Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện - Chương 212:-- Lưu Lại ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:24:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai nha giúp Bạch Tuế Hòa cởi ủng, Cố Khai Nguyên lấy chăn quấn lấy chân nàng. "Nhìn thì thấy vẻ nhiều kẻ hùa theo, nhưng ai cũng chẳng kẻ ngốc đến mức cưu mang bọn họ."

 

Thế nhưng ngờ, vận rủi đến nhanh đến thế, xe ngựa mới một đoạn, Mã Chí mang tin tức đến cho bọn họ.

 

Bạch Tuế Hòa mất nửa ngày mới hồn, "Ngày cha cũng là như ?"

 

Cố Khai Nguyên nàng đang hỏi gì, lắc đầu, "Có lẽ xảy sai lệch biến cố ở đó, chúng cứ tĩnh quan kỳ biến ."

 

Theo lý mà , diễn xuất vụng về đến thế, lừa gạt những như Cố Khai Trần thì còn , nhưng phụ và đại ca thì đến nỗi. Chàng đưa cho Mã Chí một nắm thịt khô, mới tiễn .

 

"Thế thì trò để xem ," Bạch Tuế Hòa xoa xoa trán, nãy bất chợt gió lạnh thổi qua, quả thật chút thích nghi kịp, nhưng sự tò mò khơi dậy, nàng thực sự tình hình bên nhà họ Cố bây giờ thế nào.

 

Cố Khai Nguyên cũng vì một vài biến mà gây yếu tố bất , vì dặn dò một tiếng vội vã khỏi xe.

 

Bạch Tuế Hòa sẽ kết luận nhanh chóng, nàng ngáp một cái, tựa chiếc gối mềm mại chìm giấc ngủ sâu.

 

Đông Mai và Xuân Hương chẳng cả, chỉ canh bên cạnh, cũng bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

 

Đợi đến khi trời tối, mới nhận tin tức, ba con hóa quen cũ của Cố Bách Giang.

 

Nghe là quen từ khi y còn huyện lệnh, thể là cố giao.

 

Bạch Tuế Hòa đầy ý vị thâm trường, "Thật sự là cố giao của cha ? Không là thuộc loại cố giao nào đây."

 

Mèo Dịch Truyện

Cố Khai Nguyên, "E rằng đơn giản. Làm trùng hợp đến , đường lưu đày mà vẫn gặp . Lại còn trùng hợp đến thế, nhà chồng đuổi ngoài."

 

"Cha e rằng ngu xuẩn đến ," Bạch Tuế Hòa cảm thấy bên trong chắc chắn còn chuyện khác. Nếu Cố Bách Giang thật sự dễ lừa như thế, y thể leo lên vị trí Binh bộ Thị lang .

 

"Đây là chuyện của bọn họ," Cố Khai Nguyên càng thêm kiên định rằng những ngày sắp tới sẽ tránh xa gia đình Cố.

 

Bạch Tuế Hòa nghĩ , "Lời đừng quá sớm. Chàng xem, nhà họ Cố chuyện gì thì chắc chắn đến lượt , nhưng hễ gặp chuyện thì đầu tiên bọn họ nghĩ đến vẫn là ."

 

Cố Khai Nguyên, "... Phu nhân thể rủ lòng thương ? Đừng từng nhát d.a.o đ.â.m vết thương."

 

Bạch Tuế Hòa vẻ đáng thương của chọc , "Thật cũng đừng quá căng thẳng. Tuy bọn họ hễ chuyện là thích tìm đến , nhưng hình như cũng nào chiếm lợi lộc gì từ cả."

 

Trừ mấy chục lượng bạc bỏ lúc đầu, tóm quá một trăm lượng, còn mua một danh tiếng .

 

Thứ gì đối với họ là ít quan trọng nhất, chắc chắn là tiền bạc.

 

Ngược , nhà họ Cố cứ tưởng đang canh giữ kho báu, nào ngờ cuối cùng công dã tràng xe cát.

 

"Phu nhân lý," phu nhân của thì còn gì nữa, đành chiều thôi.

 

 

Bên phía nhà họ Cố náo nhiệt. Không gian vốn chật hẹp, nay chen thêm ba , khí trở nên chút khó xử.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoai-phuc-tinh-luu-day-cuu-vot-phan-dien/chuong-212-luu-lai.html.]

Huống chi Cố Bách Giang và Từ Song Hồng còn đang liếc mắt đưa tình, kể lể nỗi biệt ly.

 

Lưu Vân một nữa liếc gương mặt dữ tợn của Cố Bách Giang, lòng cảnh giác với Từ Song Hồng càng tăng lên.

 

Nhìn xem diễn xuất của kìa, đối diện với gương mặt , từng cái liếc mắt đưa tình nối tiếp , còn bày vẻ phong tình vạn chủng, đúng là khẩu vị quá .

