HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-09-11 12:21:30
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc lâu , Minh Hoàn : “Ta gả cho Mục Vương thì dĩ nhiên chính là của phủ Mục Vương.
Nơi là nhà của .
Một cô gái chồng như ngươi, ở trong nhà , ăn cơm nhà , chằm chằm phu quân của , chia rẽ quan hệ giữa và phu quân, mơ mộng hão huyền ngủ bên gối phu quân của , khiêu khích , dùng ánh mắt thù địch mà … Công chúa Xứng Tâm , ngươi xem, là nợ ngươi là ngươi nợ hả?”
Minh Hoàn mạch lạc rõ ràng, nhanh chậm.
Nàng Lưu Đàn thích nàng.
Có nhiều việc, Lưu Đàn sẽ giải quyết cho nàng.
mà Lưu Đàn bận trăm công nghìn việc, Minh Hoàn cũng tuyệt đối mà việc gì cũng trốn lưng Lưu Đàn.
Minh Hoàn : “Suy nghĩ của ngươi, tất cả đều rõ.
Công chúa Xứng Tâm, khuyên ngươi sớm từ bỏ .
Nếu ngươi buông tha, đương nhiên cách để điện hạ đuổi ngươi về kinh.
Đến lúc đó, ngươi sẽ chẳng còn chút thể diện nào nữa .”Công chúa Xứng Tâm Minh Hoàn chọc tức, nàng phẩy tay áo bỏ .
Cách đó xa một bóng dáng thon dài, áo trắng hơn tuyết, xuất trần như tiên nhân.
Sở Tinh Trạch lẳng lặng về bên .
Càng hiểu rõ càng yêu thích.
Người con gái đó trong mắt sắ tuyệt trần, thể mỉm dịu dàng trong lòng, cũng dùng bờ vai yếu đuối để chịu đựng tổn thương.
Nói nàng thông minh nhưng thông minh quá mức, sẽ khiến kiêng dè phản cảm.
Nói nàng ngốc nghếch nhưng ngốc quá mức, sẽ dây dưa phiền chán.
Một con gái như thực sự nên một kẻ thô lỗ chỉ đánh đánh g.i.ế.c giết như Lưu Đàn chiếm lấy.
Sở Tinh Trạch khẽ cuộn ngón tay .
.
.
.
Trong thư phòng.
Ám vệ quỳ gối bên ngoài bình phong: “Bẩm điện hạ, ba ngày Sở Tinh Trạch Mục Châu.
Vừa nãy lẻn trong phủ, võ công của cao cường, hành tung rõ.
Ở Mục Châu thuộc hạ của hỗ trợ, trong đó bốn năm gã cao thủ bảo vệ an cho .”Lưu Đàn nhạt: “Hắn thật đúng là xem Vương phủ của như nhà .
Trước hết cho lục soát chỗ ở một lượt .”Ám vệ đáp : “Dạ.”Lưu Đàn khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn.
Sở Tinh Trạch của hiện tại thực gây sóng gió gì lớn.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Chỉ vẻn vẹn một Hiến Châu mà cũng cách nào khống chế , thì đừng tới việc đoạt vợ của Lưu Đàn.
Một đứa con vợ lẽ, trợ giúp, cha yêu thương, em trong nhà lòng đề phòng thì còn thể khuấy chuyện gì.
Cho dù sử dụng âm mưu quỷ kế giống kiếp , tình huống vây cánh tiêu diệt từng cái một thì cũng hề dễ dàng như nữa.
Kẻ ti tiện thì cuối cùng vẫn là kẻ ti tiện, một khi âm mưu thấu, tình huống đủ năng lực thì chỉ thể mặc cho xâu xé mà thôi.
Lưu Đàn , lúc một cái lưới thật lớn phủ xuống, nhanh thì sẽ bao chặt Sở Tinh Trạch ở trong đó, khiến sống , c.h.ế.t cũng xong.
Lần tiến Mục Châu, Sở Tinh Trạch chẳng qua là dê miệng cọp mà thôi.
Lưu Đàn trở về phòng.
Hắn thấy Minh Hoàn .
Thị nữ : “Hiện giờ Vương phi đang tắm rửa ở ôn tuyền.
Điện hạ quần áo ạ.”
Lưu Đàn xoay : “Ta cũng tắm.”Minh Hoàn đang ngâm trong nước.
Trên nàng phủ một lớp áo lụa, mái tóc dài búi lên một cây trâm bó đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-94.html.]
Nàng nước mù mịt xông lên nên buồn ngủ.
Lưu Đàn cúi thử độ ấm của nước.
Có nóng một chút.
Nhìn từ góc độ của thì chỉ thấy một mảnh sương trắng mù mịt.
