Nếu rước chồng  nhà thì cho nhiều hơn chút,  hai mươi lượng.
 
Ta thấy Lý Hành vẫn  chịu, lo rằng  hét giá cao mà tống tiền .
 
Ta sợ   rõ tình hình nên lập tức giải thích: “Hạng  như ngài,   còn  thèm bắt rể. Cho ngài ba mươi lăm lượng là  nể mặt Ngọc Dung tỷ tỷ lắm . Hơn nữa, giờ  cũng   sẵn bạc, chỉ  thể  giấy nợ .”
 
Lý Hành nghiến răng : “Cô  nghĩ đến chuyện gả cho  ? Người khác cầu còn   đấy.”
 
Đó là do con gái Kinh thành  gu thẩm mỹ kỳ lạ,  mới  thèm để ý đến .
 
Ta chống cự đáp trả: “Tuyệt đối  thể. Thứ nhất. Ta thật sự chê ngài  xí. Thứ hai. Mẹ   tính chọn rể cho  từ lâu .”
 
Lần  bà  với  là họ sẽ tích góp gia sản cho  để tuyển một  đàn ông về ở rể.
 
Họ thật sự lo  gả đến nhà  khác sẽ   ăn no và    bắt nạt.
 
Ta cũng  nỡ rời xa cha ,   và   nên quyết tâm kén rể.
 
Lý Hành      xí thì tức đến bốc hỏa. Hắn giận dữ : “Ngọc Dung. Cô  cho cô    ở Kinh thành  săn đón đến mức nào. Bao nhiêu   gả cho ? Rồi  cho nàng   Tết Thượng Tị,   đạp thanh,  bao nhiêu cô gái vì    một  mà mê mẩn đến nỗi rơi xuống sông?”
 
Ngọc Dung tỷ tỷ  : “Chủ tử. Chuyện yêu thích  thể cưỡng cầu. Như ngài chẳng hạn, ai cũng thấy thiên kim Ngự sử trông như tiên nữ, gió thổi qua còn mang theo ba phần tiên khí. Ngài   thấy nàng  trông như cái bánh phở   mắt.”
 
Lý Hành càng tức hơn, đôi môi run rẩy: “Cô  traong mắt Tề Huệ Huệ,  là cái bánh phở.”
 
Hắn tức giận một lúc  bảo  cút .
 
Ta  tìm Đại gia Thẩm Chiêu và phu nhân cáo biệt.
 
Lúc đến,  mặc một bộ đồ cũ, lưng đeo một cái bọc nhỏ. Lúc về vẫn là những thứ đó.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
 
Phu nhân nắm tay   đành lòng và : “Sao  xảy  một chuyện lầm to như ? Huệ Huệ. Ta thật sự  nỡ xa cô.”
 
Đại gia Thẩm Chiêu   cách xa giữ ý với .
 
Ta về đến nhà kể rõ đầu đuôi câu chuyện.
 
Cha    xong, đầu tiên là kinh ngạc,  đó mừng rỡ.
 
Nói chung   thể về nhà là chuyện  .
 
Cửa tiệm buôn bán tấp nập.
 
Những kỹ năng  học  từ chỗ Lý Hành quả thật  thể giúp  cha .
 
Ông  mấy mẫu  vẽ  nhiều  thích lắm,   bảo trông  sang trọng.
 
Ta thầm nghĩ đó là nhờ đồ của nhà họ Thẩm ,  vẽ y nguyên theo đó.
 
Buổi trưa, cả nhà đóng cửa  ăn cơm trong sân.
 
Lý Hành  tìm đến tận nhà.
 
Hắn   cửa là : “Ta  ở rể.”
 
12. Phiên ngoại Lý Hành 
 
Khi  tỉnh , cả căn phòng bừa bộn
 
Bàn ghế đều gãy, bình hoa vỡ tan tành  đất.
 
Chân   mảnh sứ cứa đầy máu.
 
Ngọc Dung cho  dọn dẹp phòng  tìm đại phu băng bó cho .
 
