HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 96
Cập nhật lúc: 2025-09-11 12:23:33
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Hoàn : “Chàng đừng ngủ nữa, chúng nên dậy thôi.”Lưu Đàn dậy, ôm lấy vai Minh Hoàn: “Ta mặc áo cho nàng hoặc là nàng mặc áo cho .
Nàng chọn một .”Vì để tránh cho tên lưu manh táy máy tay chân, Minh Hoàn lựa chọn mặc áo cho .
Kết quả, Lưu Đàn ôm chặt lấy nàng chịu buông tay.
Thái phi thờ Phật.
Ngày kế Minh Hoàn cùng Thái phi lên ngôi chùa núi.
Trên đường kiệu nên Minh Hoàn cũng cảm thấy mệt lắm.
Trụ trì trong chùa là một sư cô để tóc tu hành quen nhiều năm với Thái phi.
Sau khi gặp Minh Hoàn, nét mặt trụ trì hiền từ, mỉm rằng Minh Hoàn phúc, trời cao chiếu cố.
Minh Hoàn chỉ khẽ mỉm , hỏi gì khác nữa.
Sau khi về đến nhà, Thái phi đưa cho Minh Hoàn một miếng ngọc khai quang, là trụ trì tặng, để Minh Hoàn đeo lên .
Lúc trở nơi ở thì khuya lắm .
Minh Hoàn vội vàng tắm gội áo.
Lưu Đàn vẫn về, nàng hỏi thị nữ.
Thị nữ hỏi thăm thì mới Lưu Đàn tới quân doanh uống rượu với thuộc hạ .
Minh Hoàn lo Lưu Đàn uống rượu say sẽ nôn đầy đất nên nàng cố ý nấu canh giải rượu, đợi Lưu Đàn về sẽ cho uống.
Thời gian trôi qua từng chút một, Minh Hoàn buồn ngủ.
Nàng lên sạp, bày bàn cờ tự chơi cờ một .
Sào Ngọc : “Vương phi ngủ ạ.
Điện hạ sẽ về sớm thôi, nơi nhiều thị nữ như , để các nàng hầu hạ là , cần phiền tới ạ.”Minh Hoàn khẽ lắc đầu.
Nàng vẫn tận mắt thấy Lưu Đàn về thì mới yên tâm .
Cửa sổ mở , gió đêm mang theo cảm giác mát lạnh.
Minh Hoàn khoác thêm cái áo.
Lúc , bên ngoài đột nhiên nhao nhao ầm ĩ, cảnh đêm thoáng cái trở nên náo nhiệt.
Minh Hoàn dậy: “Sào Ngọc, ngươi hỏi thăm, xem bên ngoài xảy chuyện gì.”Sào Ngọc lên tiếng đáp .
Minh Hoàn gương chải tóc nhưng cũng buộc lên.
Nàng bộ đồ khác ngoài.
Một thị nữ : “Bẩm Vương phi, vườn hoa phía tây cháy ạ.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Hai con báo tuyết nhốt trong lồng thiêu c.h.ế.t ạ.”Sắc mặt Minh Hoàn trầm xuống: “Ta xem .”Thường ngày Lưu Đàn thích nuôi một ít động vật linh tinh gì đó.
Những khác thì đều thích nuôi ngựa hoặc là chọi gà, chơi chó cảnh.
Lưu Đàn thì thích mấy thứ sài lang hổ báo.
Mặc dù Lưu Đàn huấn luyện vô cùng dễ bảo, nhưng buổi tối vẫn nhốt trong lồng, để cho đầy tớ trông coi.
Minh Hoàn xem tình huống ở khu phía tây.
Nàng hỏi xem thương bao nhiêu nhanh chóng bảo đại phu tới bôi thuốc cho những nô bộc thương, xong để cho thầy thuốc thú y đến xem cho những con thú thương.
Chờ tới lúc xong hết thảy những việc thì nửa canh giờ cũng trôi qua.
Đám Sào Ngọc theo Minh Hoàn cùng về.
Sào Ngọc thở dài : “Những cũng bất cẩn quá.
Sao để xảy hỏa hoạn chứ, may là cháy bên chứ chỗ chúng bên Thái phi đấy.
”Minh Hoàn : “Không nhiều thương là , ngày mai hỏi tội những thất trách . Đã muộn thế , chúng vẫn nên về .”.
.
.
Lưu Đàn uống say khướt về tới phòng nhưng Minh Hoàn cũng ở trong phòng.
Thị nữ : “Bẩm điện hạ, vườn hoa phía tây cháy, Vương phi xem tình huống bên đó ạ.”Đôi mắt hẹp dài của Lưu Đàn híp : “Đã muộn thế mà các ngươi dám phiền Vương phi hả?”Thị nữ dám cãi Lưu Đàn, tất cả đều nhao nhao quỳ xuống.
Lưu Đàn xoay rời .
Gã sai vặt ở lưng đỡ đẩy : “Cút!”
Tính tình Lưu Đàn thì ai cũng , bởi gã sai vặt cũng dám đuổi theo nữa.
Gió đêm se lạnh.
Lúc Lưu Đàn tới bờ hồ thì nghiêng ngả, suýt chút nữa thì ngã sấp xuống.
Quả thực uống quá nhiều rượu.
Lúc , một làn gió thơm tinh tế thổi tới, Lưu Đàn chợt hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-96.html.]
Ngay bên cạnh cầu một con gái mặc áo trắng đang .
