"Chị còn  việc,   tự chơi với  ,  cái gì thì cứ ghi , còn nếu    điện thoại thì  thể tự mua,   tiền thì  kiếm ba  và  trai của chị nha."
Đám yêu quái: "OK!"
Ngay khi Tô Vân Thiều  rời  thì đám yêu quái lập tức  gằn bao vây mèo đen, xoa tay hăm he, cùng  xử mèo.
"Hay lắm Hựu Hựu !"
"Đến bọn  mà  cũng lừa gạt."
"Vuốt trụi lông của nó !"
"  sờ bụng của nó!"
"Meo meo meo..." Hựu Hựu ngã xuống đất,  đè đến   nên lời, chỉ  thể kêu lên meo meo.
Tô Vân Thiều vẫn   xa lắm, khi  thấy cuộc  chuyện của chúng thì cô   , thấy một đám lông xù tụ tập  vuốt mèo, cảnh tượng  thể diễn tả .
Nhớ  cảm giác vuốt Hựu Hựu, trong lòng cô cũng rục rịch   cùng  vuốt mèo. Ngay  đó, cô nhớ đến  là    gia đình, mà chồng   là   thích ghen tuông, nên cô đành bất lực tém tém   nhanh chân rời .
Đám bạn nhỏ đang đợi ở nhà trúc, nơi   bố trí giống ý đúc nhà trúc ở thôn Nguyện, đến cây đào lớn trong sân cũng  dời qua trồng ở đây, lúc   cây  nhú lên nhiều lá xanh non mơn mởn.
Đám  Tần Giản    nghĩ gì mà  hái lá đào và dốc sức thổi.
Bài nhạc vẫn  thổi  mà nước miếng thì  b.ắ.n   nhiều.
Hứa Đôn thổi đến đau quai hàm mà vẫn  thổi   tiếng nào nên   là  bỏ cuộc : "Em bỏ cuộc, cũng   những  xưa  dùng lá cây thổi  bài nhạc bằng cách nào nữa."
Tần Giản thổi một hồi lâu mà cùng lắm chỉ thổi   vài tiếng "đu đu",   xoa xoa quai hàm ê nhức của : "Nói  chừng là  lồng tiếng hậu kỳ đấy."
Khi Tô Vân Thiều  tới,    thấy lời phàn nàn của hai  họ, thế là cô đành bất lực giải thích  cho  xưa: "Có    dùng lá đào để thổi , những phiến lá để thổi nhạc đều   chọn lựa kỹ càng, nếu  dùng lá tre thì sẽ  khó như  ."
"Vân Thiều đến  ?" Bách Tinh Thần nãy giờ  hề tham gia  hoạt động  mà chỉ  họ  những việc vô nghĩa,   đưa cho Tô Vân Thiều chiếc lá đào do Tần Giản chia cho: "Cậu  thổi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1189.html.]
Tô Vân Thiều  , nhưng Vân đế , cô    ba  ăn chơi vui đùa nhất dạy cho.
Cô nhận lấy chiếc lá đào  đưa lên mũi ngửi, nó  mùi thơm của lá đào tươi, còn  một chút mùi nước hoa nhàn nhạt   Bách Tinh Thần, đó là một loại nước hoa đặc biệt  điều chế dựa  mùi , ngửi một  là cả đời khó quên.
Cô cầm lấy lá đào, nhẹ nhàng vân vê nó, đằng  nhà trúc là một rừng trúc lớn do Diêm Vương dời tới, một chiếc lá trúc theo gió bay tới chui  tay cô.
Mũi chân của Tô Vân Thiều chạm nhẹ  xoay   lên cành đào vững chắc, co một gối  như hiệp nữ thời xưa. Cô để lá trúc bên môi, thế là một bản nhạc vui tươi du dương vang vọng khắp sân nhỏ.
Đám bạn nhỏ lặng lẽ chống cằm lắng , bản nhạc  đơn giản dễ nhớ,  xong vẫn  thể ngâm nga vài câu.
Tô Vân Thiều căng thẳng cả ngày trời, hiếm khi   một lúc để thư giãn  khi xử lý xong những chuyện .
Sau khi thổi bản nhạc xong, cô lập tức bước xuống  đặt lá trúc lên bàn đá: "Tinh Tinh, tớ  vài chuyện  hỏi ."
Cô kể  những chuyện ở kiếp  theo lời Diêm Vương   , đám bạn nhỏ ai cũng trợn mắt há hốc mồm,  Tần Giản như   ngoài hành tinh .
Chỉ  Bách Tinh Thần và Lôi Sơ Mạn hiểu Tần Giản hơn thì  bất ngờ lắm.
Bách Tinh Thần vô cùng tò mò: "Ai   g.i.ế.c tớ cơ chứ?"
Kể từ khi  tin Bách Tinh Thần c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe cộ  kỳ thi  nghiệp ở kiếp  thì  mặt Tần Giản  còn biểu cảm gì nữa: "Có  là do dự án mới gì đó mà gia đình  đang nghiên cứu ?"
Bách Tinh Thần: "Tớ  tham gia  dự án mới."
"Vậy thì  thể là   tình cờ bắt gặp chuyện gì đó, ví dụ như... hiện trường g.i.ế.c  chẳng hạn?"
Nhóm bạn nhỏ cảm thấy cách lý giải của Tần Giản  thuyết phục, chỉ trừ khi Bách Tinh Thần đúng lúc bắt gặp hiện trường vụ án g.i.ế.c , nếu  thì      g.i.ế.c  diệt khẩu chứ?
Đã thế còn là  của Huyền môn âm thầm  tay, cố gắng  giống một vụ tai nạn xe cộ nữa,  bình thường sẽ   thấy vấn đề gì, nghĩ thế nào cũng thấy trong đó   nhiều ẩn tình.
Tô Vân Thiều : "Tạm thời vẫn  xác định  thời điểm xảy  vụ việc, tớ bảo Đào Yêu và Cát Nguyệt ở trong tối bảo vệ  nhé."
Đào Yêu  thể tạo  huyễn cảnh, sức mạnh của Cát Nguyệt vô cùng lớn, cộng thêm bùa chú và bảo khí cô đưa , nếu xảy  chuyện gì mà Đào Yêu và Cát Nguyệt khó  thể ứng phó  thì cũng  thể tìm cơ hội thông báo cho cô tới cứu .