Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 255:--: Trưởng bối ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:13:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người nhà họ Cố thấy hai cạnh đống lửa, đang gì, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng khe khẽ. Lưu Vân và những khác qua, chỉ đành úp mặt xuống mà ngủ. Dù thì họ cũng thể quản , cũng chẳng gì, chi bằng mắt thấy tâm phiền. trong giấc ngủ, một tiếng hét chói tai vang lên từ trong xe ngựa, khiến tất cả đều giật nhảy dựng. Họ quanh bốn phía, "Có chuyện gì ?"
"Cha, tiếng hét phát từ phía xe ngựa," Cố An Đồng chỉ cảm thấy giọng đó quen tai, nhưng .
Hứa Ngọc Lan sự lo lắng , "Là tiếng của Từ Song Hồng đúng ? Sớm tinh mơ thế , nàng gì?"
"Sao nàng đến chỗ xe ngựa sớm như ?"
Kể từ khi dùng bạt dầu che chắn, thích ngủ bên ngoài hơn, vì gần đống lửa sẽ ấm áp hơn.
"Không lẽ trộm đồ?" Hứa Ngọc Lan che miệng, "Ta , bọn họ thứ lành gì, thể để những kẻ rõ lai lịch ở ..."
Lời còn dứt, liền thấy Từ Song Hồng quần áo xốc xếch từ trong xe ngựa bước xuống, khoảnh khắc vén rèm lên, còn thể thấy khuôn mặt dữ tợn của công cha, bộ lồng n.g.ự.c trần trụi ở đó.
Lưu Vân lập tức che mắt con gái, nhưng muộn , Cố An Đồng thấy tất cả.
"Sớm tinh mơ mà bên đó náo nhiệt thế?" Mấy hộ gia đình ở xa cũng đ.á.n.h thức, đều tò mò về phía , và cũng thấy Từ Song Hồng quần áo chỉnh tề nhảy xuống xe..., một vì góc , thấy cảnh tượng trong xe ngựa rõ mồn một...
"Cố đại nhân quả nhiên là diễm phúc nhỏ..."
"Thật nữ nhân mà ăn , khuôn mặt đó thật đáng sợ..."
"Các ngươi là tự nguyện, lỡ là ép buộc thì ?"
"..."
Bạch Tuế Hòa và Cố Khai Nguyên thể ngờ rằng, một giấc ngủ dậy, đột nhiên thêm một lớn.
"Cha bảo hai vợ chồng ngươi qua đó một lát, coi như là định danh phận."
Mèo Dịch Truyện
Cố Khai Bình với vẻ mặt đen sạm, đến truyền lời.
Cố Khai Nguyên, "Đoàn sắp khởi hành , chuyện gì thì đợi tối khi dừng nghỉ ngơi , , đại ca?"
Cố Khai Bình liếc Cố Khai Nguyên, thông minh nhất trong nhà họ Cố là lão tam , đây y thật sự lầm, "Vậy thì đợi khi nào thời gian hẵng ."
Y cũng lập tức rời , mà một bên bọn họ thu dọn đồ đạc. Hai vợ chồng lão tam đúng là thoải mái, về cơ bản chỉ chút việc nhỏ, còn những thứ khác thì Đông Mai và những khác dọn dẹp xong từ sớm.
"Đệ tò mò chuyện gì xảy đêm qua ?"
Cố Khai Nguyên, "Ta tò mò thì thể đổi gì ? Trời mưa, cha nạp , phận con như chúng thì thể gì đây?"
" chúng gọi nữ nhân đó là mẫu ..."
"Đã trải qua Tam thư lục sính ? Đại ca, nhanh như mặt nhận ?" Cố Khai Nguyên mỉa mai , thật bao nhiêu năm sách đều trôi hết, là đến ngu ?
"Trong điều kiện thì Tam thư lục sính gì chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-255-truong-boi.html.]
"Dù là gia đình thường dân cũng qua loa như ." Giọng Cố Khai Nguyên mang theo sự khinh thường, "Cùng lắm chỉ là vô môi cẩu hợp, các ngươi nguyện ý tôn nàng mẫu , đó là các ngươi tự nguyện hạ thấp phận. Nếu , phụ nạp cũng , theo đúng lễ nghi thông thường, nếu thì cũng chỉ là trong phòng của phụ , cho chút tôn trọng là đủ ."