Thẩm Chiêu vội chạy đến, lo lắng : “Chẳng  bệnh của Vương gia  đỡ nhiều  ? Sao đột nhiên  tái phát nghiêm trọng như ?”
 
Ta tựa  ghế sô pha, đầu đau như búa bổ.
 
Khi  phát bệnh chỉ  ký ức mơ hồ về chuyện đêm qua.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-no-trang-tron/chuong-9.html.]
Ta  mơ thấy những bóng ma quỷ nhe nanh múa vuốt  g.i.ế.c .
 
Năm  mười hai tuổi, Khâm Thiên Giám dự đoán  là Thiên Sát Cô Tinh khắc c.h.ế.t cha .
 
Ai cũng     là Hoàng hậu, do kiêng kỵ sủng ái của Mẫu phi nên  đối phó .
 
Bát t.h.u.ố.c  đến bát t.h.u.ố.c khác đều lẫn cả nước bùa ghê tởm trong đó.
 
Ta giãy giụa gào thét   vô ích.
 
Đợi những  đó  .
 
Mẫu phi ôm     : “A Hành. A Hành. Con ráng nhịn thêm chút .”
 
Mẫu phi  thể   bênh vực .
 
Ca ca vẫn còn ở biên quan. Nếu lúc  Mẫu phi đối đầu mạnh mẽ với Hoàng hậu,   ca ca bao giờ mới  thể trở về.
 
Bọn  nhịn suốt năm năm ròng. 
 
Ta   những thứ t.h.u.ố.c kỳ quái  hành hạ đến gần phát điên từ lâu.
 
Cuối cùng ca ca cũng trở về.
 
Huynh  đ.á.n.h bại đích tử của Hoàng hậu, thành công lên  Thái tử.
 
Phụ hoàng ngày càng già yếu, ca ca lên ngôi  Hoàng đế.
 
Cuối cùng cuộc sống của bọn  cũng qua cơn bĩ cực,  cần  nhẫn nhịn khắp nơi nữa.
 
Ta vốn tưởng  ở Hoàng gia cũng là may mắn,  Mẫu phi và ca ca che chở.
 
  một ,  lén  Mẫu phi  chuyện với Ca ca.
 
Mẫu phi : “Ta cố ý khoe khoang  mặt Hoàng hậu rằng Hoàng thượng  ý lập A Hành  Thái tử, Hoàng hậu mới dồn sự chú ý  A Hành và cho con cơ hội trưởng thành. May mắn là con   phụ lòng.”
 
Ta  ngoài cửa, cả  lạnh toát.
 
Từ đó về , đêm nào  cũng nổi điên, bao nhiêu t.h.u.ố.c cũng  chữa khỏi.
 
Vẫn là ca ca đến tìm    sự thật năm xưa.
 
Huynh  : “A Hành. Nếu   ngôi vị Hoàng đế , ca ca dứt khoát nhường cho  ngay.”
 
Ta  lời  chỉ  thể hai   chúng   với  mà thôi.
 
Ta cũng chỉ  thể  mà thôi.
 
Ca ca ban cho  đất phong giàu , bảo   ngoài khuây khỏa.
 
 lúc Ngọc Dung    thăm tỷ tỷ của nàng .
 
Thẩm Chiêu cũng  việc   Định Châu.
 
Ta đồng ý  chung.
 
Lúc   mới gặp  Tề Huệ Huệ.
 
Cô ngốc đó   trả cho  ba mươi lăm lượng để cắt đứt quan hệ.
 
Ta thầm nghĩ, tuyệt đối  thể bỏ qua cho nàng.
 
Nàng rời  suốt mấy ngày ,    ngủ ngon .
 
Ta hung hăng : “Ta tuyệt đối  để Tề Huệ Huệ  yên.”
 
Ngọc Dung quỳ xuống cầu xin cho nàng nhưng   ngơ.
 
Ta : “Chẳng  Tề Huệ Huệ chê   xí,  ưa  ?