Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 325:--: Trở Mặt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:11:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Lập giờ khắc cảm thấy hai cha con vẫn còn nhiều điểm tương đồng, chỉ đáng tiếc, Cố Bách Giang lầm , đẩy đứa con giống nhất xa.
“Khi đó hỏi ý gì? Ta liền hỏi một mẻ hốt gọn ?” Cố Khai Nguyên rót thêm cho Cố Lập, “Đại gia gia, chẳng các ngươi cũng chuẩn sẵn sàng ? Chẳng lẽ các ngươi cũng sợ một mẻ hốt gọn?”
Tộc nhân họ Cố cuối cùng vẫn quyết định quan sát thêm, vì họ vẫn nghĩ xem liệu thể nhận thêm lợi ích từ Cố Bách Giang .
Cố Lập lúc mới Cố Khai Nguyên với vẻ mặt nghiêm nghị, “Đây cũng là mục đích đến đây hôm nay, chia gia tộc thành hai.”
Mèo Dịch Truyện
Cố Khai Nguyên , “Động tĩnh quá lớn.”
Ai cũng kẻ ngốc, động cơ nên quá rõ ràng.
“Cho nên chuyện từ từ mưu tính, bản đoạn thư mà phụ ngươi ký chính là một khởi đầu. Ngươi đoạn tuyệt quan hệ với phụ ngươi, liền nghĩ sẽ cho chi mạch của ngươi khỏi tộc.”
Cố Khai Nguyên Cố Lập, chỉ là nụ mang chút nhiệt độ nào. Ban đầu rõ là sẽ cho Cố Bách Giang và bọn họ khỏi tộc, nhưng ngờ thái độ của Cố Lập đổi nhanh đến .
“Ngươi hãy hết ,” Lần , tuy dẫn theo mấy con để vững lòng, nhưng cũng Cố Khai Nguyên công phu trong , e rằng dẫn bao nhiêu , nếu Cố Khai Nguyên động thủ, bọn họ cũng thể trở . “Không nuốt lời, mà là khi suy nghĩ kỹ lưỡng, cảm thấy chi mạch của ngươi khỏi tộc mới là lối thoát nhất. Phía phụ ngươi dựa Tam Hoàng Tử, hơn nữa còn canh giữ ở đây, điều đó cũng cho thấy phụ ngươi vẫn còn giá trị đối với Tam Hoàng Tử, những hoàng quốc thích chúng cách nào đắc tội. Nếu truy cứu trách nhiệm, ngươi và ai thể chống đỡ? Phụ ngươi bằng lòng xuống bản đoạn thư , thể thấy bản đối với tương lai cũng nắm chắc, cho nên mới lưu một tia hương hỏa cho . Hắn thể ràng buộc gia đình dây dưa với ngươi nữa, nhưng nếu chi mạch của bọn họ gặp bất trắc, ngươi tiếp nối hương hỏa của bên đó.”
Tên tính toán thật khéo léo, Cố Khai Nguyên lạnh , “Kỳ thực bản văn thư đối với mà đều quan trọng, bây giờ còn là con của , nhiều lắm chỉ là tộc . Hắn duy trì hương hỏa, thể bắt đầu từ hai đứa con quý báu của , thật sự , chẳng còn cháu trai cháu gái .”
Cố Lập thần sắc phức tạp, “Tuy giữa các ngươi mâu thuẫn, nhưng cũng đến mức đội trời chung, dù thì bọn họ thật sự sinh thành dưỡng d.ụ.c ngươi, cần tuyệt tình đến ?”
Cố Khai Nguyên lúc mới nhớ chuyện của kiếp , vì bọn họ về, thứ đều đổi nhiều. Trong mắt ngoài, bọn họ thật sự đến mức thù hận sinh tử. Thậm chí còn lén lút và Bạch Tuế Hòa chút vong ân bội nghĩa, vì một chút chuyện nhỏ mà ghi hận cha .
“Đại gia gia, ngờ hôm nay ngươi đến thuyết khách cho bọn họ.”
“Ta đây chỉ là sự thật, như đối với ngươi cũng tổn thất lớn.”
“Sao tổn thất lớn? Ta đường đường cho khỏi tộc, thế nhân nội tình, chỉ nghĩ lầm lớn, danh tiếng sẽ liên lụy con cái của , thậm chí bọn chúng cũng thể theo đuổi con đường công danh, đây là ô danh mất mấy đời mới thể tẩy sạch, các ngươi nghĩ nên gánh chịu ? Lại còn giúp bọn họ kế thừa hương hỏa, lấy cái thể diện lớn đến ?”
Cố Khai Nguyên lạnh lùng Cố Lập và các tộc nhân họ Cố đang , “Muốn cho khỏi tộc, là với tội danh gì?”
Cố Lập im lặng, những điều đương nhiên nghĩ qua, nhưng đây là quyết định cân nhắc kỹ lưỡng, ân tình nợ Cố Khai Nguyên, định sẵn phụ lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-325-tro-mat.html.]