Hai mắt Cố Khai Bình sáng rực, đúng , y nghĩ đến vấn đề ? Cái gì mà cho Từ Song Hồng một danh phận, lão gia tử đúng là hồ đồ.
" nếu ông thật sự Tam thư lục sính..." Ngay đó, y một nỗi lo khác, lão gia tử trong tay bạc, còn Minh đại nhân giúp đỡ, thật sự đến bước đó, cũng là thể.
Cố Khai Nguyên còn lo lắng cho chỉ thông minh của đại ca , "Ông bây giờ lấy gì mà ? Ai thời gian chơi những trò với ông ? Các ngươi sống cùng phụ , chẳng lẽ khuyên ngăn một chút ? Phụ nạp , chúng đều thể hiểu, cũng thể ngăn cản, nhưng chọn, cũng thể chỉ dựa ý nguyện của một phụ ."
Bạch Tuế Hòa nghiêng đầu Cố Khai Nguyên, cái miệng thật sự là ngày càng lợi hại, hãm hại Cố Bách Giang như thế nào.
" đó là cha chúng ."
"Ta cũng ông ," dù hy vọng ông , nhưng Cố Khai Nguyên cũng đầu họ thêm một lớn , huống hồ Từ Song Hồng từng xuất hiện ở kiếp , đó chính là một ẩn họa lường . Có thể ở kiếp , Cố Bách Giang hủy dung, những đó với phận của Từ Song Hồng sẽ để mắt tới, nên mới tay.
"Đừng giấu giếm đại ca nữa, bây giờ khác xưa, những chuyện khác thể quản, nhưng chuyện thì thật sự thể quản." Cố Khai Bình xong còn Bạch Tuế Hòa một cái, ý tứ rõ ràng. "Phụ đây thích liên hôn nhất , cũng thích lợi ích tối đa hóa, thể thương lượng với phụ một chút."
Cố Khai Bình cau mày, "Trước khi phụ thương ở mặt, đây đúng là một lối , nhưng bây giờ, nhiều ý nghĩa. Sau dù trở về kinh đô, ai khuôn mặt của cha mà rụt rè."
"Đích nữ , chẳng còn thứ nữ , với những quý nữ thủ tiết cũng ít, phụ chỉ cần lòng, cũng là thể kết một mối thông gia quyền quý, đại ca, thấy ?"
Cố Khai Bình tuy thấy điều chút đại nghịch bất đạo, nhưng chỉ cần nghĩ đến là cảm thấy tâm trạng sảng khoái, năm đó phụ cũng sắp đặt cho y như .
" bây giờ..."
"Đại ca bọn họ bây giờ gạo nấu thành cơm đúng ? Thì chứ? Nói thì bọn họ đây cũng coi như là vô môi cẩu hợp, dù cũng thành định cục, phụ thêm một hầu hạ bên cạnh cũng , vị trí thích hợp thì vẫn nên để thích hợp ."
Lúc , đoàn khởi hành, Cố Khai Nguyên đỡ Bạch Tuế Hòa xe ngựa, đó mới cùng Cố Khai Bình, chậm rãi về phía .
Bạch Tuế Hòa tuy rõ hai họ đang gì, nhưng thấy khuôn mặt Cố Khai Bình còn đen sạm nữa, mà đó tươi rời , liền Cố Khai Nguyên ít chiêu hiểm.
Cố Khai Nguyên tiễn , định lên xe thì Cố Bách Hà đến.
"Đại bá," Cố Khai Nguyên chút kỳ lạ, họ Cố bình thường chuyện gì sẽ qua đây, là chuyện .
"Chuyện của cha chứ?"
"Vừa mới lâu."
"Đại gia gia của bây giờ tức giận, bộ thể diện của nhà họ Cố đều ông mất hết , ông bảo chuyện với cha một chút, nghĩ nên thế nào?"
Cố Khai Nguyên vẻ mặt khó hiểu, "Đại bá, ông thì cũng là phụ của , phận con như , thể quản đến chuyện trong phòng của phụ chứ."
Cố Bách Hà xoa mũi, "Ta cũng chuyện nên đến tìm , chẳng qua chủ ý nhiều, đến hỏi ý kiến của thôi."
Cố Khai Nguyên, "Vừa đại ca đến bảo chúng qua đó, ý của phụ , là chúng nhận vị trưởng bối , chỉ là bây giờ đoàn bắt đầu khởi hành, nên đợi đến tối khi dừng ."