Trong mơ ảo, lưng Minh Hoàn nước thấm ướt, áo lụa mỏng manh dính chặt lưng nàng như ẩn như hiện, càng nổi bật làn da như ngọc của nàng.
Lưu Đàn cởi áo ở bên ngoài bể tắm.
Minh Hoàn thấy tiếng động, nàng kinh ngạc đầu : “Điện hạ?”Lưu Đàn : “Ta tắm cùng nàng.”Tắm uyên ương, nghĩ thôi thấy cực kỳ lãng mạn.
Minh Hoàn: “…”Lưu Đàn xuống nước tới ôm Minh Hoàn, nhưng vồ .
Minh Hoàn khỏi nước: “Ta tắm xong .
Người điện hạ bẩn nên cứ ngâm thêm một lát nữa .
Ta lau khô tóc.”Lưu Đàn: “???”“Trên chẳng bẩn chút nào hết, Hoàn Hoàn ơi…”Thế nhưng, Minh Hoàn vẫn ngoài.
Lúc quần áo, Minh Hoàn cũng cho hầu hạ.
Nàng mới cởi cái áo lụa ướt nhẹp xuống, còn kịp lau thì đột nhiên bế bổng lên.
Minh Hoàn tức đến mức đỏ cả mắt: “Điện hạ!”Lưu Đàn : “Nàng cứ chê ? Không ở chung một chỗ với ?”Thật cũng là chê, Minh Hoàn luôn cảm thấy bất cứ lúc nào Lưu Đàn cũng sẽ nổi lên thú tính mà bắt nạt .
Nàng Lưu Đàn ấn lên chiếc giường hẹp.
Người Lưu Đàn cũng ướt đẫm, giọt nước chảy xuống theo lồng n.g.ự.c cường tráng của .
Minh Hoàn dời mắt , cố hết sức Lưu Đàn.
Lưu Đàn bật thật khẽ: “Hoàn Hoàn hổ hử?”Minh Hoàn giơ cẳng chân lên đạp bụng : “Điện hạ ngoài .”Lưu Đàn túm cổ chân nàng.
Hắn hôn nhẹ một cái lên bắp chân nàng.
Chân Minh Hoàn nhỏ trắng, dường như chỉ khẽ gập là thể bẻ gãy, đáng tiếc bên vẫn còn dấu vết xanh tím.
Thực Lưu Đàn cũng bất đắc dĩ.
Hắn cũng ức h**p Minh Hoàn quá mức, nhưng nàng thật sự mảnh mai quá, da dẻ quá trắng, cọ xát chút xíu là thể lưu dấu vết vô cùng rõ nàng.
Minh Hoàn : “Điện hạ, thật sự mà.
Chàng cho nghỉ ngơi hai ngày nhé.”
Lưu Đàn “Ừ” một tiếng hôn cổ chân nàng: “Đừng sợ, bắt nạt nàng, chỉ kiểm tra thể nàng chút thôi.”
Minh Hoàn: “Ta tự kiểm tra .”
Lưu Đàn vết cắn da thịt nàng : “Ta bôi thuốc cho nàng.
Hoàn Hoàn, nàng yên tâm, chỉ bôi thuốc cho nàng thôi.
Ta sợ sẽ để sẹo nàng.
Ta thích nàng vô cùng, sẽ đối xử tệ với nàng .”Lưu Đàn lấy lọ thuốc tới.
Trong lọ là thuốc cao màu lam nhạt, thoáng cảm giác óng ánh trong suốt, mùi vị mát rượi.
Hắn lấy ngón tay chấm một chút xíu bôi lên vết bầm Minh Hoàn: “Nếu bôi thuốc thì năm ngày nữa cũng tan hết .
Ta bôi thuốc cho nàng.
Hoàn Hoàn cảm thấy là chồng tri kỷ ?”Minh Hoàn: “…”
Thực Minh Hoàn hề thích khác ngắm thế .
Nàng Lưu Đàn lăn qua lộn để bôi thuốc, mặt sớm đỏ cả lên, cũng là màu phấn hồng, ngay cả ngón chân trắng như tuyết cũng hiện lên màu hồng nhạt.
Lưu Đàn liếc nàng: “Hoàn Hoàn, nàng thẹn gì hả?”Minh Hoàn: “Ta…”Lưu Đàn cho là đúng mà : “Giữa vợ chồng với , chuyện chẳng lẽ là bình thường ? Ta thương nàng, cho nên mới bôi thuốc cho nàng.
Hoàn Hoàn cần mất tự nhiên thế .
Sau bôi thuốc cho nàng thêm mấy nữa là nàng sẽ quen thôi.”
Minh Hoàn: “…”Có lẽ Lưu Đàn cũng đúng, giữa vợ chồng, những thứ bình thường.