7.
Chắc   ở trong phủ hoàng tử  lâu .
Chớp mắt một cái  đến Tết Nguyên đán.
Đây  lẽ là  đầu tiên từ khi  bước  thế gian   thấy tuyết.
Trong cung tổ chức yến mừng ngàn tuổi, Nị Nhi từ sáng sớm  gọi  dậy chuẩn . Thật  tối qua  thứ  sắp xếp   đấy, nhưng nàng vẫn sợ xảy  sơ suất.
Ta thấy trong phủ treo đèn kết hoa, khắp nơi rộn ràng vui tươi, ai ai cũng mặc áo lông mùa đông đỏ thắm, hoặc các màu khác rực rỡ. Quàng  cổ  là một vòng lông trắng, cùng màu với tuyết. Ta đặc biệt thích bộ áo lót xanh non, thêu tinh xảo màu vàng nhạt, tôn làn da trắng như tuyết của , thật  vô cùng.
Ta xoa đôi tay đỏ ửng vì lạnh, nhận lấy chiếc long bào thêu vân vàng từ tay Nị Nhi, đẩy cửa bước , quen thuộc đặt khay lên bàn. Vòng qua bình phong,  đang tự cài khuy áo.
Thấy  đến,  dứt khoát xòe tay .
Ta liền giúp  mặc áo lót và khoác bên ngoài, nền đen, đường thêu vàng, xen những mảng lớn màu xanh lam và cam thu ấm. Sau đó buộc đai lưng vàng nạm ngọc trai Đông Châu, bên ngoài bọc thêm nhiều lớp, cứ như gói bánh chưng.
Hắn  chút  vui, vô thức phản kháng.
Ta chẳng buồn ngẩng mí mắt,  chỉnh cổ áo cho   :
“Điện hạ   đấy thôi, ngoài trời lạnh lắm,   giữ ấm, đừng để cơ thể  tổn hại.”
Rồi  khẽ lẩm bẩm:
“Vốn dĩ sức khỏe  chẳng .”
“Ngươi tưởng bổn điện hạ   thấy ?”
Giọng  trầm thấp vang lên từ phía , ẩn chứa uy áp.
Ngón tay đang cài khuy của  khẽ run, ngón út lỡ quệt  cổ , lập tức để  một vệt đỏ.
Ta cau mày, theo phản xạ nhẹ nhàng thổi một . Một nam nhân mà  da  mỏng manh như .
Chưa kịp nghĩ thêm, tay   bất ngờ nâng lên, nắm lấy bàn tay trái của .
“Đỏ .”
Ta sững , theo phản xạ rút tay ,  ngờ  cúi đầu   vết đỏ  cổ, mà   bàn tay .
“Ừ, lạnh thôi,   cả.”
Hắn cũng chẳng  gì thêm,  xuống để mặc  chỉnh tóc, cài ngọc quan nạm châu, dùng trâm bạc cố định .
Ta   thu dọn quần áo còn dư,  bước  cửa thì   …
“Hôm nay ngươi theo   cung.”
Việc  vốn   phần việc của  —  là thị nữ hầu cận, chỉ phụ trách chuyện sinh hoạt thường ngày của .
 quan  ép quan , mà đây  chỉ hơn một bậc… Ta đành đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-sen-giua-bun-lay/chuong-6.html.]
“Vâng.”
8.
Bên ngoài xe ngựa là cảnh náo nhiệt chốn dân gian:   dạy khỉ  trò,   chơi trò ném hồ, bên ngoài còn  hội chùa, chợ hoa, pháo hoa và những món ngon như kẹo kéo, bánh niên cao.
Người biểu diễn xiếc uống một ngụm rượu, phun  đuốc lửa tạo thành luồng lửa dài rực sáng; cô gái đàn hát thì dáng dấp uyển chuyển, tiếng ca ngân nga, vương vấn  dứt…
Ta bám  thành cửa sổ mà ngó , mắt long lanh ánh sáng, đầy ắp sự mới mẻ và hân hoan.
Đối diện ,   chỉ nhắm mắt dưỡng thần, tay khẽ chống cằm, khuỷu tay đặt  án ngọc, vài sợi tóc rủ xuống bên má.
Chẳng bao lâu, tiếng ồn ào ngoài  dần lắng xuống. Lại  thêm một đoạn, bên ngoài   nhẹ giọng bẩm:
“Điện hạ,   cung môn.”
Hắn  nhấc mí mắt:
“Trước tiên đến Phượng Loan điện.”
Phượng… Loan?
Đó chẳng  là tẩm điện của Hoàng hậu ?
 mẫu phi của Điện hạ   Hoàng hậu…
~ Hướng Dương ~
Ta mơ hồ khó hiểu, cúi đầu theo .
…
Cha  dạy   nhiều điều, nhưng  từng dạy  những lễ nghi tôn ti mà một nha  nên ; ông cũng  ngờ rằng     trở thành một kẻ hầu hạ.
Nếu khi đó  chịu  thêm vài lời của Văn cô cô, e là   sớm tự gieo mầm cho kết cục bi thảm về .
Khi Nhị Điện hạ bước xuống kiệu ,  ngay  mặt cung nữ bên cạnh Hoàng quý phi,  đỡ  xuống kiệu — thì kết cục của   định sẵn.
Ta bước theo  Nhị Điện hạ, cung nữ ở bên trái dẫn đường.
Ta trông thấy  cao là gương mặt xinh  diễm lệ, nét kiêu sa đài các, ngón tay thon dài trắng ngần sơn móng đỏ thắm, khẽ đặt  tay áo gấm đỏ; trâm ngọc, châu báu buông rủ trong búi tóc cao, toát lên vẻ đoan trang nghiêm cẩn,  giận mà vẫn uy nghiêm.
Ta   cung nữ   ghé tai  gì với Quý phi nương nương, khiến ánh mắt bà   trở nên kỳ lạ, ẩn hiện sắc đỏ u ám. Bà   đến , nhưng  khiến  thấy sợ.
May , Nhị Điện hạ chỉ đến để thỉnh an, chẳng bao lâu  rời .
Khi sắp rời ,  bỗng thấy  lưng như  kim châm, khó chịu vô cùng. Trên cao, vị phụ nữ tôn quý  bỗng lạnh lùng mở miệng:
“Đàn Chi, nha  của ngươi, từ đầu đến cuối  từng hành lễ thỉnh an, quả là   quy củ.”
Đầu óc  trống rỗng. Văn cô cô  bao giờ dạy    gì khi  cung, bà cũng  từng nghĩ  sẽ bước chân  đây.
Nhị Điện hạ khẽ siết tay ,  đầu  hiệu cho  hành lễ, mấy câu nhẹ nhàng liền bỏ qua chuyện .  lúc rời , cảm giác lạnh buốt như  độc xà rình rập phía  lưng càng rõ rệt.