HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-09-11 11:22:16
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Đàn xuống giường, sửa sang quần áo một chút: “Ngày thành nàng sẽ thấy.

 Thời gian còn sớm nữa, về đây.”Minh Hoàn gật đầu: “Dạ.”Nàng từ giường dậy: “Lúc về điện hạ cẩn thận.”“Tới ôm một cái .” Lưu Đàn , “Vừa nãy thấy nàng ôm Minh Ly, sớm ghen đấy.”Vành tai Minh Hoàn càng đỏ hơn.

 Nàng bước xuống giường, ôm Lưu Đàn một chút: “Được , mời điện hạ về cho.”Chờ cho Lưu Đàn , Minh Hoàn mới đóng cửa .

 Nàng khẽ thở dài, chậm rãi nâng tay chạm nhẹ lên môi .

 

Lúc nãy Lưu Đàn hôn đau, hẳn là cắn rách môi .

 Minh Hoàn tới gương trang điểm.

 Nàng về phía cái gương một chút, quả nhiên cắn rách một miếng.

 Minh Hoàn tìm bàn một lọ thuốc cao.

 Nàng thoa nhẹ lên môi , ấn nhẹ mấy cái khẽ thở dài.

 Tính tình Lưu Đàn thô lỗ quá chừng, nàng cắn thành thế , cũng ngày mai hơn .

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Bôi thuốc xong nàng cầm lược lên nhẹ nhàng chải tóc, lúc nàng mới để cho Sào Ngọc mang nước .

 Sau khi rửa mặt súc miệng một nữa nàng mới ngủ.

Áo cưới vốn nên là do phía Minh Hoàn chuẩn .

 Ngày hôm , lúc Minh Hoàn tỉnh dậy, Sào Ngọc mặc áo cho nàng, chuyện, rằng phủ Mục Vương đưa tới vài thứ quà sinh nhật tặng cho nàng.

Lúc Minh Hoàn mới nhớ là sắp cập kê .

 Ba ngày đó mở tiệc mời khách, cha và cả nhất định là đang bận rộn chuyện .

Đồ mà Lưu Đàn cho đưa tới mang trong viện của Minh Hoàn.

 Thoạt chính là mấy cái rương nặng.

 Cũng mấy hòm tương đối nhẹ, Lưu Đàn đặc biệt dặn dò, để cho một Minh Hoàn mở xem.

Minh Hoàn cho đưa đến phòng .

 Chờ khi mở một cái rương nhẹ , đập mắt chính là một mảnh tươi , hóa là áo cưới và mũ phượng.

Nàng thật ngờ, bên phía Lưu Đàn thực sự vội vã chuẩn xong hết thảy, cưới nàng trong vài ngày tới.

 Ban đầu Minh Hoàn cảm thấy đây là Lưu Đàn đùa, nhưng bộ áo cưới , nàng mới ý thức rằng Lưu Đàn nghiêm túc.

 Sau khi nàng cập kê là sẽ lập tức xuất giá.

Ngón tay Minh Hoàn chậm rãi vuốt ve mũ phượng.

 Lưu Đàn cực kỳ để ý tới những việc liên quan tới nàng.

 Sợ nàng đội mũ phượng một ngày sẽ ép cho mỏi cổ, bởi một mực theo đuổi sự hoa lệ, cho thợ khảm nạm quá nhiều bảo thạch.

 Kiểu dáng mũ phượng hào phóng mà giản lược, bảo thạch chỉ chín viên, đều là loại đá đỏ to như trứng chim cút, khảm nạm đúng chỗ.

Áo cưới cũng dày nặng.

 Trời nóng lên, nàng mặc áo cưới quá dày quá nặng, yên một chỗ sẽ nóng, bởi thế vải vóc sờ qua mát mẻ, chế tác khéo léo, tơ vàng chỉ bạc thêu thùa lộng lẫy.

