HOA TƯỜNG VI - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:31:52
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
18
Rạng sáng ngày 19 tháng 3, Hà Tú Vân chính thức bắt với tội danh là hung thủ vụ án gi3t .
Sau đó xảy chuyện gì, rõ nữa. giải oan và Dương Phong đuổi khỏi phòng thẩm vấn.
Anh bảo tắm rửa sạch sẽ, đừng nghĩ ngợi lung tung. Anh thể kết tội Hà Tú Vân, chắc hẳn là đầy đủ cả nhân chứng lẫn vật chứng.
tin năng lực của Dương Phong, sẽ oan , cũng tin Hà Tú Vân thật sự gi3t . trong lòng cứ cảm thấy bứt rứt khó chịu.
Tháng Giêng năm , vụ án đưa xét xử tại Tòa án Nhân dân Cấp cao thành phố Hải Giang, kết quả sơ thẩm tuyên án t// ử h// ình. Bị cáo từ bỏ quyền kháng cáo.
Ngày 1 tháng 4 năm 2019, tức là ngày mai, Hà Tú Vân sẽ thi hành án t// ử h// ình.
Tan buổi tối, Dương Phong hẹn ăn cơm, cùng còn cảnh sát trẻ , tên là Vương Dương, cũng coi như là quen sơ sơ của . Chúng chọn một quán ăn nhỏ ven đường, gọi ngay 12 chai bia.
"Thằng nhóc , lấy t.h.u.ố.c lá của còn dùng tin giả hại ."
đ.ấ.m cho một quyền. Vương Dương gãi đầu: "Xin , em cũng chỉ thôi."
Vương Dương kể với , lúc Hà Tú Vân khai báo, nhận hết tội về . Bà con trai bắt nạt, nhất thời nóng đầu mới tay s// át h// ại Tôn Thiến. Ngoài việc khai báo sự thật phạm tội, Hà Tú Vân còn để một câu như thế .
"Một cái đồng hồ xác định thời gian, hai cái đồng hồ khiến hồ đồ."
"Ý gì?" ngớ .
"Hừm… Hình như là một định luật tâm lý, tên là gì nhỉ…"
"Định luật Sagay," Dương Phong thở dài, "hoặc gọi là định luật mâu thuẫn lựa chọn. Đại ý là, khi một hai hoặc nhiều hơn hai chiếc đồng hồ, mặt đồng hồ hỗn loạn khiến thể xác định thời gian chính xác."
"Nói đơn giản là hai tiếng tranh giành ."
", đúng là cái !" Vương Dương liên tục gật đầu.
"Đây chẳng là đang đến con trai bà ?"
Vụ án của Hà Tú Vân tuy sớm ngã ngũ, nhưng trong giới cảnh sát vẫn luôn lưu truyền một phiên bản sự thật khác.
Đó là Hà Sướng mượn d.a.o gi3t . Trong dân gian vẫn luôn lời đồn, mối quan hệ giữa hai con nuôi hề .
Bố của Hà Sướng tên là Hà Kiến Quốc, là bạn học thời tiểu học của Hà Tú Vân, bình thường sống bằng nghề thuê lặt vặt trong trấn. Sau khi kết hôn, Hà Tú Vân phát hiện thể sinh con, hai liền nhận Hà Sướng con nuôi.
Hà Tú Vân công việc bận rộn, thường xuyên soạn bài đến khuya.
Trước năm tuổi, Hà Sướng đều do bố chăm sóc. cuộc sống yên bình nhanh chóng phá vỡ. Hai dường như bùng nổ một cuộc cãi vã gay gắt một đêm nào đó.
Ngày hôm , đàn ông chủ gia đình ly hôn lên tàu rời khỏi quê hương, bao giờ trở .
Sau chuyện , mối quan hệ vốn giữa hai con càng trở nên tồi tệ hơn.
Vương Dương huých khuỷu tay : "Anh đừng tin, con trai bắt nạt lâu như mà hề , quan hệ thể đến chứ? Không chừng Hà Sướng trong lòng sớm hận c.h.ế.t ."
"Vậy …" thờ ơ cúi đầu uống rượu.
Dương Phong liếc một cái: "Hôm nay nhà tù ?"
"Ừ."
Vốn dĩ việc gặp mặt khi thi hành án là quyền đặc hữu của thích, nhưng Hà Tú Vân đơn lên tòa án , yêu cầu gặp .
Bà ở bên tấm kính nhiều. Cuối cùng bà với ,
một đồ dùng cá nhân của bà tịch thu khi trại giam, đợi khi thi hành án t// ử hì// nh sẽ trở thành di vật.
"Biết ." gật đầu.
"Cậu là thuần khiết nhất mà từng gặp, giống với bất kỳ ai."
Không ngờ cả đời đầu tiên những lời , là từ miệng của Hà Tú Vân.
Bà tiếp tục : "Đa phần đều sẽ dè dặt, thì khác, trong mắt chỉ tiền."
"Mẹ kiếp."
Lời của Hà Tú Vân luôn mang một vẻ khó nhưng đúng đắn.
Bà hỏi: "Cậu từng xem bói cho ? Ít nhất cũng sống hai trăm tuổi nhỉ."
vắt chéo chân lên, "Sao? Muốn mượn tuổi thọ của ?"
" ngay mệnh cứng mà," ánh mắt bà sắc bén, " em, giúp dưỡng lão và đưa tang con trai ."
19
"Ý gì?"
Dương Phong và Vương Dương dừng đũa, ánh mắt lập tức tập trung lên mặt .
