HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-09-11 12:32:04
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Nàng thử hỏi dò: “Điện hạ, hôm nay gặp chuyện gì vui ?”Lưu Đàn lắc đầu.

 Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Minh Hoàn, hôn một cái chằm chằm mắt Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn, nàng yêu ?”Hắn nheo mắt , thoạt nguy hiểm.

Thực thì đến lúc , dù Minh Hoàn yêu cũng chẳng cả.

Lưu Đàn loại bỏ kẻ ngấp nghé nàng , từ nay về , Minh Hoàn chỉ thể thuộc về , sẽ còn ai khác thể cướp nàng từ tay .

Minh Hoàn buông thõng rèm mi dài, qua động lòng .

 Nàng khẽ: “Điện hạ đối với thế nào, sẽ đối với điện hạ thế .”Vừa dứt lời, bờ môi của Minh Hoàn Lưu Đàn ngấu nghiến.

Mấy Lưu Đàn đều cực kỳ dịu dàng, lúc đây, vô cùng thô bạo.

Minh Hoàn ấn lên cái gương to.

Gương bạc cao bằng một , rộng nửa , khảm lên tủ áo bằng gỗ lim tơ vàng.

 Ngón tay Minh Hoàn dán lên mặt gương lạnh lẽo.

 Nàng nhịn đầu Lưu Đàn.

Lưu Đàn cởi đai áo dùng đai che mắt Minh Hoàn.

 Minh Hoàn cau mày: “Điện hạ!”Nàng thấy Lưu Đàn cho nên cũng , ánh mắt Lưu Đàn về phía nàng đáng sợ cỡ nào, h*m m**n chiếm giữ nồng đậm bao nhiêu.

Đai áo của Minh Hoàn cởi .

 Trên Lưu Đàn là mùi đàn hương nhàn nhạt trộn lẫn với mùi m.á.u tanh.

 Tay khỏe, chỉ cần khẽ bẻ một cái là vòng eo thon thả của Minh Hoàn sẽ khả năng bẻ gẫy.

Minh Hoàn dám nhúc nhích, giọng nàng chút luống cuống: “Điện hạ, đừng che mắt .”Lưu Đàn lấy đai áo của nàng để che kín môi nàng, cho nàng phát tiếng.

Thật Lưu Đàn thích giọng Minh Hoàn.

 Giọng của nàng với Lưu Đàn mà chính là tiếng trời.

 Lưu Đàn thích nàng, thích đến mức cách nào thoát .

 Thế nhưng, hiện tại thể .

 Chỉ cần thấy giọng êm ái của nàng là sẽ khống chế nổi bản .

 Sẽ kiềm chế nổi mà nàng thương.

Gương bạc khảm tủ áo bằng gỗ lim tơ vàng trong phòng là thứ cực kỳ quý giá.

 Những thứ mà Lưu Đàn cho Minh Hoàn dùng, cái nào quý giá, chỉ thứ trân quý nhất mới thế xứng với Minh Hoàn xinh nhất.

Hẳn là sẽ bẩn cái gương .

 Cơ thể Minh Hoàn dán sát mặt gương.

 Lưu Đàn bóng nàng trong đó.

Ở trong gương, hơn nửa khuôn mặt của Minh Hoàn che , thế nhưng, vẫn thể dung mạo nàng xinh động lòng .

Da dẻ Minh Hoàn còn mịn màng hơn ngọc trai, giống như thấm đẫm ánh trăng, đến mức khiến cho dời mắt .

Nàng tinh tế dễ vỡ như pha lê, như ngọc lưu ly.

Thế nên mấy , Lưu Đàn yêu thương nàng vô cùng dè dặt, ân ái với nàng mà thể cẩn thận hơn nữa.

lúc đây, Lưu Đàn thực sự nhịn nổi nữa.

Hắn sâu hơn nữa, chiếm lấy nàng càng sâu hơn, như mưa rền gió dữ, để cho nàng ghi khắc trong lòng.

 Hắn ấn một con dấu thật sâu trong xương nàng, trong tim nàng.

 Lưu Đàn Minh Hoàn nhớ kỹ, để cho nàng rằng, thế gian , chỉ Lưu Đàn yêu nàng nhất, khả năng nhất cho nàng nếm mùi vị sung sướng.

Lưu Đàn thích Minh Hoàn đến thế.

 Càng thích thì càng nàng.

Da dẻ màu tuyết của Minh Hoàn dần nhuốm sắc hoa đào, từng chút một nở rộ, xinh thể tả.

Ánh đèn chập chờn.

 Bên ngoài viện là ánh trăng vương đầy mặt đất, trong phòng là một mảnh mờ ám mà lộn xộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-101.html.]

 Trên bức bình phong hoa điểu đôi chim uyên ương sặc sỡ, đang ân ái đùa nghịch trong nước.

 Phía bức bình phong thì chính là một cái gương bạc.

Tất cả đều phản chiếu trong gương.

 Dáng Lưu Đàn cực mỹ, hình cao to, gương mặt tuấn giờ luôn lạnh lùng giờ thêm mấy phần si mê.

 Minh Hoàn ở trong lòng thì càng lộ rõ dáng vẻ nhỏ bé.

 Lưu Đàn thì cương nghị, nàng thì mềm mại như làn nước hồ thu.

 Làn da trắng tới lóa mắt của Minh Hoàn tạo thành đối lập rõ nét với làn da màu lúa mạch của Lưu Đàn.

Lưu Đàn tháo dải lụa đang che mắt nàng: “Hoàn Hoàn.”Minh Hoàn mở mắt thì lập tức thấy chính cùng với Lưu Đàn ở trong gương.