Đêm mười bốn, gần tới ngày mười lăm, mặt trăng tròn vành vạnh.
Dưới ánh trăng mờ, con gái mặc áo trắng hơn tuyết, tóc đen xõa lưng gió nhẹ thổi bay lên, mùi thơm bay xa.
Là hương thơm mà Lưu Đàn vô cùng quen thuộc.
Lưu Đàn qua đó: “Hoàn Hoàn.”Người con gái mặc áo trắng chậm rãi xoay .
Nàng trang điểm đậm, nét mày như dãy núi xa, bờ môi đỏ tươi, màu da trắng, lộ vẻ m.ô.n.g lung ánh trăng sáng tỏ.
Cô gái hé mở cánh môi, mỉm Lưu Đàn: “Điện hạ.
”Bầu khí vô cùng quái dị.
Minh Hoàn đột nhiên khựng , Sào Ngọc cũng dừng bước.
Bởi vì cảnh tượng mắt khiến cho quá mức kinh ngạc.
Sào Ngọc bụm miệng, dám phát một tiếng nào.
Minh Hoàn nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm.
Nàng chỉ cho là Lưu Đàn ngoài uống rượu thôi, ngờ rằng, muộn thế mà Lưu Đàn lén hẹn hò với công chúa Xứng Tâm ở chỗ .
Nàng rõ cảm giác đáy lòng là gì.
Nàng xoay , mới bước một bước, nhưng cất bước nổi, chỉ thể nguyên tại chỗ hai từ chỗ xa.
Tối nay Lưu Đàn mặc cẩm bào màu mực đen, áo bào dùng kim tuyến thêu hoa văn mãng xà, mái tóc đen mão bạc cột lên.
Dưới ánh trăng, dáng cao lớn uy nghiêm, thẳng tắp như cây tùng.
Nhìn từ đằng xa, Lưu Đàn thật sự là một đàn ông thể khiến lòng xao xuyến.
Minh Hoàn cất bước nổi.
Nàng dùng ngón tay khẽ day day trán.
Mắt nàng cay cay, lẽ là hôm nay mệt mỏi quá, nếu là ngày thường thì giờ Minh Hoàn sớm lên giường ngủ một giấc .
Lưu Đàn từng bước đến gần công chúa Xứng Tâm.
Công chúa Xứng Tâm cởi áo ngoài .
Bên trong nàng đang mặc bộ váy quây, khi cởi áo thì bờ vai cũng lộ .
Da dẻ nàng trắng như tuyết, tỏa mùi thơm quyến rũ.
Đầu óc Minh Hoàn trống rỗng.
Nàng tự chủ tiến lên phía , ngăn cản Lưu Đàn nhưng Sào Ngọc túm chặt.
Sào Ngọc nhỏ giọng : “Tiểu thư, sống nữa ?”Minh Hoàn chợt hồn.
Sào Ngọc Lưu Đàn cũng lương thiện.
Dù Minh Hoàn sủng ái nữa, nhưng tùy tiện tiến lên cắt ngang chuyện vui của Lưu Đàn thế , cũng dễ …Ánh mắt của công chúa Xứng Tâm nóng rực chằm chằm Lưu Đàn.
Nàng , chỉ cần dụ dỗ thành công, từ nay về , nàng sẽ là của Lưu Đàn.
Lưu Đàn uống rượu say, nàng mê hương.
Nàng tin chắc sẽ thất bại.
Thử hỏi, đời gã đàn ông nào khi say rượu còn thể cự tuyệt một mỹ nhân chủ động c** q**n áo đây?Lưu Đàn nghiêng đầu, ghé bên tai công chúa Xứng Tâm.
Nàng túm chặt cánh tay , nhẹ giọng khẽ: “Điện hạ…”Lưu Đàn nhếch khóe môi, trong con ngươi tràn đầy lạnh lẽo: “Người ngươi thật là thối.”Trong nháy mắt Công chúa Xứng Tâm sững sờ.
“Có ngươi thấy dễ lừa ? Hả?” Lưu Đàn túm lấy vai nàng .
Bả vai nàng quần áo che phủ, cảm xúc chạm tay là một mảnh trơn nhẵn.
Lưu Đàn nàng cho ghê tởm đến độ buồn nôn.
Lưu Đàn thực sự nghĩ , vì đều là phụ nữ mà sự khác biệt lớn đến .
Bình thường đối xử với Minh Hoàn thực sự tính là dịu dàng.
Công chúa Xứng Tâm hét lên một tiếng, tiếng xương vỡ vụn truyền tới.
Xương bả vai của nàng Lưu Đàn bóp nát.
Trong con ngươi của Lưu Đàn tràn đầy thô bạo: “Thật cho rằng ngươi là con gái thì sẽ gì ngươi đúng ? Hả?”Công chúa Xứng Tâm đau đến rớt nước mắt.
Nàng thét lên cầu xin tha thứ: “Đau quá… Điện hạ!!! Điện hạ! Ta sai !”Lưu Đàn chậm rãi rút loan đao bên hông .
Ánh trăng chiếu lên thanh đao sắc bén, trong mắt tràn đầy khát máu: “Ta sớm , đừng chọc —— “Hắn căn bản là lương thiện.
Thích chính là thích, thích chính là thích.
Hắn thích thì cho dù thoát khỏi , cũng cho bằng .
Hắn thích thì theo đuổi ngược cũng sẽ cự tuyệt.
“Trong lòng sớm .”