"Bà giám hộ của Hà Sướng."
Dương Phong chớp mắt : "Cậu đồng ý chứ?"
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
" đồng ý ."
"Anh , Hà? Anh trúng tà ? Bị ma ám ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-tuong-vi/chuong-8.html.]
"Anh nghĩ cái gì ?"
Vương Dương yên nữa.
Bọn họ , Hà Tú Vân lập di chúc. Chỉ cần đồng ý, sẽ sang tên bộ bất động sản mang tên bà cho .
Nếu như vẫn từ chối, thì còn là nữa .
ừng ực ừng ực uống rượu: "Hà Sướng ? Cậu gi3t ?"
"Cậu bớt giả ngây giả ngô cho ." Dương Phong giữ chặt lấy chai rượu trong tay .
"Lúc đó chúng tìm Hoàng Xán Xán phát điên lên , Hà Sướng lý do gì để giấu giếm manh mối? , gi3t là Hà Tú Vân sai, nhưng Hà Sướng tham gia?"
" , chính là xúi giục gi3t !"
Vương Dương cũng liên thanh phụ họa.
chằm chằm cái miệng đang ngừng của hai , tác dụng của cồn, đầu óc bắt đầu trở nên choáng váng.
"Dương Phong, là theo chủ nghĩa thực chứng ? Sao cũng bắt đầu suy đoán ?"
"Còn bày cái trò mượn d.a.o gi3t cũ rích …"
lắp bắp phản bác.
"Cho dù Hà Tú Vân là dao, Hà Sướng cũng cầm , chứ đừng đến việc chỉ huy bà gi3t Tôn Thiến…"
"Nếu như là Hà Tú Vân, đầu tiên gi3t chính là con bé tóc bím, dù nó mới là trực tiếp chứng kiến Hoàng Xán Xán mất tích…"
"Không cả, bà gi3t ai cũng quan trọng," Dương Phong lắc đầu, "Có lẽ thứ Hà Sướng , là mạng của con d.a.o ."
20
Cuối cùng vẫn lời khuyên của Dương Phong, vỗ vai , mắng suốt đêm với giọng khàn đặc.
Sau khi Hà Tú Vân mất, nhận di vật của bà , quả nhiên là hai chiếc đồng hồ. Nói chính xác hơn, là một chiếc đồng hồ bỏ túi và một chiếc đồng hồ đeo tay.
Đồng hồ đeo tay là chiếc bà thường mang. Chiếc đồng hồ bỏ túi kiểu dáng cũ, kim còn chạy nữa, nắp dán ảnh cưới của Hà Tú Vân và Hà Kiến Quốc.
cất chúng cùng với sổ đỏ hộp.
Kỳ nghỉ hè đầu tiên khi Hà Tú Vân mất, Hà Sướng phụ lòng mong đợi thi đậu trường cấp ba nội trú nhất trong huyện.
Chỉ là chuyện nữa. Từ ngày Hà Tú Vân bắt, trở thành một câm theo đúng nghĩa đen.
Trần Niên Niên và Ngô Chiêu Đệ thì thường xuyên đến cửa hàng của . Tám phần mười đĩa trái cây chuẩn kỹ lưỡng cho khách đều bụng hai cô bé.
Ngày cuối cùng của tháng Tám là một ngày chia ly. Sáng sớm, Hà Sướng thu dọn đồ đạc nhập học cấp ba.
Cậu cho đưa, đành nhét ít tiền cho tài xế xe khách: “Bác tài, đó là em trai , , trí tuệ cũng chút vấn đề, phiền bác trông nom giúp.”
Tài xế nhận tiền, đầu mắng với bán vé: “Đây là xe chuyên dụng do trường cấp hai Vạn Toàn bao, đó trong xe thiểu năng, còn tưởng mắng .”
Bỏ tiền còn mắng, đây đúng là hình ảnh cuộc đời .
từ bến xe khách , hướng về Cát Tường Đường.
Mặt trời tháng Tám vẫn gay gắt, chiếu nặng trĩu c.h.ế.t.
Từ xa, thấy hai cái đầu tròn đang thập thò cửa tiệm. Một b.í.m tóc tết, một đuôi ngựa buộc cao.
"Ảnh Hà Phi, mau mở cửa!"
Trần Niên Niên dùng tay chụm thành loa gọi . Trước đây đều gọi là Hà đại sư, bây giờ ăn nhiều trái cây như , cách gọi ngược hạ cấp.
"Sắp khai giảng , là mua một lá bùa cầu may học hành ."
lấy chìa khóa mở cửa.
"Ối, cần , những thứ đó đều là hàng sỉ từ Nghĩa Ô ?"
Trần Niên Niên mặt quỷ, chui tiệm.
Bím tóc của cô bé vẫn , như một đôi cánh nhỏ rủ xuống vai.
"Tự là , đừng lung tung nhé." cảnh cáo.
Ngô Chiêu Đệ cũng tủm tỉm : "Chúng em sắp nhập học , đến chào một tiếng."
Cô bé mặc đồng phục mới. Sau khi thoát khỏi sự gầy gò do suy dinh dưỡng, đôi mắt cô bé càng trở nên sáng hơn.
Ngoài cửa, một chiếc xe tải dừng , tài xế bấm còi hai tiếng.
Trần Niên Niên nhảy khỏi chỗ : "A, bố em đến đón ."
"Khoan ." lấy một túi giấy từ quầy , ném cho cô bé.
"Cái gì đây?"
"Dây buộc tóc, hàng sỉ từ Nghĩa Ô, đủ cho em ba năm trùng mẫu.”