Nàng phần hổ.

 Lưu Đàn tháo dải lụa đang che miệng nàng : “Hoàn Hoàn ngốc.”Minh Hoàn thốt lời.

 Chuyện thực sự là hổ quá mức, nàng phản ứng thế nào.

Lưu Đàn vẫn rời khỏi nàng, : “Ta cho nàng một đứa bé, thế nào?”Minh Hoàn chớp mắt, nước mắt kìm mà rơi xuống.

Mà Lưu Đàn thì đang .

 Hắn dùng ngón tay lau từng giọt nước mắt nóng hổi mặt Minh Hoàn: “Có xa quá ? Hửm? Làm nàng… .”Hắn để bụng việc Minh Hoàn nỉ non lúc .

Có điều, những lúc khác, Lưu Đàn tuyệt đối sẽ Minh Hoàn .

 Nàng , sẽ đau lòng, sẽ đau vô cùng.

…Ngày hôm , Minh Hoàn tỉnh thì là đang ở giường.

Nàng cảm thấy sắp Lưu Đàn giày vò mất nửa cái mạng .

Đối với ký ức đêm qua, Minh Hoàn chỉ nhớ là nàng đổ một mồ hôi, cả giống như ngâm qua nước .

 Sau đó Lưu Đàn mang nàng tới ôn tuyền tiếp tục ở trong ôn tuyền.

Minh Hoàn gõ mép giường.

 Một thị nữ : “Vương phi.”Giọng Minh Hoàn khàn khàn: “Điện hạ ?”Thị nữ : “Điện hạ đang bàn việc với mấy vị tướng lĩnh trong thư phòng ạ. Vương phi gặp điện hạ ạ? Nô tỳ sẽ …”

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

“Không cần .” Minh Hoàn nhắm mắt nữa, “Ta nghỉ ngơi thêm một lát.”

Thị nữ : “Bẩm Vương phi, hôm qua Sở tam công tử của Hiến Châu c.h.ế.t ạ.”Vốn dĩ Minh Hoàn sắp ngủ , thị nữ những lời , nàng mở mắt : “Chết ? Chết thế nào?”Lúc , tiếng bước chân truyền tới, trong giọng của Lưu Đàn mang theo ý : “Hoàn Hoàn quan tâm tới chuyện quá nhỉ?”Minh Hoàn: “…”Nàng luôn cảm thấy cách chuyện của Lưu Đàn một chút xíu gì đó thích hợp.

Lưu Đàn liếc thị nữ, nàng ngoan ngoãn lui xuống.

Minh Hoàn vén màn lên, lộ khuôn mặt nhỏ nhắn: “Ta chỉ hỏi chút thôi mà.

 Tam công tử gặp sự cố gì ?”“Tam công tử? Gọi thiết thế.” Lưu Đàn mặn nhạt.

Minh Hoàn nắm tóc, thiết chỗ nào chứ?Minh Hoàn sửa miệng : “Em họ gặp chuyện may gì ?”Lưu Đàn càng bất mãn: “Em họ? Bình thường nàng gọi như ?”Minh Hoàn vò đầu: “Sở Tinh Trạch là gặp chuyện gì ?”Lưu Đàn : “Sao Hoàn Hoàn quan tâm tới như thế? Hắn c.h.ế.t thì liên quan gì tới nàng ?”Hình như là như .

 Có điều Minh Hoàn chỉ tò mò hỏi một chút thôi mà.

Minh Hoàn hồi tưởng về Sở Tinh Trạch.

 Mặc dù ấn tượng gì , thế nhưng dù Sở Tinh Trạch cũng là em họ của Lưu Đàn.

 Hắn c.h.ế.t , hẳn là Lưu Đàn sẽ đau lòng mới đúng.

Minh Hoàn : “Ta , chú em họ xảy chuyện ngoài ý , trong lòng điện hạ sẽ vui, nhưng mà…”“Người là do giết.” Lưu Đàn xuống bên giường.

 Hắn đưa tay lên sửa áo cho Minh Hoàn ôm nàng lên đùi , để cho nàng mặt đối mặt .

 

Minh Hoàn thật ngờ Lưu Đàn sẽ g.i.ế.c Sở Tinh Trạch: “Vì ? Vì điện hạ đột nhiên g.i.ế.c ?”“Nàng xem?” Lưu Đàn cắn Minh Hoàn một cái thật mạnh, “Tại g.i.ế.c , nàng suy nghĩ nguyên nhân cho kỹ .”Lưu Đàn và Sở Tinh Trạch là em bà con, quan hệ giữa Hiến Châu và Mục Châu vẫn luôn .

 Theo lý thuyết, hai em sẽ vô duyên vô cớ mà g.i.ế.c —Minh Hoàn nhớ một khả năng, nhưng nàng dám .

Minh Hoàn và Sở Tinh Trạch gặp mặt mấy .

 Nàng sẽ luôn cảm giác kỳ quái, luôn cảm thấy ánh mắt Sở Tinh Trạch nàng phần khiến cho nàng thoải mái.

mà, Lưu Đàn thế nào những việc ?Lưu Đàn nhéo cằm Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn nghĩ nguyên nhân ?”Minh Hoàn cụp mắt xuống, nhẹ giọng : “Là bởi vì… bởi vì…”Nàng vẫn cảm thấy cách nào khỏi miệng.

Lưu Đàn mỉm : “Bởi vì ý khác với nàng.”Minh Hoàn chợi tái mặt, quả đúng như nàng nghĩ.

Loading...