Cuộc mạo hiểm của cô xứng đáng!
Thần khí thượng cổ Bút Phán Quan rốt cuộc cũng trở về, Tô Vân Thiều như hổ mọc thêm cánh, ai bên cạnh kéo chân, chị gái nhất định thể thắng!
Chuyện Tô Vân Thiều Bút Phán Quan cũng chuyện tất cả đều , Tô Y Y gì, tại cô qua chỗ Tô Vân Thiều, chỉ thể nụ rạng rỡ của cô mà đoán một chuyện gì đó thành.
Cuộc chiến ở quảng trường vẫn tiếp tục.
Bên Tuệ Tâm và những khác thực lực ngang , trận chiến căng thẳng, bên , Tô Vân Thiều phát động tổng tấn công diện như vũ bão, một chút thương tiếc nào.
Được sự trợ giúp của khí linh Bút Phán Quan, tốc độ vẽ bùa chú bằng tay trái của Tô Vân Thiều càng lúc càng nhanh, càng thêm thuận buồm xuôi gió, tay cầm kiếm Lôi Minh, còn Huyền Mặc hỗ trợ ném bùa chú, ép cho Abe Shota trở tay kịp, đến cơ hội để thở dốc cũng .
"Dừng dừng dừng, cô cần như ?" Abe Shota cố gắng tìm giây phút rảnh rỗi để hét lên,"Giữa hai chúng chẳng thâm thù, đại hận gì, cô cần dốc lực để đánh ép như ?"
Tô Vân Thiều một câu, tiếp tục tay, nhưng khí linh của Bút Phán Quan giúp cô một câu: "Đánh mà còn cần nguyên nhân nữa ? Cũng tự xem bao nhiêu chuyện thiếu đạo đức !"
Abe Shota: " chỉ thu nhận con rồng đen thức thần, đây vốn là chuyện tình nguyện, cũng chẳng cưỡng ép ai, cô thể cho nó đây gặp , nếu nó đồng ý thì cũng chẳng còn gì để , nhưng nhỡ nó đồng ý thì ?"
"A phì!" Linh khí Bút Phán Quan Bút phỉ nhổ,"Đừng tới R các , nước R vốn chính là kẻ thù truyền kiếp của chúng , còn nhận vật tổ và tín ngưỡng của cả tộc Hoa Hạ chúng thần thức thú cưng hầu hạ , còn vì thế mà hợp tác với loại như Cố Trường Trạch, tuyệt đối thể!"
Abe Shota khó hiểu: "Vì ?"
Khí linh Bút Phán Quan nhiều, ví dụ như Cố Trường Trạch hại cả nhà Rồng Đen tan cửa nát nhà, nhưng nó cho Abe Shota quá nhiều.
"Cố Trường Trạch giam cầm Rồng Đen hơn hai trăm năm, mỗi ngày hành hạ tra tấn nó, chặt sừng rồng, rút m.á.u rồng, nhổ vảy rồng, còn suýt chút nữa lấy cả tuỷ rồng, giờ nó còn chịu cùng ? Nó ngốc !"
Rồng Đen nhỏ đang yên đang lành theo bên cạnh Diêm Vương, lý do gì mà nó từ bỏ một vị bán thần, từ bỏ một Tô Vân Thiều như , từ bỏ hai đứa chắt ngoại duy nhất, mà ngu ngốc, vượt ngàn dặm xa xôi để chọn một kẻ coi yêu quái gì như Abe Shota ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1170.html.]
Abe Shota : "..."
"Dừng, đánh nữa!"
Cậu vẫy vẫy cây quạt, triệt tiêu sóng công kích của Tô Vân Thiều, lùi một bước lớn, giơ tay động tác đầu hàng.
Tô Vân Thiều thầm than đáng tiếc, nếu động tác của Abe Shota chậm một chút, là cô thể nhân cơ hội trả một chiêu, để thằng nhãi ranh trả giá vì dám đánh lén Tô Y Y!
"Cậu xác định đánh nữa?" Cô hỏi cầm chặt kiếm Lôi Minh và Bút Phán Quan trong tay, hề thả lỏng và mất cảnh giác.
Abe Shota gật đầu: "Không đánh nữa, một trận chiến lợi ích chính là một trận chiến vô nghĩa, vẫn nên tiết kiệm thời gian . Vòng bán kết hôm nay phá hoại như , chắc chắc sẽ thi ."
Nửa đầu của vòng bán kết vẫn diễn bình thường, đó bộ thí sinh dự còn đều đưa lăng mộ, chiến đấu loạn cào cào thể quan sát , công bằng mà , nhất định sẽ tổ chức một vòng bán kết khác.
Tô Vân Thiều vẫn cứ duy trì tư thế thể tấn công bất cứ lúc nào,"Vậy ."
Abe Shota : "Không cho con cá yêu tiễn một đoạn đường ?"
"Mơ quá !" Khí linh Bút Phán Quan phun nước miếng,"Chẳng may chúng đưa ngoài, đến nửa đường xuống tay với con cá đó thì ? Người nước R các chính là loại hèn hạ, âm hiểm, vô liêm sỉ nhất đời!"
Người hèn hạ, âm hiểm, vô liêm sỉ nhất đời - Abe Shota : "..."
Cậu xin đừng vì hành vi của một cá nhân mà vơ đũa cả nắm như thế, nhưng ngẫm chuyện bắt tay hợp tác với Cố Trường Trạch, tự cảm thấy lời của chẳng sức thuyết phục gì, chỉ đành gọi những đội viên khác ,"Chúng thôi."
Các thành viên trong đội nước R ngoan ngoãn bước xuống bậc thang, đội trưởng nước R đây còn luôn nhắm Tô Vân Thiều giờ cụp mắt mà theo Abe Shota.
Cố Trường Trạch kinh hãi: "Không, thể như ! Chúng bàn bạc với mà!"
"Ông là một đủ tư cách hợp tác với ." Abe Shota để một câu như , dẫn đội viên trong đội về hướng lối , cũng chẳng thèm liếc Cố Trường Trạch lấy một cái.