Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 185: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:28:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Mệt ghê mấy đứa mở mồm ra là bảo ‘chỉ có mình tôi cảm thấy…’, không thấy mệt hay gì? Bọn tôi tôn trọng ảnh hậu Giang, cô ấy là một tiền bối rất tốt bụng, nhưng không cần lần nào cũng kéo Tinh Tinh của chúng tôi vào. Chúng tôi không cần! Cảm ơn.]

[Kim Đồng Ngọc Nữ? Tỉnh táo lại đi! Nếu ảnh đế Cố thích ảnh hậu Giang thì đã chẳng lâu vậy rồi không có tin tức gì. Từ góc nhìn của người qua đường, tôi thích cặp ảnh đế Cố và diễn viên Nguyễn hơn. Xứng đôi cực! Lại nói, mọi người không ai quan tâm đến váy diễn viên Nguyễn mặc hả? Sao tôi nhớ trước đó nhà thiết kế của hãng D bảo cái váy này không bán?]

Mê Truyện Dịch

[Mị biết váy này! Mị có quen một đàn chị đang đi làm ở trụ sở chính hãng D. Chị ấy bảo váy này được khách hàng ra giá cao chỉ định thiết kế riêng, còn được gọi bằng cái tên rất êm tai, Sao Trời. Trước đó nghe thì không cảm thấy gì, giờ… hình như mị phát hiện ra cái gì đó.]

[Đột nhiên hiểu ra +1 PS: Hôm nay nhiều đường quá, ‘gặm’ đã ghê! Không ngờ mình lại đợi được đến ngày nam thần dịu dàng ân cần với một người như vậy.]

Mà lúc này, tại buổi từ thiện.

Giang Thanh với vai trò là người chủ trì, chắc chắn phải lên sân khấu nói đôi lời. Có điều, người tới tham gia toàn là tiền bối và người có quyền thế trong giới giải trí nên cô ta không tiện nói nhiều, cười nói vài câu mở đầu rồi để mọi người ăn uống vui chơi. Xuống sân khấu, cô ta đưa mắt quan sát một lượt, bắt gặp Cố Húc và Nguyễn Tinh Trầm đang đứng ở chỗ vài vị tiền bối, có cả ông Diệp.

Ông Diệp và mấy vị tiền bối bên cạnh toàn người lên đến bậc nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân(1), dù đi đến đâu cũng sẽ nhận được sự tôn kính tuyệt đối.

(1)Trong bản gốc thì nó là cụm “diễn viên nghệ thuật cấp quốc gia”, mình đoán là nó tương đương với cách gọi “nghệ sĩ nhân dân/ưu tú” bên mình bởi theo như baidu thì nó là cách gọi những người có cống hiến nghệ thuật nhiều cho quốc gia, được nhà nước trao tặng danh hiệu, còn được trợ cấp tiền từ Quốc vụ viện (cơ quan hành chính và hành pháp nhà nước cao nhất của TQ). Từ “diễn viên” ở đây thì bao hàm cả các lĩnh vực: tướng thanh, hài kịch, ca kịch, vũ đạo, điện ảnh, truyền hình,…

Tuy mấy tiền bối đã sớm rời xa màn ảnh, mấy năm nay cũng ít đi dự các hoạt động nhưng tài nguyên trong tay họ không hề ít. Có thể nói, đến hơn nửa giới giải trí đều có quan hệ khá tốt với các vị tiền bối này. Chỉ cần được tiếp xúc với họ, coi như đã móc nối quan hệ được với hơn nửa giới.

Tuy Giang Thanh đã đoạt mấy giải ảnh hậu nhưng cũng không qua lại nhiều với mấy người họ.

Hôm nay họ tới đây, có lẽ vì nể mặt Cố Húc.

Vốn cô ta muốn thừa dịp hôm nay, thơm lây chút từ ánh hào quang của Cố Húc, qua lại nhiều hơn với mấy vị tiền bối đó, đâu ngờ mình chưa qua, Nguyễn Tinh Trầm đã tới chiếm chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-185-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Cô ta rất khó chịu.

Nhưng vẫn đeo mặt nạ da người, bày ra nụ cười dịu dàng hoàn mỹ đến cực điểm.

Có người không nhìn vẻ giả tạo của cô ta, cầm ly rượu bước tới, cười khẩy: “Hôm nay diễn đạt thật đấy! Chị Giang thân là người chủ trì, không ngờ nổi bật lại bị một cô nhóc đoạt mất.” Người nói là Lâm Liễu. Cô ấy giống Giang Thanh, coi như là một ảnh hậu khá có tiếng tăm.

Sự nghiệp diễn xuất của hai người cùng đi trên một con đường, khó tránh khỏi việc cạnh tranh tài nguyên. Bộ phim trước đó giúp Giang Thanh đoạt giải, ban đầu nằm trong tay công ty Lâm Liễu. Nhưng mà sau đó đạo diễn ưng Giang Thanh hơn nên quyết định chọn cô ta. Vì vậy, Lâm Liễu luôn coi Giang Thanh là cái gai trong mắt.

Dù trong lòng có không thoải mái, Giang Thanh cũng không thể hiện trên mặt.

Nghe vậy, cô ta cười: “Đều là người cùng ngành mà, với lại nay là buổi từ thiện, gì mà nổi bật với chả không chứ.”

Dứt câu, cô ta gật đầu mỉm cười, nâng ly rượu rời đi.

Lâm Liễu ghét nhất dáng vẻ này của cô ta, cau mày mắng chửi: “Để tôi xem cô có thể bình tĩnh được tới khi nào?” Cô không tin Giang Thanh có thể tiếp tục bình thản như vậy. Giang Thanh ở trong giới đã lâu, suốt ngày giả bộ thanh cao như thế, còn không phải là muốn bước vào cửa nhà họ Cố sao?

Cùng lúc đó, ở phía bên kia, bầu không khí hòa hợp hơn nhiều.

Cố Húc dẫn Nguyễn Tinh Trầm qua chào hỏi một số tiền bối: “Đây là ông Diệp, kia là ông Lý,…” Khi nói chuyện cùng Nguyễn Tinh Trầm, anh hơi cúi đầu, giọng điệu ôn hòa chưa từng có.

Tuy biết buổi từ thiện này sẽ có sự tham gia của rất nhiều các tiền bối trong ngành nhưng đến khi được gặp mặt các tiền bối lão làng, Nguyễn Tinh Trầm vẫn không dám tin. Buổi tiệc này, nhiều đầm rồng hang hổ quá rồi! Mấy vị tiền bối này rất ít lộ mặt, có chăng cũng chỉ ngẫu nhiên bắt gặp, không phải được mời tham gia lễ trao giải thì cũng là ra nước ngoài làm nhà phê bình như lần trước đi cùng Cố Húc.

Loading...