Là con gái thì đều thích những thứ váy áo cùng châu báu , Minh Hoàn hài lòng về áo cưới.

 Mặc dù nàng kích cỡ , nhưng nàng nghĩ dáng mảnh mai, nhất định là thể mặc .

 Hiện tại thử một chút, e là sẽ cẩn thận mà bẩn mất, như thì lắm.

Nàng đậy nắp rương mở một cái khác .

 Mở xong, Minh Hoàn mới sững , trong cũng là áo cưới và mũ phượng nữa?Nàng mở hết mấy cái rương khá nhẹ còn , phát hiện bên trong đều là mũ phượng và áo cưới, chừng bảy bộ.

Minh Hoàn hiểu ý Lưu Đàn cho lắm.

 Đây là để nàng bảy bộ trong vòng một ngày ? Hay là , lập tức cưới cửa bảy Vương phi?Minh Hoàn đóng rương .

 Nàng còn dùng bữa sáng.

 Sau khi xem xong, nàng bèn gian ngoài ăn cơm.

Sào Ngọc hầu hạ ở bên cạnh.

Sào Ngọc : “Hiện tại nhiều tới ạ.

 Những khác là tiểu thư đính hôn với Mục Vương điện hạ, nhanh thì sẽ cưới, nên cho dù quan hệ đây tương đối lạnh nhạt, cũng đều tới chúc mừng đấy ạ.”Minh Hoàn nhấp một ngụm cháo, : “Hôm nay đông , lát nữa ngươi theo quản gia tiếp đón khách .

 Ngươi là thông minh, nếu sự cố gì phát sinh, cũng tiện trở về cho , để nghĩ cách xử lý.”Sào Ngọc : “Dạ , nô tỳ ạ.

 Tiểu thư chính là cứ thích nhọc lòng thôi.”Dùng xong bữa sáng, Minh Hoàn trong phòng xem mấy rương đồ mà Lưu Đàn đưa tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-66.html.]

Tất cả đều là chút châu báu, đồ sứ, đồ ngọc gì đó, xem quý giá, chỉ cần đưa một món là đủ nhưng Lưu Đàn đưa tới mấy rương liền.

Minh Hoàn căn dặn thị nữ trong viện mấy lời, đó, nàng ngoài, dặn dò đầy tớ đang lo liệu việc chính tiếp đãi khách cho , ba ngày tuyệt đối đừng để xảy sai sót gì mất thể diện của nhà họ Minh.

Sau khi , Minh Hoàn nghỉ ngơi một lát.

 Nàng mới uống một chén thì cửa viện đẩy .

 Sào Ngọc trở về.

 

Sào Ngọc tới thẳng phòng Minh Hoàn, thưa: “Thưa tiểu thư, lão cha nát rượu của Điền Vũ Vận cũng tin tức từ chỗ nào.

 Nghe là lễ cập kê của tiểu thư, mở tiệc mời khách, nhưng lão gia và đại công tử phát thiệp mời mà mời ông .

 Ông tới náo loạn, điều dám ầm ở cửa chính mà chỉ ở cửa hông thôi ạ.

 Ông đang la hét gặp lão phu nhân đấy ạ.

”Sắc mặt Minh Hoàn sa sầm, nàng : “Đi theo tới chỗ lão phu nhân.

”Lúc nàng đến chỗ Sở thị, cho Sở thị việc .

 Sở thị chỉ thở dài, : “Trước đang yên đang lành, Mục Vương điện hạ đánh Vận Nhi của , hại Vận Nhi c.h.ế.t thảm.

 Ngài chuyện ác, kết quả để cho nhà chúng khó.”

“Lão phu nhân đây là đang oán trách Mục Vương điện hạ ạ?” Minh Hoàn ngước mắt lên, giọng lạnh mấy phần.

Sở thị vội vàng : “Nào , chỉ thuận miệng một câu mà thôi.

