Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

HOÁ RA TÔI MỚI LÀ CHÍNH THẤT CỦA KIM CHỦ - CHƯƠNG 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-09 01:30:47
Lượt xem: 1,374

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng lúc đang thả hồn trên mây, điện thoại trong túi tôi reo lên, ở khu ghế lô này có hơi rõ ràng.

Nghiệt ngã thật, đứa nào lại gọi cho tôi giờ này!

Tôi gào thét trong lòng, lập tức luống cuống lôi điện thoại ra chỉnh sang chế độ im lặng rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

Kết quả nhìn thấy tên người gọi đến, tôi như bị sét đánh ngang tai.

Chu Đình gọi điện cho tôi làm gì?

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Không thể nghe, cũng không dám nghe.

Tôi chỉ có thể run lẩy bẩy chờ Chu Đình tự cúp máy.

Giờ này thường là lúc tôi đang tắm, Chu Đình chắc sẽ hiểu thôi.

Quả nhiên, Chu Đình không gọi lại nữa.

Tôi thở phào nhẹ nhõm như vừa sống sót sau kiếp nạn, lén lút ngẩng đầu nhìn thì thấy Chu Đình đang cúi mắt nhìn điện thoại.

Vẻ mặt khó đoán.

Không kịp nghĩ xem anh ấy đang nghĩ gì, tôi nhân cơ hội này đứng dậy định chuồn đi thì bên cạnh bỗng vang lên một giọng nam xa lạ đầy nhiệt tình:

"Người đẹp, em uống say ngã xuống đất à?

"Anh đỡ em dậy nhé."

Tôi co người lại vội vàng xua tay, hạ giọng từ chối: "Không cần không cần, tôi tự được."

Gã đàn ông tiếp tục oang oang: "Người đẹp, một mình em sao được, xem kìa em uống đến đỏ mặt rồi."

Bà đây là đỏ mặt vì gấp đó!

Tôi không muốn dây dưa với tên đàn ông tự tin thái quá này, chỉ muốn hắn ta biến đi, nếu không cái giọng oang oang này của hắn ta sớm muộn gì cũng thu hút Chu Đình tới.

Thế là tôi lạnh lùng nhìn hắn ta: "Không phiền anh bận tâm, mời rời đi."

Gã trai ảo tưởng cười đầy ẩn ý.

"ầy, chơi với anh chút thì sao nào? Giả bộ thanh cao cái gì?"

Nói rồi, hắn ta cúi người định kéo tôi, hành động lưu manh này thu hút không ít ánh mắt nhìn tới.

Tôi càng sốt ruột hơn.

Lúc này, sau lưng gã trai ảo tưởng vang lên giọng nói lạnh lùng của Chu Đình:

"Mày không nghe thấy, cô ấy bảo mày cút à?"

Tôi cứng đờ người, rồi nhắm mắt lại với vẻ mặt không còn gì luyến tiếc cuộc đời.

Toang thật rồi, cả cái quận Tấn Tây Bắc này loạn thành nồi cháo rồi.

Lúc Chu Đình lạnh mặt, cảm giác áp bức cực mạnh, quả thực là trong vòng bán kính ba cây số cỏ không mọc nổi.

Gã trai ảo tưởng tiu nghỉu sờ mũi, rồi chuồn mất.

Hắn ta vừa đi, tôi cũng toang luôn rồi.

Khi tôi vội vàng muốn giải thích gì đó, Chu Đình chỉ nhìn tôi từ trên cao xuống một cái, ánh mắt u ám.

Tiếp đó anh ấy nghiêng đầu nói với bạn bè ở ghế lô bên cạnh một câu có việc rồi quay người cất bước rời đi.

Tôi giật mình, chẳng kịp nói gì với bạn thân, vội vàng tất tả đuổi theo.

Mãi đến khi ngồi vào xe, Chu Đình vẫn không thèm để ý đến tôi.

Sau khi tôi hoảng loạn kéo dây an toàn cài xong, anh ấy liền nhấn mạnh chân ga.

Cho tôi cảm giác dính chặt vào ghế luôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-toi-moi-la-chinh-that-cua-kim-chu/chuong-2.html.]

Tôi không dám hó hé tiếng nào, chỉ hận không thể quỳ xuống hát bài "Chinh phục" cho anh ấy nghe ngay tại chỗ.

Online chờ gấp, tôi phải dỗ dành thùng thuốc nổ này thế nào đây?

Nói là tôi vừa bị nhập hồn à?

Hay nói tôi chỉ đi ngang qua?

Anh ấy có tức giận đến mức đá tôi luôn không?

Trong lúc tôi sợ hãi run cầm cập, xe dừng lại, về đến nhà rồi.

Chu Đình xuống xe, vòng qua đầu xe đi nhanh đến ghế phụ, một tay vác bổng tôi đang định lén lén lút lút xuống xe lên.

Tôi: "Chu, Chu Đình..."

Tư thế này khiến bụng tôi bị vai anh ấy cấn hơi khó chịu, liền giãy nhẹ một chút.

Kết quả là bị anh vỗ nhẹ vào lưng một cái.

"Nhiều năng lượng thế này thì hôm nay thức đêm với anh đi."

Tôi: "..."

Vành tai tôi đỏ bừng lên, cả người cứng đờ trên vai anh ấy không dám động đậy nữa.

Có những lúc tôi thực sự mệt đến mức muốn báo cảnh sát.

Nếu không phải lịch sử có ghi chép, tôi còn nghi ngờ Kim tự tháp Ai Cập là do tôi xây suốt đêm nay đấy.

Tôi ôm gối, thở dài thườn thượt báo bình an cho cô bạn thân.

Không bao lâu sau, có người nằm xuống phía sau lưng tôi.

Mang theo hơi nước và mùi sữa tắm giống hệt trên người tôi.

Tôi theo thói quen xoay người định rúc vào lòng anh ấy, kết quả trong đầu lại hiện lên cảnh tượng xấu hổ ở quán bar.

Lập tức cứng đờ người ở đó, động cũng không phải, không động cũng chẳng xong.

Nhưng ngón chân lại nhanh chóng hoạt động, cào cấu lia lịa vào không khí.

"Từ Uyển, quay lại đây."

Giọng nói không mặn không nhạt của Chu Đình vang lên sau gáy tôi.

"Ồ ồ vâng..."

Tôi chậm chạp xoay người lại, nhìn Chu Đình với ánh mắt lấy lòng.

Chỉ sợ anh ấy lại chơi trò thắt lưng tẩm cồn i-ốt, vừa đánh vừa khử trùng.

Vốn tưởng sắc mặt Chu Đình sẽ không tốt lắm, không ngờ anh ấy lại đang nhìn tôi cười như không cười.

Đường viền hàm hơi thu lại, lúc nhìn người khác cứ như hồ ly tinh đực, từ trong ra ngoài toát lên vẻ quyến rũ khuấy động lòng người.

Anh ấy dùng ánh mắt khó hiểu véo má tôi một cái, vươn tay dài kéo tôi vào lòng.

"Ngủ đi."

???

Không tính sổ với tôi nữa à?

Tôi không thể tin được mà liếc trộm Chu Đình.

"Nếu không ngủ được, vậy em cứ tiếp tục chủ động đi?"

Chu Đình nhắm mắt, thong thả nói một câu.

Tôi lập tức thu lại tầm mắt giả chết.

Loading...