Suốt quãng đường dài, đoàn lúc lúc dừng, liên tục kiểm tra, thăm dò, tốn thời gian nhàm chán, còn xuất hiện tình tiết nguy hiểm gì.
Ban đầu khán giả còn lo lắng bọ cạp độc con gì đó thình lình bò từ trong sa mạc , ai ngờ cả đoạn đường đều suôn sẻ khiến họ xem đến phát mệt, đợi đến phát cáu, thậm chí còn cảm thấy những lúc Abe Shota tìm Tô Vân Thiều chuyện móc mỉa thú vị hơn gấp mấy .
Không ít đang hy vọng sẽ thấy cảnh các thí sinh chuyện phiếm hoặc xâu xé để vượt qua thời gian tìm kiếm nhàm chán .
Các thí sinh cũng thấy mệt, nên nhân lúc dừng chân ăn trưa, họ tụm năm tụm ba trò chuyện với vài câu.
Khi chuyện với các thí sinh của quốc gia khác, để đảm bảo đối phương thể hiểu , họ sẽ dùng ngôn ngữ quốc tế là tiếng Y, còn khi chuyện với của nước thì chuyển qua tiếng đẻ.
Quách Uyển Thanh cắn miếng bánh mì, lúng túng : "Vân Thiều, chị cứ cảm giác Abe đang nhắm em ."
Phương Hữu Đức, Đông Kiến Bạch và Tuệ Tâm cũng cảm thấy giống , nhưng hiểu vì .
Và chỉ họ mà ngay cả khán giả cũng nghĩ như .
Tuy Abe Shota viện cớ theo đuổi Tô Vân Thiều nhưng luôn tác dụng ngược để lừa gạt , mà chỉ thông minh bình thường cũng sẽ tin lời của . Bởi vì họ thích xem cảnh xâu xé nên họ mới ngại cảnh tượng trở nên sôi nổi hơn.
"Trước em hề quen ." Trong những ký ức mà Tô Vân Thiều nhớ từ kiếp thì Abe Shota hề tồn tại, nhưng việc cô thể tiếng R một cách lưu loát lẽ sẽ giải thích vài thứ.
"Mọi từng giữa những trời hành đạo mâu thuẫn xích mích gì ?"
Quách Uyển Thanh: "Không ."
Phương Hữu Đức: "Họ đều là sứ giả của Thiên đạo, chăng chỉ là sống ở những nước khác thôi chứ đụng chạm gì tới lợi ích của cả, nên lý nào xích mích."
Đông Kiến Bạch: "Đừng bảo là mạo danh cô gài bẫy đấy nhé?"
Quách Uyển Thanh và Phương Hữu Đức cũng đồng tình với cách , và nhiều khán giả cũng cảm thấy lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1208.html.]
Tuệ Tâm nghĩ như : "Chắc hẳn cũng bói toán, chỉ cần bấm tay tính toán là sẽ ngay rốt cuộc cô gài bẫy mà."
Khán giả cảm thấy lời cũng lý.
Tô Vân Thiều: "Có lẽ chỉ đơn giản là thấy gai mắt thôi, đừng nghĩ nhiều nữa, bữa trưa tăng nhanh tốc độ tìm kiếm đấy."
Hệt như những gì cô suy đoán, khi ăn xong bao lâu, sáu đội tức khắc tăng tốc, cuối cùng họ tìm thấy vị trí thật sự của di chỉ Vân Quốc chỉ hai tiếng đồng hồ.
Trải qua quá trình phong hoá dài đằng đẵng, nơi chỉ còn vài hòn đá to bằng lòng bàn tay, xung quanh trống huơ trống hoắc, chỉ biển cát vàng vô tận, tới cả một cọng cỏ cũng .
Người Quỷ sai thì cử Quỷ sai , yêu quái thì sai yêu quái , máy móc thiết thì dùng máy móc thiết , tóm , tất cả thí sinh tạm thời chung tay hợp tác, xác định vị trí sơ bộ của di chỉ.
Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, các yêu quái và Quỷ sai ngoi từ đất lên, báo cáo: "Thứ chìm bên lẽ là Hoàng cung của Vân Quốc, nhưng trông lớn lắm."
Mấy ngàn năm , dân khá ít, hơn nữa thường xuyên ảnh hưởng bởi thiên tai và chiến tranh nên bộ cư dân của Hoa Hạ cộng cũng chỉ tầm hai mươi triệu , thế nên diện tích kinh đô hẳn sẽ quá lớn.
Cuộc sống ở Vân Quốc khó khăn chứ hề xa hoa, nên cần nghĩ cũng Hoàng cung rộng chừng nào.
Thiện Nhi: "Đại nhân, hình như cả Hoàng cung khác sử dụng một năng lực nào đó để di chuyển nó xuống lòng đất, bằng chứng là nó bảo tồn khá chỉnh."
Ngạc Nhi: "Đại nhân, lòng đất hình như thứ gì đó đang ngăn cản bọn thăm dò cũng như , nên bọn chỉ ở vòng ngoài xem xét chút tình hình về ngay."
Thiết khoa học phát hiện điều gì bất thường, nhưng Quỷ sai của các thí sinh khác và yêu quái bọ cạp của Abe Shota cũng đưa nhận định tương tự: Bên thứ gì đó và nó hoan nghênh bọn chúng tiến Hoàng cung Vân Quốc.
Các khán giả chán nản vì cả ngày chỉ thấy mấy thí sinh tìm đông tìm tây hoài cũng chẳng thấy gì lập tức lấy tinh thần, ưỡn thẳng dậy, hăng say ăn dưa, chén khoai tây chiên, chằm chằm màn hình.
Bởi vì xác định rốt cuộc thứ ở lòng đất mạnh cỡ nào nên các thí sinh hành động thận trọng hơn hẳn.
Đầu tiên, họ khoan lỗ đào đất ở một góc cách khá xa Hoàng cung, cố gắng né tránh phạm vi ảnh hưởng của thứ đó, kế tiếp sẽ lượt xếp hàng tiến và đương nhiên nhóm dẫn đầu vẫn là các Quỷ sai và yêu quái.