”Minh Hoàn : “Trước đây lúc tới phủ Mục Vương, Mục thái phi chỉ mời một cháu.

 Là bà với chị họ cứ nhất định cùng tới đó.

 Sau khi thì chị họ tuân theo quy củ, tùy tiện xông cấm địa, còn cho phép Mục Vương trừng phạt ạ? Lúc đó liên lụy đến nhà họ Minh, là do Mục Vương điện hạ rộng lượng đấy ạ.

 Về phần cha của chị , ông lòng tham đáy, đòi một khoản bạc, bây giờ thừa dịp nhà việc vui, tới đòi bạc, kẻ ti tiện bỉ ổi như , vì lão phu nhân trách ông , mà trách Mục Vương điện hạ ạ?”Đã là lúc , rốt cuộc bằng khi , Sở thị sợ Mục Vương Lưu Đàn, Minh Hoàn sắp là vợ của Mục Vương, bà cũng dám nặng lời, chỉ : “Hoàn Hoàn còn gả mà cùi chỏ chĩa ngoài .

”Sắc mặt Minh Hoàn chợt đổi: “Thưa lão phu nhân, cháu chỉ là đang lý lẽ với bà thôi ạ.

 Từng câu từng chữ, cháu cũng là thiên vị Mục Vương, mà là chuyện quả thật là của nhà họ Điền.

 Là bà chĩa cùi chỏ ngoài, lúc bà thiên vị chị họ, bây giờ trách tội cha của chị .

”Thực Sở thị cũng thầm hối hận trong lòng.

 Bà cũng trách nhà họ Điền .

  mà, chỉ cần bà thừa nhận điểm mặt Minh Hoàn thì chẳng khác nào với Minh Hoàn là sai.

 Sở thị sống nhiều năm như , bà sĩ diện, thể thừa nhận sai lầm ngày xưa của mặt Minh Hoàn .

Lúc , một hầu gái từ bên ngoài thưa: “Bẩm lão phu nhân, Mục Vương điện hạ và đại công tử tới ạ.

”Sở thị giật kinh ngạc: “Bọn họ… Mau mời .

”Tiếp đó, một trai mặc áo trắng cùng với một mặc áo màu tím .

 Minh Ly tuấn tú xuất trần, áo trắng đạm mạc, Lưu Đàn thìlại khôi ngô tuấn, áo tím cao quý.

 Hai , Minh Ly hành lễ: “Lão phu nhân.

”Sở thị chống gậy lên: “Bà già gặp qua Mục Vương điện hạ.

”Lưu Đàn lạnh nhạt gật đầu.

 

Minh Hoàn : “Anh cả, điện hạ.

 Sao hai tới bên ạ?”“Là Mục Vương điện hạ gặp em.

 Từ Yên Châu đến Mục Châu, em đường vất vả, nghỉ ngơi hai ngày, cũng nghỉ ngơi .”

 

Minh Ly , “Cũng đến lúc , em tới chỗ lão phu nhân ?”Sắc mặt Sở thị khó coi, bà sợ Minh Hoàn sẽ lặp những lời bà ngay mặt Lưu Đàn.

Đôi mắt phượng của Mục Vương Lưu Đàn uy nghiêm, khuôn mặt càng dễ trêu chọc.

Minh Hoàn : “Cha của chị họ tới đây, đòi một ít bạc.

 Trước đây chị họ qua đời là của chị , cha chị hết đến khác tới đây, rõ ràng là vơ vét của cải nhà chúng mà.

”Lưu Đàn cũng nhớ : “Chị họ của nàng ? Chính là ả phạm sai lầm lúc ?”Minh Hoàn gật đầu.

Lưu Đàn mỉm , đôi mắt phượng lướt qua Sở thị, về phía Minh Hoàn: “Cái cũng đáng cho nàng lo lắng ? Lập tức cho mấy gã hung ác khỏi phủ, đánh một trận ném ngoài.

 

Loading...