Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Hoán Đổi Thiên Kim - Chương 687

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:13:27
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắc Vô Thường: !!!

Lời càng khó hơn ?! Nếu chia sẽ âu lo với Diêm Vương đại nhân, thì tại lúc Diêm Vương trốn việc tới thảo nguyên tìm vợ mà còn cùng việc với Bạch Vô Thường chứ?

Hắc Vô Thường giơ ba ngón tay lên, thề thốt: "Đại nhân, ngài nhất định tin , từng những lời như , chính là Bạch Vô Thường. . ." Cái tên lòng đen tối ăn tầm bậy đó!

Lời còn xong, thì Bạch Vô Thường thở phào nhẹ nhõm, hình như sớm đoán Hắc Vô Thường định , nên vỗ n.g.ự.c : "Lời của suýt thì doạ c.h.ế.t cục cưng đấy."

Hắc Vô Thường: !!!

Một ngụm m.á.u tươi nghẹn ở cổ họng Hắc Vô Thường, suýt chút nữa thì hai chữ "cục cưng" dọa cho phát ói.

Kể từ khi trở thành quỷ hồn việc cho địa phủ tới nay, quen Bạch Vô Thường hơn hai mươi năm, đồng nghiệp với hơn mười năm, tới bây giờ mới Bạch Vô Thường là một con quỷ đáng khinh như chứ?

Bởi vì sự ghê tởm dọa cho ngây nên Hắc Vô Thường bỏ lỡ cơ hội nhất để giải thích, chỉ thể trơ mắt Bạch Vô Thường lên tiếng: "Diêm Vương đại nhân, , Hắc Vô Thường là duy nhất trong bộ địa phủ một lòng một chia sẻ âu lo với ngài. Bất kể là nhiệm vụ khó khăn đến nhường nào, cũng e ngại, khẳng định sẽ thành nhiệm vụ 100%!"

Hắc Vô Thường: ???

Anh đang vớ vẩn gì ? Tự miệng ? Còn thông qua cái miệng của để thể hiện lòng trung thành của ?!

Diêm Vương gật đầu: "Vậy thì giao cho nhé."

Cấp trực tiếp giao nhiệm vụ cho bạn, bạn thể nhận ? Bạn dám nhận ?

"... Vâng." Hắc Vô Thường nước mắt lưng tròng trả lời, trong lòng đang chửi đánh tên tiểu nhân Bạch Vô Thường bao nhiêu , đồ đạo đức giả, đồ tiểu nhân! Cắt tay áo, đoạn tình em từ đây!

Sau khi lựa chọn quỷ chạy việc cho , Diêm Vương chuẩn lấy đồ: "Bản vương ngoài một lát, sẽ ngay thôi."

Anh nhanh, thậm chí còn khỏi điện Diêm Vương trực tiếp lấy quỷ môn để tới phòng của Tô Vân Thiều.

Viên Viên đang ngủ giường bỗng run lên, hai mắt còn kịp mở vội vàng giấu Tuyết Đoàn Tử đang sấp lưng, đối mặt với động tĩnh bất ngờ cô nhóc vội vàng bày tư thế bảo vệ con nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-687.html.]

Khi Viên Viên mở mắt , nhận đó là Diêm Vương, cô bé mới yên tâm xuống giường, ôm Tuyết Đoàn Tử tỉnh lòng, vỗ vỗ lưng an ủi tên nhóc con.

"Làm ngài tới đây?"

" tới lấy đồ cho Vân Thiều." Diêm Vương trả lời cô nhóc, quanh phòng một lượt, phát hiện Vân Khê, Cát Nguyệt, Sâm Sâm, Nhu Mễ vốn nên ở trong phòng mà chẳng thấy bóng dáng .

"Bọn họ cả ?"

Viên Viên ngáp một cái, ngái ngủ gật gù, ngơ ngác : "Tử Chân chạy đến nhà mấy vị tác giả lười biếng để thúc giục họ đổi. Còn Vân Khê và Cát Nguyệt Vân Vân ít quỷ sai quá, nên tranh thủ lúc Tuyết Phong ở nhà, hai họ ngoài xem yêu quái hung ác nào để tuyển về quỷ sai cho Vân Vân. Sâm Sâm thì chăm mấy cây nhân sâm của , Trường Không thì tới nhà họ Thời, Nhu Mễ thì sân luyện tập xem thể phát triển một kỹ năng đặc biệt nào ."

Nếu Tô Vân Thiều ở nhà, những bé yêu quái thể tranh giành đòi sự yêu thương lúc nơi, những khi cô ở nhà thì từ quỷ sai đến mấy bé yêu quái đều chăm chỉ việc của .

Cũng thể là do chúng thấy Vân Tiêu, Vân Đình và Đào Yêu thể theo Tô Vân Thiều, mà chúng thể cùng, vì chúng chỉ thể im lặng và chăm chỉ việc.

Diêm Vương chạm viên đá nhỏ màu đen đặt bàn, đó dùng nhíp gắp một phần lớn cổ trùng nuôi dưỡng trong khay cho một cái hộp đóng nắp .

"Viên Viên, mang Âm Dương Cổ đến cho Vân Thiều, nếu như các yêu quái và quỷ sai khác hỏi thì mi cứ trả lời họ như ."

Nghe thấy tên của Tô Vân Thiều, Viên Viên lập tức còn thấy buồn ngủ nữa, cô bé vội dậy và chống một tay phía lưng: "Ngài đem đá nhỏ tới đó, tức là bên đó cổ trùng, nguy hiểm gì ?"

Diêm Vương trả lời chắc chắn: "Không!"

Lấy Âm Dương Cổ và thức ăn của nó cho trong hộp xong, lập tức bước qua quỷ môn để rời .

Căn phòng trở nên yên tĩnh, Viên Viên cô đơn bẹp giường, cô bé nhớ Vân Vân nhiều.

Tuyết Đoàn Tử nép lòng của cô nhóc, bắt đầu rên rỉ khó chịu.

Viên Viên lập tức lấy chiếc áo thấm đẫm thở của Tô Vân Thiều đắp lên Tuyết Đoàn Tử, tên nhóc con ngửi mùi quen thuộc yên lặng trở .

Viên Viên buồn bã.

Bản cô nhóc vẫn còn là một bé gấu trúc nhỏ mà, giúp Vân Vân chăm sóc một tên nhóc mới nửa tháng tuổi, hu hu hu! Khó quá !

Loading...