"Em  thể uống một giọt mà  cần pha loãng, Đào Yêu  thể uống non nửa giọt, những bạn nhỏ khác thì đều  pha loãng xong mới uống , còn nếu  bình thường ăn một  hết sạch chỗ  thì sẽ trực tiếp về trời." Tô Vân Thiều   xong,  bộ  , mấy bé yêu quái và nhóm quỷ sai đều sợ hãi ngã ngửa  .
Trong phòng khách vang lên những tiếng hít khí lạnh, hết đợt  đến đợt khác, dường như   đang thi với  xem ai hít to hơn.
Tô Vân Thiều: "..."
Tốt lắm, cả nhà gục ngã, chỉ còn một  cô là  duy nhất sống sót.
Tô Y Y bỗng nhiên nhớ tới những lời Nguyễn Mai : "Chị, vì  viên đá nhỏ và Bé Mập  thể uống thứ ? Hai đứa chúng nó   là sâu ?"
Cổ Âm Dương và Bé Mập từ khi uống  nước tủy đá pha loãng thì  trầm tính hơn  nhiều, nếu   lượng cơm ăn của chúng mỗi ngày đều nhiều hơn , suýt nữa Tô Vân Thiều còn cho rằng chính cô  khiến hai đứa chúng nó sắp về trời .
"Hai đứa chúng nó đều  linh trí,  thể  hiểu  chúng   gì, ngoại trừ vẻ bề ngoài  khác thường một chút, còn  chúng cũng  khác mấy bé yêu quái lắm, cho nên chị cũng cho hai đứa nó uống luôn."
Cô cũng  hy vọng  khi cho chúng uống tủy đá, Cổ Âm Dương và Bé Mập  thể   biến hoá gì về bản chất, dựa  quan điểm của cá nhân mà , cô cho rằng tủy đá là , cho nên  thể bởi vì hai đứa chúng nó là sâu mà phân biệt đối xử,  cho chúng uống tủy đá .
"Nếu thứ  là đồ bổ, thì   viên đá nhỏ và Bé Mập sẽ biến thành sâu lớn ?" Nghĩ đến cảnh tượng , Tô Y Y  run lên,"Nếu hai đứa chúng nó bé một chút thì em còn chấp nhận , lớn quá sẽ khiến em sợ hãi."
Nói thực ,  Tô cũng  sợ.
Hai  con liếc , âm thầm cầu nguyện: Côn trùng  cánh cũng , chỉ cần đừng to quá là !
Cả nhà   chuyện thêm một lát, khi thấy thời gian  còn sớm nữa thì   mới  lượt trở về phòng .
Tô Vân Thiều  thấy Cổ Âm Dương và Bé Mập đang dựa đầu   mà ngủ ngon lành,  nghĩ đến cảnh chúng nó béo thêm một chút, cô cảm thấy thôi thì cứ duy trì dáng vẻ bây giờ vẫn  hơn, nếu  cô  thể tiếp tục dối lòng khen chúng đáng yêu  nữa, càng  tiện để chúng  trong túi nữa.
Bởi vì ngày mai  việc  , cho nên tối nay cô  tập trung tất cả yêu quái và quỷ sai trong nhà , đồng thời triển khai một  kiến thức đặc biệt.
Cho dù họ   tham gia  hành động ngày mai  , vẫn  trang  kiến thức cho bản , học nhiều vẫn hơn mà.
Ở phòng bên cạnh, Tô Y Y đang   bàn học chăm chú , giáo sư Hồ là   nghiêm khắc, tuy rằng cô   lý do nghỉ phép  chính đáng, nhưng  thể vì  mà  lỡ tiến độ học tập , cô  còn   thành nhiệm vụ hằng ngày của hệ thống học bá, tích lũy điểm để đổi dung dịch chữa trị cho chị gái nữa.
Vì thế, cô  chỉ  thể thức đêm  bài tập mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-868.html.]
Một tiếng "tinh" vang lên, là Phó Diệp gửi tin nhắn tới.
Phó Diệp: 【 Y Y, em ngủ ? 】
Tô Y Y: 【 Em  ngủ,  việc gì ? 】
Phó Diệp: 【 Gần đây lúc nào em cũng bận, mỗi   tìm em thì em cũng đang  học hoặc  bài tập, hai chúng    lâu    chuyện với . 】
Tô Y Y: 【 Bây giờ em cũng đang  bài tập. 】
Phó Diệp: 【 Thế   phiền em  ? 】
Tô Y Y: 【  . 】
Chưa bao giờ Phó Diệp cảm nhận  sâu sắc như lúc , sức quyến rũ của   còn  bằng mấy trang đề thi.
Vốn tưởng rằng  Tô Y Y thức tỉnh tính cách đặc biệt mê chị gái của , Tô Vân Thiều sẽ trở thành trở ngại lớn nhất giữa hai  bọn họ, nhưng  ngờ, bây giờ mấy trang bài tập  mới là chướng ngại vật lớn nhất.
—— Tô Vân Thiều thi thoảng còn vắng mặt vì bận công việc riêng, còn Tô Y Y thì cả đời vẫn  bao giờ  xong bài tập về nhà!
Phó Diệp thở dài: 【 Vậy em cứ  bài tập  , bao giờ  xong thì chúng   chuyện . 】
Tô Y Y: 【 Được. 】
Phó Diệp lướt  lịch sử trò chuyện phía , phần lớn đều là   tìm Tô Y Y  chuyện,  bởi vì Tô Y Y đang  bài tập mà   chuyện , chờ đến lúc Tô Y Y  xong bài tập thì  khuya, hai  chẳng thể   câu nào khác ngoài chúc ngủ ngon.
Và đây là thói quen hàng ngày trong nửa tháng qua.
Nếu cứ tiếp tục như ,  phận vị hôn phu của    sẽ càng thêm bấp bênh ? Lo lắng quá.
Tô Y Y để điện thoại ở chế độ im lặng  đặt xuống bàn, cô  lắc đầu cảm thán : "Thống,   quả  sai, đàn ông chỉ  ảnh hưởng tới tốc độ  bài tập của  mà thôi."
Hệ thống: 【 Không sai, chính là như ! 】