HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-09-11 10:28:18
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc thị nữ chải đầu, Minh Hoàn vẫn một mực nghĩ tới việc mang thai. Nàng thất thần mãi cho đến khi thị nữ đặt lược ngà xuống: “Minh cô nương, chải xong ạ.”

 

 

Minh Hoàn nâng tay sờ sờ châu hoa trong tóc, khẽ mỉm : “Làm phiền ngươi .”

 

“Cô nương cần khách sáo với nô tỳ.”

 

 Thị nữ , “Có việc gì, xin cứ việc phân phó nô tỳ ạ.”

 

Bữa sáng chuẩn xong. Minh Hoàn và thị nữ cùng , Lưu Đàn đang ở ngoài cửa, vươn một tay về phía Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn, tới đây.”

 

Thị nữ vội vàng sang một bên.Minh Hoàn qua đó: “Điện hạ, khi nào chúng rời ạ?”

 

“Cái vội. Đợi dùng xong bữa sáng, để đại phu bắt mạch cho nàng xong chúng sẽ rời .”

 

Lưu Đàn chủ động nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, “Tối hôm qua nàng ngủ ngon giấc, đói bụng ?”

 

Minh Hoàn cũng đói lắm. Đêm qua, nàng cũng rõ ràng quá trình cụ thể lúc phát sinh quan hệ với Lưu Đàn, đầu óc lộn xộn liền ngủ mất, cũng cảm thấy bản tiêu hao bao nhiêu sức lực.

 

Chờ tới khi xuống, Minh Hoàn bưng cái bát nhỏ lên uống một ngụm cháo.Sức ăn của nàng vốn nhiều, nửa bát cháo cộng thêm một ít rau là thể ăn no . Lưu Đàn cứ nhất định nàng ăn ít quá, cho cục cưng trong bụng. Minh Hoàn đành ăn thêm mấy ngụm cháo nữa.Vất vả lắm mới ăn xong, Minh Hoàn thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Lưu Đàn dùng khăn lau tay, phân phó thị nữ: “Thu dọn những thứ . Mời đại phu đến sương phòng sát vách bắt mạch cho Minh cô nương.”Mấy hầu thu dọn đồ bàn, mấy khác thì ngoài.

 

Lưu Đàn nắm lấy cánh tay Minh Hoàn: “Đi sang phòng bên cạnh một lát.”

 

Chưa tới hai khắc đồng hồ, một đàn ông trung niên mặc áo bào màu xanh thị nữ dẫn .

 

Ông quỳ xuống hành lễ với Lưu Đàn: “Thuộc hạ gặp qua điện hạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-57.html.]

 

Lưu Đàn về phía Minh Hoàn: “Đây là thần y nổi tiếng Yên Châu, là ông chủ của hiệu thuốc Trần thị. Hoàn Hoàn cứ yên tâm.”

 

Minh Hoàn đàn ông trung niên tự xưng làthuộc hạ, thì nghĩ nhất định là quan hệ mật thiết với Lưu Đàn.

 

Nếu của Lưu Đàn chắc cũng một ít bản lĩnh.Lưu Đàn lạnh lùng trung niên : “Đây là Vương phi tương lai của , thai một ngày. Vương phi tin. Trần Hợp, ông tới xem mạch .

Xem xem là thật .”

 

Trần hợp: “…”

 

Mang thai một ngày? Đừng Vương phi tương lai tin, ông cũng tin. Ông thần thông thế nào nữa, ít nhất cũng hơn một tháng mới bắt mạch, cái thai một ngày ông lẽ bắt chuẩn.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Trần Hợp quỳ mặt đất, cũng dám ngẩng đầu. Trên đường tới đây, thị nữ dặn dò, điện hạ cái gì thì chính là cái đó, ngàn vạn phản bác. Còn Vương phi tương lai nữa. Vương phi tương lai điện hạ coi trọng, cũng tùy tiện , nếu là dám lén thì dù thế nào cũng sẽ điện hạ cho lột da.

Lúc Minh Hoàn ngây : “Điện hạ, thai một ngày thật sự thể ạ?”

Bên Minh Hoàn thực cũng nào thể mang thai. Nhiều nhất chính là đầy tớ, nhưng đầy tớ thai, nàng cũng sẽ tìm hiểu tình hình. Mặc dù hiểu nhiều lắm, nhưng nàng luôn cảm thấy là lạ.

