Đại sư Viên Chân tấn công hội đồng cũng chỉ mỉm mà gì, ông nhận định Tô Vân Thiều chắc chắn là tử của Phật môn .
Mấy giám khảo của Đạo môn còn thấy thế thì bực .
Hừ, ông hòa thượng già cũng ghê đấy, bình thường thì im im, tới lúc cướp thì nhanh chuẩn.
Cố Trạch gia nhập cuộc tranh giành của bọn họ, ông chỉ tủm tỉm bọn họ tranh giành với , trong lòng thì vô cùng kiêng kỵ Tô Vân Thiều.
Nếu Tô Vân Thiều thu nhận Quỷ Vương thể hợp thể từ hai thành một thì sức mạnh của cô đúng là thể khinh thường .
Cố Trạch móc điện thoại , ngang nhiên nhắn tin mặt bao : Đi điều tra Tô Vân Thiều cho .
Tào Kì: Vâng.
Ngày hôm , bởi vì dân trong thôn đều khát khao thấy thế giới bên ngoài cho nên ai nấy đều lời, nhanh chóng thu dọn hành lý chuẩn cho công cuộc chuyển nhà của .
Dụ sét trời tới đánh khí độc thì khả năng sẽ vạ lây đến vô tội, lẽ con sẽ nhưng nhà cửa và đất đai thì chắc chắn . Sau khi lấy cổ trùng trong cơ thể , còn cổ trùng hấp thu khí độc và chất độc thì bọn họ thể trở về khu vực độc hại nữa.
Chín dự thi ở cửa thôn, Tô Vân Thiều dùng bùa đất xây tạm bàn ghế để cả bọn ăn uống những món ăn và nước mà cấp của Thiện Nhi tìm ở bên ngoài thung lũng.
Sau ba ngày ăn uống, thể của bọn họ rơi trạng thái mỏi mệt.
Bọn họ còn nghĩ chắc ráng chịu đựng hoặc cùng lắm là nhín thời gian ngoài thung lũng ăn một bữa về, ai ngờ bây giờ chiêu đãi như thế, cho nên cả đám đều ơn Thiện Nhi, liên tục cảm ơn cô bé.
Thiện Nhi ngượng, dám thật là ban đầu cô bé chỉ chuẩn những thứ riêng cho Tô Vân Thiều thôi chứ hề ý định chia sẻ cho khác.
Tô Vân Thiều bế Bé Mập và Cổ Âm Dương khỏi túi đặt chúng lên mặt bàn để phơi nắng.
Cổ Âm Dương dùng cái đuôi chọt chọt Bé Mập, thấy nó vẫn im re nhúc nhích thì khỏi đầu Tô Vân Thiều: Chị ơi, đàn em của em gì thật chứ?
Từ khi ăn t.h.i t.h.ể của Cổ Vương đời xong thì Bé Mập vẫn luôn ngủ say như và từng tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-754.html.]
Cổ Âm Dương chọt chọt Bé Mập như thế nhiều , ngay cả Tô Vân Thiều cũng từng ít bế Bé Mập khỏi túi để kiểm tra cho nó.
"Chắc là ." Tô Vân Thiều cũng chắc lắm.
Cổ Âm Dương thở dài, dùng cái đuôi thon dài vỗ về Bé Mập bò xuống khỏi nó.
Hai con sâu béo ú cuộn tròn bên trông khá là đáng yêu, ngay cả mấy cô gái vốn thích sâu bọ lắm cũng còn cảm thấy phản cảm với chúng nữa.
Khúc Vu Hoa: "Chúng nên nghĩ thêm phương án thứ hai thì hơn, chứ Bé Mập ngủ lâu như mà thấy đổi gì, ai chúng cần chờ tới khi nào?"
Quách Uyển Thanh: "Cổ Vương đời cũng hình dáng như thế mà, lẽ khi Bé Mập biến thành Cổ Vương thì cũng sẽ đổi gì quá lớn , hơn nữa chúng rành về cổ cho nên cũng là chuyện thường."
Lạc Tầm Lục: "Cũng may là dân trong thôn bắt đầu đóng gói đồ đạc , hẳn là họ thể rút hết khỏi thôn Cổ trong vòng ba ngày."
Phải tốn tận ba ngày để sơ tán khỏi thôn chủ yếu là vì đủ phương tiện giao thông, thể vận chuyển vật dụng trong nhà một lượt mà xếp hàng theo từng hộ một.
Nếu chọn bỏ hết của cải trong nhà thì đúng là nhanh hơn thật, nhưng chuyện bảo dân trong thôn rời khỏi thôn Cổ đồng nghĩa với việc bắt họ từ bỏ nhà cửa, thức ăn dự trữ và thu hoạch trong suốt nửa năm cần cù lao động .
Dưới tình huống như mà còn bắt họ bỏ luôn cả của cải tích trữ nhiều năm thì cái giá của việc chuyển nhà sẽ càng thêm lớn, cũng càng khó chấp nhận hơn.
Cho nên so với hậu quả nặng nề như thế thì việc chờ thêm mấy ngày cũng đáng là bao.
Hơn nữa như thế cũng tiện cho việc chờ con sâu béo tỉnh luôn.
Ba ngày , thứ đều chuẩn thoả.
Mà lúc , Bé Mập vẫn là một con cổ trùng trắng béo ú đang ngủ say, dấu hiệu gì là sắp tỉnh cả.
Tất cả đều cảm thấy may mắn vì chuẩn sẵn kế hoạch B chứ ngu ngơ chờ Bé Mập tiến hóa thành Cổ Vương, nếu chỉ sợ trong ba ngày dân trong thôn sẽ sốt ruột dữ lắm.
Thậm chí những nào mà đủ kiên nhẫn thì sẽ chuyển từ trạng thái tràn ngập hy vọng thành tuyệt vọng, chừng còn bắt đầu sinh sự nữa đấy.