Những lời Khúc Vu Hoa và Ái Nhi lúc chiều khi bọn họ ở lầu, cả Tuệ Tâm lẫn Phương Hữu Đức ở bên lầu cũng hết. Cũng đủ hiệu quả cách âm của nơi thể .
Ba bọn họ dám tùy tiện chuyện, bà cụ mắt mờ tai điếc thể nào thấy. Ái Nhi trẻ tuổi như , giọng chỉ cần cao một chút thì dám chắc sẽ thấy.
Tốc độ mạng tuy kém, nhưng Tô Vân Thiều ở đây, bọn họ còn chia sẽ tin tức cùng Tô Vân Thiều, nên chỉ thể nín nhịn, chậm rãi chờ đợi.
Phương Hữu Đức: 【 Quỷ sai của lụt tung nhà của thôn trưởng một lượt, bên trong nhà họ lẫn phòng bếp và hầm đều là những nguyên liệu nấu ăn bình thường, đồ vật mà khác nhận . Có Ái Nhi chỉ đơn thuần là phục vụ quá mức? 】
Khúc Vu Hoa: 【 Anh xem đây là tá túc trong nhà dân ? Từ đầu đến cuối Lương Chí và Ái Nhi cũng một ngày ở nhà của trưởng thôn chúng trả bao nhiêu tiền. 】
Tuệ Tâm: 【 Hoặc quả thật là bọn họ nhiệt tình tiếp đón những xứ khác đến đây, hoặc cũng thể là ý đồ khác đối với chúng , mục đích chỉ ở tiền phí ở trọ. 】
Khúc Vu Hoa: 【 Từ lúc mỗi một trong thôn bọn họ đều thể sống lâu như , liền cảm thấy khắp nơi trong thôn đều quỷ dị. 】
Phương Hữu Đức: 【 Quả thật là , thường thể sống lâu đến chứ, chắc chắn bọn họ thông qua phương pháp thiếu đạo đức nào đó mà đạt tuổi thọ. Không Tô đạo hữu cũng từng gặp chuyện mượn tuổi thọ ? 】
Bỗng nhiên, ba Tuệ Tâm tiếng bước chân gần về hướng , bọn họ lập tức thoát khỏi giao diện tin nhắn WeChat, đổi sang chơi trò chơi hoặc phần mềm truyện, giả vờ như thể khi bọn họ ăn cơm xong liền chơi game hoặc xem tiểu thuyết.
Vài giây , quả nhiên Ái Nhi đeo tạp dề đỏ thẫm tới thu dọn chén bát.
Thấy Khúc Vu Hoa liền vài câu khách sáo: "Cảm ơn Ái Nhi, đồ ăn ngon."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1011.html.]
Ái Nhi tay nghề nấu nướng của bản chỉ thuộc mức thể nấu mấy món ăn để no bụng, còn xa mới đạt đến mức như Khúc Vu Hoa . Cô ngượng ngùng mà liếc Tuệ Tâm một cái, đó thẹn thùng : "Mọi thích là ."
Khúc Vu Hoa: "Ái Nhi, cả ba chúng đều ăn cơm ở đây, buổi tối còn ở , nhưng vẫn hỏi một ngày cần trả bao nhiêu tiền nữa."
"Không cần trả tiền, ở chỗ chúng khó khăn lắm mới ở bên ngoài tới, thêm chút náo nhiệt cũng khá . Đồ nấu cho ăn đều là những thứ trong nhà tự trồng hoặc đánh bắt từ biển về, đáng bao tiền cả." Ái Nhi nhanh chóng dọn xong bàn, đổ thức ăn còn thừa trong đĩa và xương cá, ngay đó liền tiếng nước từ phòng bếp truyền đến.
Ba Tuệ Tâm , bắt đầu mở khung chát trong Wechat, đó mới thấy tin nhắn Tô Vân Thiều gửi cho bọn họ từ hai phút .
Tô Vân Thiều: 【 Nếu một hai thành công mượn mệnh lẽ còn khả năng, nhưng nếu tất cả những trong một thôn đều như , thì phương pháp mượn mệnh so với phương pháp lúc đầu mà gặp nhất định dễ dàng sử dụng và phổ biến hơn nhiều. 】
Phương Hữu Đức: 【Làm gì cũng đến mức ăn một bữa cơm ngủ một giấc liền thể mượn mệnh ? Vậy cũng quá dễ dàng , cứ như cả nhân gian lẫn địa phủ đều sẽ loạn mất. 】
Tuệ Tâm: 【 từng qua phương pháp thi thuật đơn giản đến như , nhưng thiên hạ rộng lớn, việc lạ gì cũng , thôn Trường Thọ thể bảo tồn hảo đến thế, lẽ sẽ lưu đồ vật từ mấy trăm năm về . Lúc linh khí dồi dào, loại bùa che trời thể che đậy cả cảm giác của Thiên Đạo, nên việc dựa bùa chú mượn thọ mệnh cũng thể thực hiện . 】
Khúc Vu Hoa: 【 Buổi tối ngoài điều tra ? 】
Tô Vân Thiều: 【 lên chiếc thuyền duy nhất đảo thử xem, khuya một chút về phía Tây Bắc của đảo Trường Thọ. Ban nãy mới nhận tin tức từ chỗ Bách Hiểu Thử, bên đó đang nấu cơm, hơn nữa chỉ mười mấy hộ gia đình. 】
Tuệ Tâm: 【Nương theo vị trí của thôn Trường Thọ thể chia thành thôn , giữa thôn và thôn . Vị trí của nhà thôn trưởng ở thôn , tổng cộng chỉ sáu hộ gia đình. 】
Phương Hữu Đức: 【Giữa thôn chín hộ gia đình, còn thôn nhiều hơn một chút, tổng cộng mười hai hộ. Nhà của Lương Chí ở cầu cảng cạnh bờ biển, thuộc phạm vi thôn , giữa thôn thôn .
Khúc Vu Hoa: 【 Nếu tính như , cả hòn đảo cộng cũng quá ba mươi hộ gia đình ? Dựa theo mỗi một hộ ba bốn mà tính, miễn cưỡng lắm cũng chỉ một trăm , lượng nhân khẩu cũng quá thưa thớt. 】