Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 36:-- Bắt đầu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:46:44
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Bách Giang những ngày vẫn luôn túc trực tại Binh bộ. Hoàng thượng mắc chứng phong nào, đột nhiên điều tra chi tiêu quốc khố. Mỗi một bộ phận đều trở nên bận rộn, và dĩ nhiên, cũng thể rời . Hôm nay Tam hoàng tử truyền lời đến, hỏi rõ tung tích bạc , song dùng lời lẽ thoái thác. Đây là lá bài tẩy trong tay , dù đưa, thì cũng chỉ thể đưa một phần mà thôi. Khi Tam hoàng tử là chủ động nhờ giúp cất giấu, nay đột nhiên mở lời đòi, e rằng biến cố gì đó. Hắn và Tam hoàng tử hiện tại vướng víu ngày càng sâu, nếu bất đắc dĩ, đắc tội. lúc đột nhiên lấy bạc , trong lòng khỏi bất an, nên trì hoãn thêm một thời gian. Vừa Binh bộ nhiều việc, Tam hoàng tử cũng dám công khai qua với , nhờ mới vài ngày thở dốc. Hôm qua về phủ một chuyến, chuyển ánh mắt sang Bạch gia. Chỉ tiếc là, Bạch gia dù bám víu , nhưng cách xử sự vẫn phần keo kiệt. Để Bạch thị mang theo của hồi môn hậu hĩnh nhập môn, những của hồi môn cũng sẽ do con cháu Cố gia kế thừa, nhưng đó cũng chỉ là gia tài của tam phòng. Số bạc riêng tư của dĩ nhiên tiện lấy , nếu thể nắm giữ của hồi môn của Bạch thị, đến lúc đó trộn bạc đó để sung gia tài, từ từ hợp thức hóa, cũng đến nỗi tiếp tục lo lắng thấp thỏm. Cũng thằng nhóc Tam phòng thật sự khống chế , xem vẫn tìm thời gian để dò xét nó đôi chút.

 

“Cố đại nhân, Hoàng thượng tuyên triệu.” Lúc , bên ngoài truyền đến tiếng nội thị, Cố Bách Giang lập tức dậy.

 

“Đến ngay đây,” vội vàng chỉnh trang quan phục, quan mũ, vội vã cửa, vặn lướt qua do Tam hoàng tử phái tới.

 

Trong lòng Cố Bách Giang thở phào nhẹ nhõm, thể trì hoãn thêm một thời gian nữa.

 

Cố phủ

 

“Phụ hình như hai ngày về,” Bạch Tuế Hòa ăn sáng xong hỏi.

 

“Phải đó, về, nếu nhầm thì đến khi tịch biên gia sản, cũng về phủ.”

 

Cố Khai Nguyên quan trường, cũng cụ thể việc thế nào. đại ca ở Hàn Lâm Viện , tại mang về chút tin tức nào? Là ư? Hay là ngây thơ cho rằng chuyện lớn?

 

“Hôm nay chúng sẽ phủ,” Bạch Tuế Hòa còn vài ngày nữa, nhưng nàng tiếp tục trì hoãn thêm.

 

Cố Khai Nguyên , “Những thứ cần chuẩn , đều chuẩn gần xong , tìm cách ngoài một chuyến.”

 

Bạch Tuế Hòa bên cũng sắc t.h.u.ố.c Bắc hai ngày, cả viện tỏa mùi t.h.u.ố.c nồng đậm, những nha đầu bà v.ú chịu nổi mùi nên đều tránh xa, khiến Tam phòng càng thêm lạnh lẽo.

 

Cố Khai Nguyên đưa Bạch Tuế Hòa ngoài gặp khó dễ, Hứa Huệ Trân thậm chí còn lộ vẻ vui mừng, còn khen ngợi mấy câu. Bạch Tuế Hòa nhớ đến biểu cảm của đại tẩu và nhị tẩu lúc đó, cố gắng nhịn lắm mới bật thành tiếng.

 

“Muội thì cứ ,” đến lúc lên xe ngựa, Cố Khai Nguyên bất đắc dĩ .

 

“Đại tẩu thì còn đỡ một chút, vẻ mặt nhị tẩu cứ như dẫm cứt ch.ó .” Bạch Tuế Hòa nén nụ mặt, “Chắc giờ trong lòng các nàng đang thầm thì, lão phu nhân mắc chứng phong nào mà đối xử với chúng từ ái, hiền lành đến .”

 

Cố Khai Nguyên chút trầm buồn, “Trước đây thật sự chịu khổ .”

 

“Huynh cần với những lời , thật sự chịu khổ còn nữa.” Bạch Tuế Hòa thở dài một tiếng, , hiện tại hai cũng coi như là hợp tác, đều vì thể sống hơn. “ trong lòng hiểu rõ, cái ác thật sự vẫn xuất hiện.”

 

Cố Khai Nguyên hiểu nàng đang gì, trái tim lạnh lẽo thì thể nào sưởi ấm nữa.

