Biết Bách Hiểu Thử cũng lên đảo, mấy bọn họ liền cảm thấy nhiệm vụ sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Bởi vì một bình thường nào lúc chuyện đề phòng loài chuột thể thấy ở bất cứ cơ chứ?
Phương Hữu Đức: 【 Có tình báo của Bách Hiểu Thử, thì thể thành nhiệm vụ sớm một chút . 】
Khúc Vu Hoa: "Nói mới nhớ, thấy đứa trẻ nào ?"
Phương Hữu Đức: 【 Không . 】
Tuệ Tâm: 【 Không . 】
Tô Vân Thiều: 【 Cho đến bây giờ mới chỉ thấy ba mươi bốn thanh niên nam nữ trẻ tuổi đang việc ngoài ruộng, tám già phơi nắng cửa nhà, kể những đang trốn ở trong phòng. Ngoài những đó thì thấy một đứa trẻ mười tuổi nào. 】
Đám Tuệ Tâm: "..."
Ở những vùng nông thôn hẻo lánh lạc hậu hoặc trong những làng chài, cho dù là trẻ con còn nhỏ tuổi nữa thì vẫn việc. Không thể nào chuyện lúc lớn vội vàng thu hoạch khoai lang lấy một đứa trẻ giúp đỡ.
Cho dù cần trẻ nhỏ những công việc đào đất trồng khoai tốn sức như thì khi lớn đồng việc cũng sẽ mang theo trẻ con bên cạnh để tiện trông coi, tránh việc lũ trẻ ở nhà một mà xảy chuyện ngoài ý .
Trẻ con mười tuổi đều thuộc thời kì hoạt bát nhất, thể nào chuyện tất cả đều ở lì trong nhà, trừ khi trong thôn Trường Thọ lấy một đứa trẻ.
Điều quả thật bình thường
Tốc độ mạng ở đây quá chậm, bọn họ gửi một tin nhắn cũng chờ lâu, bao nhiêu thì Ái Nhi nấu xong cơm gọi Khúc Vu Hoa ăn. Không thấy Tuệ Tâm và Phương Hữu Đức liền thuận miệng hỏi: "Hai ?"
Khúc Vu Hoa: "Cô đợi chút, lập tức gọi điện cho bọn họ."
Không chịu nổi tốc độ mạng chậm như rùa bò, Khúc Vu Hoa chỉ đành gọi điện cho Tuệ Tâm và Phương Hưu Đức. Sau khi máy hai họ sẽ lập tức về.
Khúc Vu Hoa: 【Vân Thiều, cơm tối của cô thì ?】
Tô Vân Thiều: 【Chịu đói hai ngày cũng , cần quan tâm . 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1010.html.]
Lúc mấy họ ở thôn Cổ, bởi vì cả nước uống và thức ăn đều độc nên hề ăn uống bất cứ thứ gì. Những trong Huyền môn dù nhịn đói vài ngày cũng thành vấn đề.
đấy là Tô Vân Thiều nghĩ , còn mấy bé yêu quái và quỷ sai cô đói. Bởi lúc bọn chúng điều tra thu thập tin tức bên ngoài hái về một chút hoa quả, ít nhiều gì cũng thể lót , vẫn hơn nhiều so với việc để bụng đói meo. Đồng thời cả đám cũng thấy hối hận vì suy nghĩ chu đáo, lẽ khi rời khỏi nhà mang theo chút đồ ăn mới .
Đến cuối cùng hoa quả cũng chẳng tác dụng gì, bởi vì Diêm Vương gửi bữa tối do chính tay nấu qua quỷ môn
Gà nướng hạt dẻ, sườn kho, tôm tích muối tiêu... Bữa tối của Tô Vân thiều còn phong phú hơn cả bữa tối của đám Tuệ Tâm.
Diêm Vương luôn tay nghề nấu ăn của nhưng luôn cơ hội thể hiện. Lần cũng xem như thể nấu một bữa ăn ngon .
Bởi vì buổi trưa Tô Văn Thiều vội vàng tới đây, đến cả cơm trưa cũng kịp ăn, cho đến tận tối muộn mới ăn bù cơm trưa. Sau khi ăn xong cô vỗ vai Diêm Vương : "Tay nghề nấu ăn đạt chín điểm."
Tô Vân Thiều thầm cảm ơn kiếp bản dạy Diêm Vương thành một đàn ông của gia đình, thể xuống bếp, thể lên phòng khách.
Vốn Diêm Vương đang thu dọn bát đũa đột nhiên dừng : "Làm thiếu mất một điểm?" Chẳng lẽ tay nghề của thụt lùi ?
Tô Vân Thiều: "Đây chỉ là một bữa cơm thôi , thể đưa kết luận sớm . Phải cho gian để tiến bộ nữa chứ."
Diêm Vương: "..." Anh hoài nghi em cố ý trừ điểm của , còn chứng cứ.
Đối mặt với ánh mắt hoài nghi của Diêm Vương, Tô Vân Thiều vẫn yên bất động, cô là loại đạo lý ?
Người chấm điểm là Tô Vân Thiều, quyền chủ động kết hôn cũng trong tay Tô Vân Thiều. Cho dù Diêm Vương như thế nào để rút ngắn quá trình, cũng thể theo từng bước của cô , đây cũng chính là điểm khó của .
Sau khi thu dọn xong chén đũa và rác trong phòng bếp, Diêm Vương liền triệu hồi quỷ môn lập tức trở về, cũng nán thêm vài câu với Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều mất tự nhiên mà sờ sờ mũi. Cô quyết định tới lúc chấm điểm nới lỏng tay một chút, tránh chọc Diêm Vương xù lông, thiếu một ông chồng nội trợ giá trị nhan sắc lẫn thực lực.
Mà bên , ba Tuệ Tâm cũng ăn xong cơm tối, bọn họ vẫn còn chờ đợi Ái Nhi .
Cơm tối của bọn họ là Ái Nhi dọn riêng trong phòng, còn cô và trưởng thôn cùng ăn ở phòng của trưởng thôn.
Trước khi , Ái Nhi còn cố ý dặn dò bọn họ: "Mọi ăn xong thì nghỉ ngơi , lát nữa sẽ thu dọn"