Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 36: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:22:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh đèn trong phòng nghỉ không sáng lắm.

Đôi mắt còn vương chút nước mắt làm cô không thể nhìn rõ Cố Húc giống như bình thường. Hàng lông mi khẽ run, đôi môi mím chặt. Cô còn sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn thuận theo mà ngẩng lên nhìn anh.

Cố Húc ngồi dựa vào ghế sofa nhìn Nguyễn Tinh Trầm. Anh không tiến sát tới mà vẫn duy trì khoảng cách nhất định, nhìn cô không chớp mắt, hỏi: “Cô gái nhỏ, em có tin tôi không?”

Nguyễn Tinh Trầm muốn hỏi anh định làm gì.

Nhưng nhìn vào anh, cô không thể phản kháng được gì, nhẹ giọng đáp: “Tin.”

Cố Húc biết, cô gái nhỏ này đối xử với anh khác những người khác.

Nhưng cái sự tín nhiệm đó của cô, không hiểu sao lại làm anh rất sung sướng. Khóe môi anh hơi cong lên, ý cười trong mắt hiện rõ hơn.

Tạm thời kiềm nén lại sự vui sướng trong lòng, anh nhớ tới cảnh cô gái nhỏ giãy giụa và kháng cự khi đóng phim.

Tuy còn nhiều nghi vấn nhưng Cố Húc không hỏi thẳng. Ai cũng có bí mật của riêng mình. Nếu đó là bí mật thì cứ để yên trong lòng thôi, không cần thiết phải vạch trần.

Bí mật không thể vạch trần nhưng diễn vẫn phải diễn cho xong. Nếu cứ để cô kháng cự thì đừng nói là nửa tiếng, cứ cho là nửa tháng cũng chẳng thể diễn xong được cảnh này.

Cố Húc dựa người vào ghế sofa, khoảng cách được rút ngắn so với lúc ban đầu. Phát hiện cô gái nhỏ không kháng cự mà cả người chỉ hơi căng thẳng thì anh không tiến gần thêm nữa. Duy trì khoảng cách nhất định, nhìn vào mắt cô, anh thấp giọng hỏi: “Bé con, nhìn vào mắt tôi.”

Đối mặt với đôi mắt xinh đẹp kia, anh hỏi: “Bé con, tôi là ai?”

Nhìn vào đôi mắt của người, Nguyễn Tinh Trầm như thấy được hằng ha sa số những ngôi sao trong vũ trụ.

Đôi mắt Cố Húc rất đẹp. Dù là cười hay không cười thì mắt anh vẫn là bộ phận hấp dẫn người nhìn nhất. Nó tạo cho người đối diện cảm giác như một đế vương đang đứng trên đỉnh núi, ngạo nghễ nhìn thiên hạ, khinh thường hết thảy.

Nhưng giờ trong đôi mắt đó lại thiếu đi cảm giác ngạo nghễ và khinh thường, thay vào đó là sự bao dung cùng dịu dàng. Khoảnh khắc đó, tim cô đập thình thịch. Ngón tay đặt trên đầu gối co quắp đầy bất an. Cô thấy cả người hơi tê tê, tựa như có dòng điện vừa chạy qua.

Nhìn anh, cô ấp úng gọi: “Cố Húc.” Giọng nói rất nhẹ nhưng mang lại sự tin tưởng tuyệt đối.

“Ngoan.”

Cố Húc sung sướng đáp lời, sau đó tiếp tục nói: “Bé con, giờ tôi có thể chạm vào em không? Tay của tôi đụng vào vai em, ngón tay tôi chạm vào da thịt em. Nó giống hệt như khi nãy đóng phim, có thể khiến em không thoải mái đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-36-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Anh có thể cảm nhận được, khi anh vừa nói xong, cơ thể cô gái nhỏ trước mặt đang thả lỏng bỗng trở nên căng thẳng. Ngay cả bàn tay thon dài đặt trên đầu gối cũng cứ hết nắm lại buông, không biết cô đang cố gắng bình tĩnh hay là tận lực dời sự chú ý, nhéo quần áo ra đủ loại hình dạng.

Cô gái nhỏ vẫn kháng cự.

Cố Húc mím môi, đúng lúc định đổi sang cách khác nhẹ nhàng hơn thì nghe thấy cô gái nhỏ trước mặt nhẹ giọng đáp: “Được.”

Nguyễn Tinh Trầm luôn nhìn thẳng vào mắt Cố Húc, không hề rời đi chút nào, kể cả lúc nói.

Cô sợ, cứ không nhịn được mà nhớ về những ký ức không mấy tốt đẹp. Nhưng người đang ở cùng cô là Cố Húc, người nói với cô những lời đó cũng là Cố Húc nên cô nguyện ý thử buông đề phòng xuống.

Cô tin Cố Húc.

Người đàn ông này sẽ không làm tổn thương cô.

Sự tín nhiệm của cô gái nhỏ làm lòng Cố Húc mềm nhũn.

Anh không nói gì, cười một cái coi như vừa cổ vũ vừa an ủi cô. Sau đó, anh nhẹ nhàng đặt tay xuống bả vai Nguyễn Tinh Trầm. Trong khoảnh khắc bàn tay chạm vào, sắc mặt cô gái nhỏ trắng bệch như thể lâm vào đại địch. Nhưng cô không hề giãy giụa giống như lúc đóng phim.

Cố Húc thầm xác định.

Anh vừa an ủi cô vừa nhẹ nhàng kéo áo cô xuống.

Kể cả lúc thực hiện động tác, Cố Húc vẫn nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Tinh Trầm. Ánh mắt dịu dàng và bao dung, tựa như một bậc bề trên được tín nhiệm rất cao. Động tác chậm rãi mà lịch sự, kết hợp với giọng nói an ủi người tạo nên cảnh tượng rất đỗi dịu dàng.

Đợi tới khi bàn tay chạm vào phần da thịt nhẵn nhụi trên bả vai, cô gái nhỏ vẫn căng thẳng nhưng từ đầu tới cuối không hề giãy dụa.

Anh nhẹ nhàng thở phào.

Mê Truyện Dịch

Cố Húc thu tay lại, cười nhẹ với cô: “Bé con, như thế có được không? Không cần sợ, lúc quay phim em không cần xen vào, tôi sẽ chỉ dẫn cho em. Nếu em sợ thì cứ nhìn vào mắt tôi là được, hiểu chưa?” Anh nhận ra lúc cô nhìn vào mắt anh là cảm xúc ổn định nhất.

Dù sao chốc nữa quay phim cũng có màn lụa đỏ che lại, động tác nhỏ này không ai phát hiện được.

Không cần lo lắng.

Dường như Nguyễn Tinh Trầm chưa phục hồi tinh thần, nghe anh nói thế chỉ gật đầu theo bản năng.

Loading...