 

Cố An Đồng lén lút đ.á.n.h giá hai chị em nhà họ Phạm. Vừa lên xe, hai chị em quy củ, yên lặng cạnh Từ Song Hồng, hề biểu cảm gì quá mức.

 

Chỉ là khi và ông nội các nàng trò chuyện vui vẻ, các nàng thỉnh thoảng mới ngẩng đầu một cái.

 

Hai bộ dạng khiến động lòng trắc ẩn , cộng thêm gương mặt xinh tương đồng, Cố An Đồng khỏi dâng lên một cảm giác may mắn. May mà là bây giờ mới gặp cặp chị em , nếu Tam hoàng tử mà thấy, e rằng cũng sẽ nảy sinh ý đồ.

 

Những xe ai nấy đều mang tâm sự riêng, Từ Song Hồng kéo tay hai con gái , "Bách Giang, đây là hai nữ nhi bạc mệnh của . Vì thể sinh con trai cho nhà họ Phạm, nên các nàng chịu nhiều khổ sở cùng ."

 

"Đời còn mong đợi gì khác, chỉ tìm cho các nàng một nhà . Hiện tại trong lòng đang lo lắng, cũng nhà đẻ bên đó thế nào , nhiều năm như liên lạc với họ, họ còn bằng lòng tiếp nhận chúng ?"

 

Từ Song Hồng đoạn vành mắt đỏ hoe, Cố Bách Giang vội vàng an ủi, "Hai trưởng của nàng vẫn , bọn họ chắc chắn sẽ để các nàng chịu ủy khuất."

 

Cố Bách Giang tiếp lời hỏi, "Chỉ là nếu nhớ lầm, đây các nàng sống ở Thạch Đông ? Nàng lối , hướng sai ."

 

"Không sai. Kể từ khi còn huyện lệnh ở Thạch Đông, nhà lâu cũng chuyển . Cha đưa chúng về quê cũ, chỉ là nơi đó chút , ở Lĩnh Nam."

 

"Ta thật sự quên mất quê cũ của Từ lão bản ở ? Vậy công việc kinh doanh ở Thạch Đông thì ?"

 

"Đều bán cả . Chàng cũng đây chúng đều dựa mới ăn phát đạt . Sau đổi huyện lệnh mới, nâng đỡ các thương gia khác, chúng ở đó thành chút khó xử, đành đổi chỗ khác mới mong tiếp tục sống sót. Sau đó cha bàn bạc một hồi, dù cuối cùng cũng 'lá rụng về cội', thế là mang chúng về quê cũ."

 

"Vậy cớ gì nàng gả xa đến ?"

 

Từ Song Hồng Cố Bách Giang thất thần, "Danh tiếng của ở Thạch Đông hủy hoại. Cha cũng mắt, đường về, giúp tìm một nhà để gả ."

 

Trong mắt Cố Bách Giang lóe lên vẻ hổ thẹn. Đây là vì liên lụy.

 

Hứa Ngọc Lan thấy đầy rẫy mùi bát quái, lúc cũng còn để ý xe thêm ba nữa, trái còn dựng tai lên ngóng.

 

Lưu Vân và Cố An Đồng , càng thêm đề phòng ba con ...

 

"Sao đến nông nỗi ?" Cố Bách Giang thở dài, "Nếu nhớ lầm, nhà họ Từ cũng chút gia sản, nàng lâm cảnh ?"

 

"Không nhà đẻ chỗ dựa, thể dẫn theo con gái ngoài là may mắn lắm , dám còn mơ tưởng mang theo hồi môn." Từ Song Hồng kéo hai con gái trực tiếp quỳ mặt Cố Bách Giang, "Bách Giang, cái mạng tiện cả, nhưng chỉ hai nữ nhi thôi. Giờ chúng nơi nương tựa, chỉ cầu xem xét tình nghĩa ngày xưa mà đưa chúng một đoạn. Như lời con dâu , chúng thể tỳ để hại các vị, nhưng nếu kiếp , nhất định sẽ báo đáp ."

 

Hứa Ngọc Lan đang nhập thần, ngờ 'hạ thuốc' ngay mặt. Khi nàng bắt gặp ánh mắt thiện chí của Cố Bách Giang, nàng sợ đến toát mồ hôi lạnh lưng.

 

Chỉ con Lưu Vân đồng thời chú ý, trong đáy mắt Từ Song Hồng lóe lên một tia đắc ý, càng khiến họ dám xem thường đối phương.

 

"Đừng những lời xa lạ đó. Đã gặp , đương nhiên thể ngơ. Sau nàng cứ yên tâm cùng chúng . Những thứ khác dám đảm bảo, nhưng ăn no mặc ấm thì vẫn ."

 

Nghe đến đây, sắc mặt Lưu Vân khó coi. Suốt chặng đường , thứ đều đắt đỏ. Nay nuôi thêm ba kẻ ăn bám, kể bọn họ còn ý đồ khác, những ngày sắp tới sống đây?

 

 

Loading...