Cố Khai Nguyên trực tiếp bỏ bản đoạn thư trong tay trong lòng, “Hôm nay bản đoạn thư nhận, hai nhà cũng xem như còn dây dưa gì nữa. cho khỏi tộc, thì hãy đưa tội danh. Các vị, xin mời...”
Lớp mặt dày nhất xé toạc, Cố Khai Nguyên mở miệng đuổi .
Cố Lập thở dài một tiếng, dậy, “Ta hôm nay ngươi tức giận, nhưng ngươi hãy suy nghĩ kỹ càng một chút. Ngươi đây xem trọng phụ ngươi, thể cũng tồn tại thành kiến, bây giờ chúng nghĩ một cách giải quyết như , kỳ thực đối với Tam phòng mà đều là .”
Nói xong, vỗ vỗ vai đứa con trai nhỏ bên cạnh , “Đến lúc đó cũng sẽ cho bọn họ khỏi tộc, còn mỗi nhà mỗi hộ sẽ giữ một , đợi cơ hội trở về tộc địa, những đó đều là tộc của ngươi.”
Cố Khai Nguyên suýt chút nữa bật vì tức giận, hóa tội danh để gánh, còn để cho một đống rắc rối.
“Hoàn cần thiết,” Cố Khai Nguyên lạnh lùng Cố Lập, “Vì tộc nhân họ Cố đưa lựa chọn, bây giờ một lựa chọn mới, quyết định nhập chuế Bạch gia, đầu sẽ đến huyện nha để sửa hộ tịch.”
Bạch gia mà nhập chuế, Bạch của nhạc phụ, mà là Bạch của Bạch Tuế Hòa, bọn họ thể dựng nên một chi mạch mới, nghĩ đến nhạc mẫu ở Kinh thành chắc hẳn sẽ tán thành, hơn nữa thương hộ cũng nhiều quy củ như .
Đồng tử Cố Lập co rút, “Ngươi thật sự như ?”
“Lựa chọn đều là hai chiều,” Cố Khai Nguyên trầm giọng , “Vốn còn giữ một tia tình cảm hương hỏa cuối cùng, bây giờ thấy cũng còn nhiều cần thiết. Tuy nhiên ngươi cứ yên tâm, đây sẽ quá kế cho tiểu thúc thúc, mỗi dịp lễ tết, chỉ cần còn sống một ngày, sẽ quản lý.”
Cố Khai Nguyên giơ tay tiễn khách, Cố Lập lúc mới thất hồn lạc phách rời . Vốn nghĩ là một biện pháp vẹn cả đôi đường, ngờ Cố Khai Nguyên cố chấp như .
Dù cho dù tách độc lập, cũng nhiều nhất chỉ thể một phú quý nhàn nhân, về hai ba đời con cháu thành đạt thì gì khác biệt lớn chứ?
Tộc họ Cố bọn họ trải qua bao nhiêu đời , mới xuất hiện Cố Bách Giang như Văn Khúc Tinh giáng thế, Cố Khai Nguyên tuy là con của Cố Bách Giang, nhưng học hành thật sự thiên phú, còn thể mong đợi con cháu tiền đồ như ?
Chỉ là gánh chịu tiếng của hai đời , là thể giải quyết vấn đề lớn, tại cố chấp đến thế?
“Cha, con cảm thấy chuyện hôm nay ,” Cố Bách Hà đợi đến khi cách xa cuối làng, lúc mới bất đồng , “Ai đường đường chính chính cho khỏi tộc, hơn nữa chuyện cũng giống như đây , chúng vi phạm khế ước.”
Cố Lập , “Ta đây còn cách nào? Ta chẳng cũng là vì các ngươi mà suy nghĩ. Cố Bách Giang đồng ý, đợi trở về Thượng Kinh, sẽ dẫn theo một nửa tộc nhân, sẽ mua một mảnh đất ở ngoại ô kinh thành, từ từ cho tộc nhân dời đến đó. Đó là Thượng Kinh, chân Thiên tử, chỉ cần chăm chỉ một chút, là thể sống hơn.”
22. “ Cố Bách Giang căn bản đáng tin, cha quên đây chúng nâng đỡ như thế nào, vong ân bội nghĩa ? Cha thể đảm bảo, sẽ lừa gạt một nữa?”
“Chuyện hẳn là đến nỗi,” Cố Lập một khoảnh khắc do dự, nhưng nhanh , “Hắn bày tỏ thái độ, nếu thể thực hiện lời hứa, chúng cứ việc tố cáo quan phủ. Hắn vì danh tiếng, vì tiền đồ của con cháu, chắc chắn dám đùa giỡn chuyện . Bây giờ hy vọng của cả tộc chúng vẫn đặt hai cha con bọn họ, đây cũng mới bất đắc dĩ đưa lựa chọn.”