều kịp tự chất vấn tại lời hồ đồ như , vội vàng vỗ lưng Diêm Vương giúp thuận khí.
"Không khụ khụ khụ..." Diêm Vương còn chuyện, nhưng thể của cho phép, lời khỏi miệng liền ho khan liên tiếp.
Tô Vân Thiều nổi: "Được , giỡn với đó!"
Diêm Vương đột nhiên xoay , bắt lấy tay Tô Vân Thiều đang vỗ lưng , dùng sức khiến mu bàn tay cùng gân xanh cổ nổi rần cả lên, giống như bất cứ lúc nào cũng thể vỡ , thật lâu mới nghẹn bốn chữ: "Em, là của !"
Tô Vân Thiều: "..."
Đã thương đến như , ho khan dứt còn quên tuyên thệ chủ quyền, cô hoài nghi đời chuyện gì đó mới khiến Diêm Vương cảm giác an như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-989.html.]
"Vâng , là của ." Tô Vân Thiều thuận theo lời để tiếp.
Diêm Vương nhận lời bảo đảm gian phòng đang ở, cuối cùng cũng nhớ đây là thời đại của xanh Đào Yêu, mà là thời đại của hạt đậu đỏ Đào Yêu, thể nào xảy loại tình huống như Tô Vân Thiều .
Thả lỏng , Diêm Vương xuống giường, tay dùng sức kéo Tô Vân Thiều ôm trong ngực.
Cơn ho thuyên giảm, mặc dù vết thương ở bụng do mũi tên sét trời xuyên thấu vẫn còn, đều bởi mà thương tổn, nhưng mũi tên sét trời cố ý tránh đan điền và các huyệt đạo nguy hiểm, chỉ cần tu dưỡng một thời gian ngắn là thể hồi phục.
"Không , về em cũng những lời đùa giỡn như ."
"Được." Biết để ý nhiều đến , Tô Vân Thiều cũng cảm thấy lời quả thực thỏa đáng.
Cũng may Đào Yêu ở đây, cũng ý với cô, nếu để Đào Yêu thấy thêm phiền phức.
Tâm lo trí loạn, thật sự cực kỳ đúng.
Trước đây sét trời luôn ý uy h.i.ế.p một chút nhưng từng thật sự khiến Diêm Vương thương một nào, sợ sẽ cô thắt thành nơ bướm, gấp thành hạc giấy, nên Tô Vân Thiều cũng cảm thấy sét trời đối xử đặc biệt với cô, sẽ tàn nhẫn như .
mà thực tế sét trời lập tức cho cô một cái tát thật mạnh
Tô Vân Thiều dám ôm bất kỳ tâm lý may mắn nào nữa, cũng sẽ miễn cưỡng Diêm Vương đề cập đến bất cứ chuyện gì , an phận cuộn trong lòng , gối ôm hình của ,"Sau việc thể thì cần nhắc nữa" .
Hôm nay mũi tên sét trời rõ ràng là một lời cảnh cáo, thì sẽ kết quả như thế nào
"Được." Kỳ thật Diêm Vương cũng ôm một chút tâm lý may mắn sét trời thể ngoan ngoãn ở trong tay cô vợ nhỏ, cho nên mới tiết lộ nhiều hơn một chút.
Sau khi thương cho đến khi mất ý thức vài giây, tự nhiên hiểu sét trời và Thiên Đạo là sự tồn tại mà bây giờ thể chống , cần cẩn thận hơn.
May mắn là câu vẫn .
Miên man suy nghĩ một hồi thì ý thức trở nên mơ hồ, Diêm Vương cứ như ngủ , Tô Vân Thiều từ trong n.g.ự.c chui phòng tắm rửa mặt, khi trở cũng đánh thức dậy.
Tình huống như tất nhiên là khả năng đánh thức Diêm Vương để cho tự mở quỷ môn trở về địa phủ .
Tô Vân Thiều dùng khăn nóng lau mặt lau tay cho Diêm Vương, cởi lễ phục rách nát , lau qua nhét trong chăn.