Ba người xem khoảng một lúc lâu sau, lúc này mới hồi phục tinh thần.
Ba người họ nhìn nhau, sự hưng phấn và kích động trong mắt căn bản không thể che giấu.
Lần này thật sự là đại cơ duyên, vô cùng đại cơ duyên, họ có tự tin có thể nhẹ nhàng vượt qua lần thiên kiếp thứ sáu.
"Đa tạ Triệu tiền bối!"
Ba người vô cùng cảm kích quỳ xuống, đây là sự cảm tạ phát ra từ đáy lòng.
Chẳng phải chỉ là ba bức thư pháp thôi sao, có cần phải quỳ xuống không?
Người tu chân này sao lại lễ phép như vậy!
Nhưng muốn bán được giá tốt, Triệu Tiểu Bắc cảm thấy vẫn là nên nâng cao thân phận của mình.
"Khụ khụ, ba bức thư pháp này chẳng qua chỉ là ta tùy tay viết thôi!"
Cái gì, đây chỉ là tùy tay viết!
Ba người nghe vậy càng vô cùng chấn động. Tùy tay viết mà có thể làm cho họ tiến bộ lớn như vậy.
Tiền bối không hổ là tiền bối, thật khủng bố!
Hơn nữa, tiền bối chỉ sợ đã sớm biết mục đích ba người đến là để vượt qua lần thiên kiếp tiếp theo.
Ba người nghĩ vậy, nhìn Triệu Tiểu Bắc với ánh mắt càng ngày càng kính nể!
Triệu Tiểu Bắc thấy vẻ mặt kính nể của ba người, càng thêm vui vẻ.
Bây giờ xem cũng đã xem, nói cũng đã nói, nên là lúc hỏi giá.
Nhưng bán chữ là chuyện của người đọc sách, không thể dùng từ "bán", nói như vậy sẽ không văn nhã!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Triệu Tiểu Bắc suy nghĩ một lát rồi nói: "Ba vị, ba bức thư pháp này có vừa lòng không!"
"Vừa lòng!"
Ba người không tự chủ được đồng thanh gật đầu.
"Vậy ba vị nếu đã vừa lòng, cũng nên trả một ít giá đi!"
Giá!
Ba người nghe vậy, trên mặt đột nhiên hiện ra một tia sợ hãi, ba người nhìn nhau.
Ba bức thư pháp này đối với họ mà nói như ơn tái tạo, họ căn bản không có bất kỳ thứ gì có thể sánh bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/chuong-68.html.]
Nói cách khác, ba người họ căn bản không trả nổi bất kỳ cái giá nào.
Triệu Tiểu Bắc thấy ba người lại do dự, hơn nữa cũng không có ý định mua, lập tức khó chịu.
Xem cũng đã xem, bây giờ không muốn mua, định xem chùa à!
"Các ngươi không phải là mua không nổi chứ?" Triệu Tiểu Bắc lạnh lùng nói.
Ba người lập tức sợ hãi vô cùng mà quỳ xuống.
"Tiền bối, bức tranh chữ này của ngài quá quý giá, chúng tôi quả thực mua không nổi!"
"Chết tiệt!"
Đây quả thực là lãng phí tình cảm, những người tu chân này nghèo đến vậy sao, đến một bức thư pháp cũng không mua nổi.
Nhìn bộ dạng sợ hãi của ba người, Triệu Tiểu Bắc cũng cảm thấy ba người không giống như đang lừa mình.
Thôi, lần này coi như là lãng phí tình cảm!
Triệu Tiểu Bắc thu lại ba bức thư pháp, sau đó ném về phía nhà bếp.
Ba người trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, bảo vật như vậy lại bị ném đi một cách tùy tiện.
Ba người trong lòng cũng không biết nói gì!
Triệu Tiểu Bắc trong lòng tuy có chút khó chịu, nhưng nhìn Hàn Linh Nhi bên cạnh, e rằng cô ấy cũng bị người ta lừa.
Cô ấy đã giúp mình tuyên truyền, mình cũng phải cho cô ấy chút gì đó, nếu không lần sau cô ấy không dẫn người đến nữa.
"Linh Nhi cô nương, bức họa này cô cầm đi!" Triệu Tiểu Bắc đem bức họa đó đưa cho Hàn Linh Nhi.
"Cảm ơn, tiền bối!"
Hàn Linh Nhi vội vàng nhận lấy. Đồ mà Triệu tiền bối ban cho tuyệt đối có ý nghĩa sâu xa hơn.
"Được rồi, vậy thì về cả đi, ta cũng không giữ các ngươi ăn cơm!"
Triệu Tiểu Bắc vẫy tay, chữ không bán được tâm trạng không tốt, căn bản không muốn giữ họ lại ăn cơm.
"Tiền bối, vậy chúng con xin cáo từ!"
Hàn Linh Nhi dẫn theo Long Nghịch Thiên, Kim Hãn và Lạnh Lẽo ba người rời khỏi tiểu viện.
Triệu Tiểu Bắc nhìn bốn người rời đi, nặng nề thở dài một tiếng.
Vốn còn định dựa vào lần này để đổi một món pháp bảo không gian, kết quả chẳng đổi được gì.