Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 7: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 01:51:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh muốn thông suốt cho cô trước, không muốn lát nữa quay mười mấy lần vẫn không đạt.

"Đạo diễn, thầy Cố với chị Nguyễn đang đối diễn với nhau, tôi có cần qua đó gọi nữa không ạ?"

Cố Húc đối diễn với người khác ư?

Tay Hạ Hồng Phi đang day day ấn đường bỗng dừng lại, đưa mắt nhìn khung cảnh cách đó không xa. Đúng là hai người này đang đối diễn thật, thậm chí từ góc của anh nhìn sang còn thấy Cố Húc đang cười. Thật là... gặp ma rồi!

Phó đạo diễn bên cạnh nãy giờ không để ý, thấy sắc mặt Hạ Hồng Phi như vậy thì khó hiểu: "Đạo diễn, anh sao thế?"

"Cậu nói xem, tên kia có phải uống nhầm thuốc không?" Hạ Hồng Phi nhìn về phía Cố Húc, khó khăn lắm mới thốt ra: "Cậu từng nhìn thấy cậu ta đối diễn với người khác bao giờ chưa?"

Phó đạo diễn sửng sốt.

Nhìn theo hướng tay Hạ Hồng Phi chỉ, phó đạo diễn cũng lộ ra biểu cảm như nhìn thấy ma. Trước kia, trong đoàn làm phim, từng có người muốn làm quen với Cố Húc, nói là muốn tập luyện cùng anh một chút, hỏi anh có thể đối diễn để lát nữa quay không bị mắc lỗi không. Người đến nói là một ảnh hậu rất nổi tiếng trong giới, xinh đẹp, độ nổi tiếng cao. Trong tình huống bình thường, ai lại từ chối chứ?

Nhưng lúc đó Cố Húc đã nói thế nào nhỉ?

Anh nâng mắt lên, nhìn đối phương cười như không cười, còn độc miệng nói một câu: "Sao thế? Diễn mười mấy năm rồi lại bảo không biết diễn thế nào. Muốn tôi dạy cô không?"

Chọc cho ảnh hậu người ta tức tới nỗi khóc ngay tại trận.

Sau chuyện này, không một ai dám yêu cầu đối diễn với Cố Húc nữa. Đừng nói đến đối diễn, ngay cả việc làm quen cũng phải đắn đo suy nghĩ. Vị ảnh đế Cố này tùy hứng thành thói quen, ai mà biết được mình có bị anh dạy dỗ vài câu ngay tại chỗ không.

Nhưng hôm nay...

Anh nhìn Cố Húc, chẳng lẽ cậu ta uống nhầm thuốc thật?

Nguyễn Tinh Trầm không hề hay biết họ đang suy nghĩ gì. Cô bước chân vào giới giải trí khá muộn, không rõ quy tắc làm việc của Cố Húc. Chỉ là đột nhiên cảm thấy người ngồi bên cạnh rất dễ nói chuyện, khiến cô có cảm giác được yêu thương nhưng lại lo sợ. Có lẽ do trước đó đã được đối diễn với Cố Húc, hoặc do Cố Húc dẫn dắt quá tốt nên lần diễn này cô không những không mắc lỗi mà khả năng diễn xuất còn bùng nổ, ngay cả đạo diễn Hạ cũng khen cô vài câu.

**

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-7-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Quay phim xong.

Nguyễn Tinh Trầm cúi chào nhân viên, nói: "Mọi người vất vả rồi." Sau đó, cô nhìn về phía Cố Húc, do dự một lát rồi vẫn bước tới bên anh, nhẹ nhàng nói: "Thầy Cố, cảm ơn anh." Cô biết vừa rồi trong lúc đóng phim, Cố Húc luôn cố tình hoặc vô tình chỉ dẫn cho cô, nếu không sao cô có thể diễn thuận lợi như vậy được.

Lúc này, nhân viên đã dọn dẹp xong, mấy trợ lý cũng về lấy đồ nên ở đây chỉ còn hai người. Cố Húc cúi đầu nhìn khuôn mặt cô đang đỏ bừng, nhịn không được muốn trêu cô: "Ừm, thế định cảm ơn tôi thế nào đây?"

"Cái, cái gì?" Nguyễn Tinh Trầm ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh.

Đôi mắt cô nhóc này mở to, môi hơi nhếch lên, trông rất giống chú mèo nhỏ anh từng nuôi. Tay Cố Húc hơi ngứa, nếu không phải hoàn cảnh không thích hợp thì anh đã muốn đưa tay ra xoa đầu cô rồi. Anh đút tay ra sau lưng, hơi cúi người xuống, thấp giọng hỏi: "Chẳng lẽ lời cảm ơn của cô chỉ là nói cho có?"

Nguyễn Tinh Trầm chưa từng trải qua chuyện này bao giờ, thật sự không biết lúc này nên làm gì.

Nhìn bộ dáng này của cô, ý cười trong mắt Cố Húc càng sâu hơn. Anh không trêu nữa, chỉ cười: "Được rồi, đi về đi, mang theo khăn trùm đầu nặng như vậy không mệt à?"

Mê Truyện Dịch

Đúng lúc này, Lâm Hạ đi tới.

Cố Húc không nói gì nữa, thu lại nụ cười rồi đi tới chỗ Hạ Hồng Phi.

Hạ Hồng Phi đang xem lại cảnh quay hôm nay. Một người hay bắt bẻ như anh, sau khi xem xong mấy cảnh quay này, cực kỳ hài lòng. Sự tương tác giữa hai người này trong lần đầu đối mặt diễn ăn ý tới mười phần, trong lòng anh rất thỏa mãn. Anh nhìn Cố Húc đang nghiêng người dựa vào cây cột, bày ra dáng vẻ như đang dạo chơi, dù có không kiên nhẫn cũng chỉ nhíu mày, không có ý định mắng người khác.

Nhớ tới chuyện trước đó, anh thuận miệng hỏi: "Hôm nay cậu làm sao thế?" Không chỉ đối diễn với người ta mà trong lúc diễn có chỗ mắc lại cũng làm người dẫn lối, đây không phải là tác phong làm việc của Cố Húc.

Cố Húc biết anh đang nói tới cái gì. Anh thu hồi tầm mắt nhìn người cách đó không xa đang rời đi, tùy ý nói: "Tôi thì làm sao chứ? Hàng ngày quan tâm, thương yêu hậu bối thôi."

Hạ Hồng Phi: "..."

**

Sau khi chuyên viên trang điểm rời khỏi phòng, Lâm Hạ với vẻ mặt thần bí lôi điện thoại ra, nâng ảnh chụp trong điện thoại như hiến vật quý lên cho cô xem: "Chị Tinh, chị mau nhìn này, đây là ảnh em chụp lúc chị và Cố ảnh đế đứng chung một chỗ đấy, em đã gửi sang di động chị rồi."

Loading...