Tay chạm chiếc rìu, nhấc nó lên.
Sắc mặt của cuồng biến!
Hắn, Long Nghịch Thiên, đường đường là Tán Tiên lục kiếp, nhấc nổi chiếc rìu .
cảm thấy chiếc rìu như nặng ngàn cân. Không, dù là chiếc rìu nặng ngàn cân, cũng thể dễ như trở bàn tay mà nhấc lên.
Hắn dùng hết sức lực , tiên lực trong cơ thể cũng bắt đầu phát tác.
chiếc rìu vẫn yên tại chỗ, phảng phất như nó và mặt đất vốn là một thể, căn bản thể tách rời.
Rìu của tiền bối rốt cuộc bằng gì, tại đến nhấc cũng nhấc nổi.
Long Nghịch Thiên trong lòng nước mắt. Vốn còn định thể hiện một chút mặt Triệu tiền bối, còn định đổi cho Triệu tiền bối một chiếc rìu mới, nhưng bây giờ xem thật sự suy nghĩ nhiều.
Rìu của Triệu tiền bối há thể là loại rìu tùy tiện.
Triệu Tiểu Bắc Long Nghịch Thiên nhấc một chiếc rìu mãi mà nhấc lên .
Long Nghịch Thiên trông to con lực lưỡng, bây giờ đến một chiếc rìu cũng nhấc nổi.
Triệu Tiểu Bắc khỏi lắc đầu, ai, thể quá yếu.
Long Nghịch Thiên thấy Triệu Tiểu Bắc lắc đầu, cho rằng chiếc rìu là sự khảo nghiệm của tiền bối đối với .
Mà bây giờ đến chiếc rìu cũng nhấc lên , tiền bối đều thất vọng mà lắc đầu.
Nhất định thể tiền bối thất vọng, Long Nghịch Thiên trong lòng quyết tâm.
Tiên lực trong cơ thể bộ dồn về hai tay, tình huống tiên lực lớn như .
Chiếc rìu đó cuối cùng cũng bắt đầu từ từ động đậy, từ từ nhấc lên, cuối cùng Long Nghịch Thiên cũng nhấc chiếc rìu lên.
“Ta, thành công , thành công !”
Long Nghịch Thiên vô cùng kích động , nhưng kiên trì vài giây.
Chiếc rìu trong tay Long Nghịch Thiên một nữa rơi xuống, Long Nghịch Thiên cũng một m.ô.n.g xuống đất.
Từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, vô cùng mệt mỏi, trán là mồ hôi mỏng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/chuong-94.html.]
Tiên lực trong cơ thể Long Nghịch Thiên cạn kiệt, thể còn chút sức lực nào. Đã nhiều năm , cảm giác kiệt sức như !
“Ai, Long Nghịch Thiên, sức lực của ngươi vẫn còn quá nhỏ!”
Triệu Tiểu Bắc lắc đầu, một tay nhẹ nhàng nhấc chiếc rìu lên, đó thoải mái bổ một nhát.
Bên cạnh, Sở Mặc Vũ, Hàn Linh Nhi và đám , miệng há to đến mức kinh ngạc.
Phải họ đều thấy Long Nghịch Thiên liều mạng nhấc chiếc rìu lên, mà chỉ nhấc lên một chút.
tiền bối dễ như trở bàn tay mà nhấc lên, sự chênh lệch lớn đến mức nào.
Long Nghịch Thiên hổ thẹn cúi đầu, vẫn là tu vi quá nông cạn.
Vốn cho rằng đến Tán Tiên lục kiếp là thiên hạ vô địch, nhưng giờ đây Long Nghịch Thiên còn kém xa.
Mình đến một chiếc rìu cũng nhấc nổi!
Tiền bối đây là đang thúc giục , để tâm tự mãn.
“Tiền bối, trở về nhất định sẽ tu luyện thật !” Long Nghịch Thiên cúi đầu, dám Triệu Tiểu Bắc.
“Thôi, ngươi nếu bổ củi, thì cứ nghỉ ngơi ở một bên !” Triệu Tiểu Bắc tùy ý vẫy tay.
“Lạnh Lẽo, việc trong vườn hoa cũng cần ngươi , các ngươi cứ ở đây !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Triệu Tiểu Bắc nghĩ những chỉ sợ đến việc nhà nông cũng từng trải qua.
Long Nghịch Thiên thể cường tráng như mà đến chiếc rìu cũng nhấc nổi, chỉ sợ Lạnh Lẽo tay nhỏ chân nhỏ, cái cuốc chắc cũng nhấc nổi.
Lạnh Lẽo vội vàng gật đầu. Vừa thấy Long Nghịch Thiên lấy rìu vất vả như .
Nàng cũng chỉ sợ việc cuốc đất cũng dễ thành như .
Bây giờ tiền bối chủ động bảo nàng cần , nàng khỏi thở phào một .
“ Mặc Vũ, là con đến giúp nhóm lửa !” Triệu Tiểu Bắc với Sở Mặc Vũ.
“Vâng, sư tôn!” Sở Mặc Vũ chạy qua.
Mà Long Nghịch Thiên, Kim Hãn và Lạnh Lẽo ba thì hổ , cũng dám gì về việc giúp đỡ.
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định nỗ lực tu hành, phụ lòng một phen tâm ý của tiền bối.