HOA TÀN MỘNG TAN - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-01 05:12:07
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày thứ hai, cô quên luôn điều tồi tệ mà gây .

Ngày thứ ba, cô quên sạch Giang Hà.

Cô đếm từng ngày trôi qua bằng ngón tay, đếm từng bước đến cái ngày rời khỏi thế gian.

Cùng lúc đó, tại bệnh viện, sắc mặt Giang Hà trắng bệch khi nhân viên y tế báo tin:

"Người hiến tạng đổi ý, đồng ý hiến nữa."

Tim... còn .

Quý Uyển Thư lạnh lùng .

Trước đó, cô cố ý giả bệnh, giở trò lưng Giang Hà, khiến tìm đúng trái tim của Trần Nhứ cho .

Cả hai đều lừa.

Bệnh tim của cô vốn chẳng nghiêm trọng gì.

Không mười năm tám năm thì c.h.ế.t .

Thế mà cô vẫn di thư, cố ý để Giang Hà thấy.

Trong thư cô :

"Nếu gả cho Giang, dù c.h.ế.t em cũng còn tiếc nuối."

Khi thấy Giang Hà xong di thư, cô giả vờ lau nước mắt, ngậm ngùi phân bua:

"Anh Giang, em điều đó thể thành hiện thực, em chỉ chơi thôi..."

Giang Hà thoáng thấy áy náy.

Người ngoài ai cũng nghĩ yêu Quý Uyển Thư, nhưng ai , thật sự buông nổi là Trần Nhứ.

Chỉ là… chỉ cần một tờ giấy kết hôn thôi mà.

chẳng còn sống bao lâu, cứ để cô toại nguyện .

Tại biệt thự nhà họ Giang, Trần Nhứ đóng gói xong bộ hành lý.

Giang Hà bỗng xuất hiện, cầm theo một xấp tài liệu đưa cho cô.

"Trần Nhứ, công ty một hợp đồng cần cô ký tên."

đàn ông mặt mà hề tỏ tò mò.

Có những vết sẹo, dù quên gây nó, vẫn sẽ đau mỗi khi trở trời.

Cô thở dài, nhận tài liệu lật xem.

Trong đó, Giang Hà lén kẹp sẵn đơn ly hôn, nghĩ rằng cô phát hiện.

Trần Nhứ thấy mà vạch trần.

"Hôm nay chúng chia tài sản luôn . Tiền của , đưa hết cho tình của , thấy ghê tởm."

cổ phần trong công ty, thì tất cả mang theo hết.

Giang Hà sầm mặt:

"Là cô chia tài sản đấy nhé! Sau hết tiền đừng mong cho cô một xu!"

Trần Nhứ chỉ mỉm .

tiêu tiền, chắc cô cũng còn sống mà tiêu nữa .

đáp , chỉ lặng lẽ đưa tài liệu ký.

Giang Hà nhẹ cả , cuối cùng cũng gỡ nút thắt.

Dù tức giận, vẫn nghĩ: kết hôn với Quý Uyển Thư chỉ là tròn ước nguyện cho cô , vẫn thể tái hôn với Trần Nhứ.

Nhìn bóng lưng vội vã rời , tim Trần Nhứ hiểu co thắt.

Cô từng yêu đàn ông đến mức nào, mà đến lúc còn nhớ gì nhiều… mà vẫn còn đau?

Tiếng còi xe ngoài cổng vang lên ba tiếng.

Trần Nhứ vác từng túi hành lý chất lên xe của Tô Bắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-tan-mong-tan/chuong-6.html.]

Thấy cả cũng mang hành lý, cô ngạc nhiên ngẩng đầu:

"Sao ở đây?"

"Sao? Tây Tạng ? Tây Tạng nhà của cô. Trùng hợp quá, tiện đường, đại thiếu gia miễn cưỡng chăm sóc cô ."

Trần Nhứ mỉm yếu ớt, từ chối lời mời đồng hành .

Dì Vương theo bóng lưng cô rời , trong lòng như lửa đốt, cuối cùng vội vàng báo tin cho Giang Hà:

"Cô du lịch . Nếu tiễn, mau đến !"

Ngày , cô cũng từng du lịch.

vì bận bịu công việc nên mãi thực hiện.

Giang Hà định dậy, thì điện thoại của Quý Uyển Thư gọi tới.

"Anh Giang... bác sĩ em còn sống bao lâu nữa... Hôm nay... em gả cho ... ?"

Giang Hà ngập ngừng một giây.

Suy nghĩ một hồi, nhẹ nhàng đáp:

"Được."

Trần Nhứ chỉ du lịch, cũng sẽ trở về.

Còn Quý Uyển Thư… đang giữa ranh giới sống chết.

Anh , chính quyết định … sẽ là điều khiến hối hận cả đời.

Trên máy bay.

Trần Nhứ vô tình thấy “đám cưới thế kỷ” của Quý Uyển Thư điện thoại.

Tim cô nhói lên một chút.

Không chần chừ, cô kéo thẳng cả hai danh sách chặn.

Cuộc đời cô còn quá ngắn.

còn thời gian để buồn vì những chuyện đó nữa.

Chiếc máy bay xoay vòng bầu trời Tây Tạng.

Tất cả quá khứ, xem như… chỉ là lời mở đầu.

Trần Nhứ chuẩn bắt đầu một cuộc đời mới.

Ngày đầu tiên đến viện dưỡng lão, Trần Nhứ thấy bên ngoài vang lên tiếng kèn đám tang, xen lẫn tiếng ai oán.

Nghe là một cô gái trẻ, ngoài đôi mươi, .

Xa xa sườn núi là những bia mộ rải rác.

"Nghe bảo nơi là nơi gần bầu trời nhất... Sau khi chết, cũng chôn ở đó. Chỉ , họ nhận một đàn bà xa, thù dai như nữa."

Tô Bắc khẽ gõ trán cô, nỗi tuyệt vọng âm thầm lan khắp tim .

Dù là vị chuyên gia giỏi nhất mà tìm cho cô ở nước ngoài, cũng phẫu thuật chẳng còn ý nghĩa.

Tỷ lệ sống sót mổ… tới 3%.

vẫn thử.

suốt hai mươi tám năm sống đời, chỉ từng thích một là Trần Nhứ.

Tại giữ cô sống cõi đời khó đến ?

"Đừng bậy. Vài ngày nữa là sinh nhật cô , gì nào? tặng."

Nhắc đến sinh nhật, Trần Nhứ bỗng nghẹn .

Cô mở cuốn nhật ký dày cộp nơi ghi tất cả những món quà sinh nhật mà Giang Hà từng tặng trong suốt tám năm.

… vì thiếu mất hai năm?

Trong lòng cô thấp thoáng một đáp án, nhưng kịp nghĩ thì m.á.u mũi nhỏ thẳng xuống trang giấy.

Tô Bắc m.á.u đỏ tươi tim run lên, cũng là lúc thấy hối hận vì đưa cô đến vùng đất hẻo lánh Tây Tạng .

Lẽ nên sớm đưa cô nước ngoài điều trị.

Loading...