 

Đào Hoa và Lê Hoa theo, vén rèm xe lên, đang chuẩn theo xe ngựa, thì Bạch Tuế Hòa ngăn , “Hôm nay và Tam thiếu gia các ngươi ngoài, cần các ngươi ở bên cạnh hầu hạ. Các ngươi hãy chăm sóc viện thật cho , để xảy sai sót.”

 

Đào Hoa và Lê Hoa về phía Cố Khai Nguyên.

 

Cố Khai Nguyên , “Ta sẽ bảo vệ tiểu thư các ngươi, các ngươi cứ giúp chăm sóc viện là .”

 

Hai nha đầu lúc mới hành lễ lui xuống.

 

Xe ngựa chầm chậm rời khỏi Cố phủ, tâm trạng Bạch Tuế Hòa còn vui vẻ hơn hai ngày . Ngày đó vội vàng, hôm nay còn thể ở bên ngoài cả một ngày. Quan trọng nhất là thể giàu cho gian của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-36-bat-dau.html.]

Tâm trạng của nàng lập tức ảnh hưởng đến tiểu bảo bối trong bụng, “Nương , chuyện gì mà vui thế?”

 

“Nương ngoài đây, chuẩn thu thêm một ít đồ .”

 

Đôi mắt Cố Khai Nguyên cũng dịu , “Bảo bối, tỉnh .”

 

“Đa đa, cũng ở đây,” bảo bối vui vẻ chào hỏi , “Đa đa, hôm nay là đưa nương chơi ?”

 

“Đa đa và nương lấy gia tài cho bảo bối,” tâm trạng Cố Khai Nguyên hôm nay cũng , nghĩ đến việc sắp thể chặt đứt con đường thăng tiến của Đại phòng trong tương lai, khóe miệng nén xuống .

 

“Đa đa, cứ đưa hết cho nương , bảo bối thể tự kiếm tiền mà.”

 

là một tiểu bảo bối chí khí,” Cố Khai Nguyên nhẹ giọng dỗ dành, “Nương con , con cũng .”

 

“Vậy đa đa chuẩn thêm nhiều đồ ăn ngon cho con nhé, con thích ăn.”

 

Bạch Tuế Hòa yên lặng lắng hai cha con họ trò chuyện, Cố Khai Nguyên hai ngày nay sớm tối về, bình thường đều là nàng và bảo bối chuyện, hôm nay nàng sẽ tranh giành với Cố Khai Nguyên. Hai cha con cũng thật thú vị, dù bảo bối phiền phức đến mấy, cũng thể sinh ăn những thứ đó, xem kìa, còn đến cả gà , vịt , heo , thôi thì cứ đợi mọc răng tính.

 

“Đa đa sẽ săn, đến lúc đó đa đa sẽ đưa con lên núi săn.”

 

Bạch Tuế Hòa đầu Cố Khai Nguyên, thầm hỏi tiếng, cái gì cũng dám hứa như , con còn đời nghĩ đến việc đưa nàng lên núi rong chơi, chiều hư đến mức trời cao đất rộng là gì . Xem trong vấn đề giáo dục, nàng nhất định kiểm soát .

 

Cố Khai Nguyên nheo mắt , “Bảo bối nhà chúng tư chất thông minh, cha nó, chút gia tài còn để mắt tới .”

 

“Để mắt tới, để mắt tới, đa đa, chúng nhé, đợi con ngoài, những gì đều dẫn con thực hiện.”

Mèo Dịch Truyện

 

Cố Khai Nguyên , “Vậy con hãy ngoan ngoãn trong bụng nương , tự nuôi thật khỏe mạnh.”

 

“Bảo bối bây giờ khỏe mạnh , hơn nữa đa đa, con đứa trẻ ba tuổi , lừa con.”

 

Bạch Tuế Hòa che miệng khẽ, “Bảo bối đúng, quả thật đứa trẻ ba tuổi.”

 

“Nương đúng, vẫn là nương hiểu con nhất.”

 

Cố Khai Nguyên bây giờ vô cùng thư thái, suýt chút nữa bật thành tiếng.

 

Cố Khai Nguyên đưa Bạch Tuế Hòa đến tiểu viện, dặn dò Lâm Hoa và Lâm Uy mua những món bánh ngọt và lương thực đặt về, hai mới viện.

 

Cố Khai Nguyên và Bạch Tuế Hòa đóng cửa , lập tức xuất hiện trong gian, đầy một giây, hai đổi dáng vẻ, trong sân.

 

“Cái bụng vẻ khó giấu,” Bạch Tuế Hòa giờ đang mặc một nam trang, nhưng cái bụng vẫn còn nhô lên.

 

Cố Khai Nguyên , “...Đây là tướng phúc.” Thấy Bạch Tuế Hòa vẫn còn chút lo lắng cái bụng sẽ gây sơ hở, vội vàng an ủi, “Ai mà nghĩ một phụ nữ thai nữ cải nam trang cơ chứ, điều ngược sẽ xóa tan nghi ngờ của khác.”

 

 

Loading...