Anh hai thì : "Em gái, đợi hai dạy em chữ. Trong mấy em, bút pháp của là nhất đấy, nhỏ cho em cái , ngay cả phụ vương cũng bằng ha ha."
Anh ba : "Em gái, xét về võ thuật thì ba thắng cả, văn chương cũng bì với hai nhưng về phương diện ăn uống vui đùa thì hai họ chẳng thể nào sánh với . Đợi ba trở về, sẽ dẫn em khám phá bên ngoài vương thành, chúng cùng phi ngựa thảo nguyên, săn thú trong rừng. Anh dẫn em thưởng thức những thú vui nhất khắp thế gian !"
Vân đế bốn con trai, nhưng cô chút ấn tượng gì về tư bởi vì qua đời từ khi Vân đế đang còn trong tã lót .
Hằng ngày cô cho ngựa con ăn, chải lông, vun đắp tình cảm với nó, tập luyện thư pháp theo quy định của hai và bàn luận với các đầu bếp của ngự thiện phòng để tìm những món ăn ngon nhất.
Cô ở hoàng cung chờ các trai chiến thắng trở về, nhưng mà cả ba họ một ai giữ lời hứa của , ai trong họ thể sống sót về.
Vân đế nhỏ tuổi trong cung điện của một đêm lột xác kể từ đó.
Cô nhớ tới sứ mệnh của .
Cô là bình thường, mà là Thiên đạo hạ phàm.
Tô Vân Thiều: !!!
Chờ một chút, Thiên đạo hạ phàm là cái quái gì?
Cô lục tìm trong mảng ký ức , cuối cùng cũng thấy chân tướng.
Thì từ ngàn năm đây, Thiên đạo dự báo kết cục diệt vong của thế hệ .
Từ đó, Thiên đạo hai lựa chọn.
Một là tự đổi bản , dùng một phương pháp mới để cai trị thế giới mới.
Hai là đổi thế giới để nó phù hợp với cách cai trị của bản .
Nếu chọn phương án thứ nhất thì cần chia một nửa sức mạnh xuống trần gian để trải nghiệm, trải nghiệm cuộc sống của , yêu, quỷ, quái và nhiều sinh linh khác, từ đó tìm giải pháp trong quá trình trải nghiệm và luân hồi.
Tính sơ sơ thì tốn ít nhất cả ngàn năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1177.html.]
Đây lẽ là phương án mà Cố Trường Trạch dù tốn nhiều thời gian cũng thực hiện .
Nếu chọn phương án còn thì bắt đầu phá hủy thế giới.
Khi đó là thời đại mà yêu quái và thần linh thịnh vượng. Tu vi càng cao, tuổi thọ càng dài, nhu cầu về linh lực của họ ngày càng mãnh liệt, hơn nữa càng lúc càng tăng cao chứ hề suy giảm, thế giới thể chịu nổi nhu cầu liên tục với cường độ cao như của họ nữa.
Nếu cứ tiếp tục như , thế giới sẽ sụp đổ nhanh hơn.
Một vài vị thần quyền năng nhất phát hiện bí mật thế giới sắp sụp đổ, thế nên họ tìm một lối thoát để những sinh linh khác thể rời .
Nếu như bí mật công bố, chắc chắn sẽ dẫn tới náo loạn, những vị thần quyền năng lặng lẽ rời , nhưng họ gặp chuyện gì mà lượt ngã xuống.
Các vị thần thể tìm lối thoát, Thiên đạo còn cách nào khác ngoài thực hiện phương án thứ hai và thời đại của các vị thần bắt đầu sụp đổ.
Sự sụp đổ của các vị thần trả nhiều linh khí cho thế giới, nhưng các vị thần thì vẫn còn nhiều yêu quái hấp thụ linh khí.
Số lượng yêu quái thương và ngã xuống ngày càng nhiều, lượng yêu quái mới sinh càng ngày càng giảm, tuy điều thể khống chế tốc độ hấp thụ linh khí của chúng, nhưng cũng hiệu quả lắm, sớm muộn gì chúng cũng sẽ bước vết xe đổ của các vị thần.
Nếu tiền đề để cứu thế giới là hủy diệt thế giới, còn là cứu thế giới ? Tại thần linh và yêu quái hy sinh để cứu thế giới? Chẳng họ cũng là sinh linh của thế giới ?
Thiên đạo bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn nội bộ.
Một phần của Thiên đạo do Vân đế đại diện tìm cách để cứu thế giới, nhưng vì thể thuyết phục phần còn của Thiên đạo, nên cô quyết định xuống trần gian.
Trước khi xuống trần gian, cô với phần còn của Thiên đạo: "Vẫn còn thời gian, hãy đợi , nhất định sẽ tìm cách!"
Cũng ngày đó, Vân đế sinh trong cung điện của Vân Quốc.
Tô Vân Thiều đột nhiên hiểu tại Cố Trường Trạch là trời hành đạo, tại ông sét trời của Thiên đạo buông tha hết đến khác, đó là bởi vì đó đang con đường hủy diệt thế giới, điều phù hợp với ý định hủy diệt thế giới của Thiên đạo, quả đúng là sứ giả của Thiên đạo mà.
Cô cũng nhanh chóng hiểu tại bản thể sử dụng sét trời ngay cả khi cô là trời hành đạo, tại sét trời ngoan ngoãn trong tay cô như , hóa là vì cô là một nửa của Thiên đạo!
Tô Vân Thiều hít một thật sâu, thực sự vô lý!
Vốn dĩ cô chỉ là một con bình thường, nhưng đột nhiên cô còn là con nữa mà trở thành một sự tồn tại thể giải thích , những thế, còn mạnh hơn cả bán thần Diêm Vương.