Lưu Đàn nắm lấy một lọn tóc của nàng quấn một vòng quanh đầu ngón tay: “Nhiễm phong hàn là bệnh gì khác, chỉ ốm nửa ngày mà đại phu thể chẩn đoán , cái chẩn đoán ?”

Trần Hợp hai chuyện, thầm nhận điều thích hợp. Mục Vương điện hạ quyền cao chức trọng, là bá chủ một phương, nhất thiết lừa gạt thế ? Có điều, tuy dám ngẩng đầu Mục Vương phi tương lai, nhưng giọng dịu dàng êm tai cùng với mức độ cưng chiều của điện hạ, Trần Hợp khó tưởng tượng , Mục Vương phi ắt hẳn là một mỹ nhân một vị phong tình riêng. Chỉ là, mỹ nhân chút ngây thơ, chút khờ thì đúng hơn.

Lưu Đàn nắm cổ tay Minh Hoàn, nhẹ nhàng cuộn tay áo của nàng lên. Hắn lấy một cái khăn tay từ trong ngực, phủ lên cổ tay Minh Hoàn, lúc mới lạnh lùng: “Bắt mạch .”

Trần Hợp thể dừng chân ở Yên Châu, thanh danh truyền xa, y thuật tự nhiên là tầm thường. Ông cống hiến sức lực cho Lưu Đàn, bình thường cũng mời ông . Có thể để cho Trần Hợp tới chẩn bệnh, hiển nhiên đều là quan to quý nhân. Trần Hợp một khả năng đó là chẩn đoán trong sạch của con gái.

thì chuyện xa trong những gia đình quyền quý cũng nhiều. Có nhiều cô gái trẻ tuổi đắn, đôi khi cần dùng đến chỗ Trần Hợp. Ông rõ ràng thể chẩn đoán , Vương phi tương lai vẫn còn một trong trắng.

Mục Vương và Vương phi tương lai trái cũng kỳ quái, còn trong trắng thai ? Trần Hợp dám nghịch Lưu Đàn. Dù gì sống mấy chục năm , ông ngụy trang vô cùng giỏi, sẽ lộ chút xíu sơ hở mặt Minh Hoàn.

Dưới ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Đàn, Trần Hợp dập đầu: “Chúc mừng điện hạ, Vương phi nương nương đúng là hỉ mạch ạ.”

Lưu Đàn mỉm : “Hoàn Hoàn, nàng xem đúng ?”

Tin tức đột nhiên xác nhận, cảm xúc trong lòng Minh Hoàn càng thêm phức tạp. Nàng thoáng Lưu Đàn, nếu như, nếu như nàng đứa bé của Lưu Đàn, ngày nào đó nàng sai cái gì chọc Lưu Đàn, chắc hẳn Lưu Đàn cũng sẽ nể tình đứa bé, cho nàng c.h.ế.t quá thảm nhỉ? Trải qua một loạt sự việc ở Yên Châu, quả thực để một chút ám ảnh trong lòng Minh Hoàn.

Lưu Đàn : “Vương phi vui quá, lúc nên gì. Trần Hợp, ông xuống lĩnh thưởng , thời gian cùng Vương phi gấp rút lên đường. Ông kê cho Vương phi một ít thuốc tẩm bổ.”

Trần Hợp cảm ơn lui ngoài.

Minh Hoàn sờ bụng, từ hôm qua tới giờ, nhiều chuyện giống như là . Minh Hoàn vẫn dám tin là nàng thể một đứa bé nhanh đến thế. Chờ tới khi về đến Mục Châu, nàng vẫn nên tìm đại phu nhà xem.

Lưu Đàn : “Hoàn Hoàn, nàng đang nghĩ gì đấy? Nàng vui ?”

Minh Hoàn lắc đầu: “Không vui.” là, ánh mắt nàng né tránh, dám Lưu Đàn.

Lưu Đàn đưa tay xoa xoa cằm Minh Hoàn, tay hướng lên . Mặt của nàng nhỏ, so với bàn tay thon dài mạnh mẽ của thì vẻ vô cùng tinh xảo, đôi đồng tử trong veo đó của nàng vẫn còn nghi hoặc che giấu : “Đang nghĩ xem là con trai con gái đúng ?”

Nói thật, thực Lưu Đàn cũng con. Thực một chiếm lấy Minh Hoàn. Ích kỷ chiếm giữ nàng, cho nàng phần thương yêu duy nhất. Có điều, lúc lừa nàng như vẫn là thú vị.

Loading...