"Em giúp cô bắt chị ?"
"Chị Vân Thiều là như thế!"
"Em mới quen cô mới mấy tiếng mà bênh cô chằm chặp như hả? Con nhóc lương tâm!"
"Có một chỉ cần vài câu là là , chị là đồ Thiện Nhi xa!"
Hai đứa con nít cãi vài câu, Thiện Nhi áo đỏ và Thiện Nhi, một thì ở tàng cây còn một thì ở đất, hai khuôn mặt giống y đúc đang thè lưỡi mặt với : "Lêu lêu lêu..."
Tô Vân Thiều: "..."
Vân Tiêu, Vân Đình và Đào Yêu: "..."
Thiện Nhi áo đỏ trông giống một hung dữ, , là cô giống như một chị thích trêu chọc em gái hơn, thích kiếm chuyện để hai chị em cãi chơi đó.
Nhìn quần áo và dáng vóc thì thể xác định Thiện Nhi áo đỏ là chị, Thiện Nhi là em.
sự thật thì hai họ tách từ một con quỷ, cho nên chính xác hơn thì bọn họ cũng chỉ là một con quỷ mà thôi.
Tô Vân Thiều: "Thiện Nhi."
Thiện Nhi áo đỏ và Thiện Nhi đều đồng loạt đầu , Thiện Nhi áo đỏ tức giận hừ một cái: "Ở đây tới hai Thiện Nhi lận, cô gọi ai đó?"
Tô Vân Thiều tỏ thiết hỏi: "Thế cô gọi cô như thế nào?"
Thiện Nhi áo đỏ : "Sao cũng , chỉ cần là tên Thiện Nhi như con nhỏ ngốc là , cái tên đó buồn nôn mỗi khi ai gọi như thế."
"Sao cũng " là câu hỏi khó đáp nhất đời.
Tô thiên sư đau cái đầu, chỉ trong một ngày mà đụng tới hai việc khó khăn nhất là đặt tên, cứ thích khó thế nhỉ?!
"Thế gọi cô là Ngạc Nhi nhé?"
Thiện Nhi áo đỏ ngạc nhiên: "Cô dùng từ "Ác" trong "thiện ác" ? và con nhỏ ngốc Thiện Nhi là hai con quỷ khác đấy. Con nhỏ đó ngu ngốc chỉ cứu , còn thì là một con quỷ thường xuyên g.i.ế.c đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-730.html.]
"Đặt tên cho một cô gái mà lấy tên đó thì bất lịch sự." Tô Vân Thiều tiếp: " định đặt một cái tên khác hơn cho cô, nhưng cảm thấy cô sẽ thích cái tên Ngạc Nhi hơn."
Bởi vì khi phát âm ,"Ngạc Nhi" cũng giống với "Ác Nhi", thể phân biệt với "Thiện Nhi" cho cảm giác như là một cặp chị em.
Quả nhiên, Thiện Nhi áo đỏ thích cái tên : "Nghe cũng đấy!"
Có một cái tên hợp ý nên Ngạc Nhi quyết định báo đáp cho Tô Vân Thiều: "Cô hỏi gì thì hỏi ."
"Ngạc Nhi, cô cách loại bỏ khí độc ở thôn Cổ ? tìm Cổ Thần mà ." Tô Vân Thiều xong thì lấy Bé Mập ở trong túi .
Bé Mập lấy ngoài thì ngơ ngác: ???
Thiện Nhi áo đỏ bay từ cây xuống, Thiện Nhi cũng chạy qua xem, hai khuôn mặt giống một lớn một nhỏ kề sát tới tay Tô Vân Thiều, cùng cổ trùng nhỏ hơn so với ngón tay út nhưng trắng trẻo mập mạp.
Bé Mập thấy nhiều lạ thì hổ, nó dùng hai cọng râu bé tí ti che mắt , phát tiếng chít chít, chỉ cần nó thấy khác thì khác cũng sẽ thấy nó.
"Cái cục bé tí là Cổ Thần đó hả?" Thiện Nhi áo đỏ chọt chọt Bé Mập mấy cái, cảm giác trơn mềm núc ních khiến cô nổi hết cả da gà. Cô nhanh chóng rụt tay lau tay lên áo.
Thiện Nhi cảm thấy tin cho lắm: "Chị Vân Thiều, chị chắc là tìm lộn đấy chứ?"
Tô Vân Thiều bỏ Bé Mập trong túi cùng với Cổ Âm Dương: "Nói thật thì chị cũng thấy khó tin, nhưng mà đều nó chính là Cổ Thần cho nên chị chỉ đành tìm hiểu xem ."
"Cô hỏi là hỏi sai , chỉ là chỉ cần Cổ Vương sinh thì phong ấn ở đây sẽ phá hủy, nhưng thì đó là chuyện của đám đạo sĩ thúi của Huyền Môn, liên quan gì tới cơ chứ."
Thiện Nhi áo đỏ vô cùng thờ ơ, khuôn mặt xinh của cô luôn tỏ vẻ bi quan chán đời, chỉ khi nào cô cãi với Thiện Nhi thì nó mới chút sức sống, còn những lúc khác thì đều là kiểu "dù trời sập thì cũng chẳng liên quan gì tới bà đây".
Tô Vân Thiều mắng vạ lây: "..."
Đám "đạo sĩ thúi" đang xem trực tiếp: "..."
Tính thì đạo sĩ liên quan gì nhiều lắm tới Thiện Nhi, Tô Vân Thiều vì Thiện Nhi áo đỏ ghét đạo sĩ đến thế: "Đã từng đạo sĩ tới bắt cô ?"
"Trên đời nhiều kẻ thường giả vờ giả vịt là , ngoài miệng thì luôn nhiệm vụ giải cứu các sinh linh trong thiên hạ nhưng chẳng thể nào cứu một cô gái bé nhỏ." Ánh mắt của Thiện Nhi áo đỏ lóe lên vẻ hung ác, áo cưới màu đỏ cô cứ như sự sống, tung bay phần phật giữa trung.
Vài cái lá cây gió cuốn tới, khi tới gần bộ đồ cưới màu đỏ của Thiện Nhi áo đỏ thì đột nhiên cắt đôi, cứ như một cọng tóc rơi một lưỡi d.a.o sắc bén .
Tô Vân Thiều cảm nhận sự g.i.ế.c chóc tản từ Thiện Nhi áo đỏ, lạnh lẽo điên cuồng.