Lý Hành bày hết những quả trái cây  héo khô và bánh ngọt  hỏng  đây lên bàn.
 
Hắn cầm quả lê Tề Huệ Huệ  c.ắ.n  nhớ   một đêm    tỉnh mộng.
 
Bên ngoài cửa truyền đến tiếng chim đa đa kêu.
 
Giờ nghĩ , giữa mùa   gì  tiếng chim đa đa.
 
Những chuyện đó rõ ràng   là mơ mà là  thật.
 
Lý Hành nhớ  cảnh  quỳ  đất, hai tay  lụa trói  và    giẫm lên ngực.
 
Lòng  nóng ran, liên tục uống mấy ngụm  mới bình tĩnh  .
 
Đợi Ngọc Dung bước .
 
Trong lòng của Lý Hành như sóng cuộn trao nhưng nét mặt   đổi mà hỏi nàng : “Người mỗi đêm xông  phòng bản vương là Tề Huệ Huệ ư?”
 
Dù   xác nhận những chuyện đó   là mơ, nhưng khi  thì giọng điệu  đầy quả quyết.
 
Mặt của Ngọc Dung tái nét, nàng  quỳ phịch xuống đất.
 
Lý Hành    hiểu. Hắn lập tức cầm quả lê xông  ngoài.
 
Trước khi  khỏi cửa,  còn rút thanh kiếm  tường xuống.
 
Tên ch.ó Thẩm Chiêu  mà dám đụng  nàng một ngón tay,  lập tức cho   đổ m.á.u tại chỗ.
 
10.
 
Đây là  đầu tiên  thắp đèn  chuyện đó với Đại gia Thẩm Chiêu.
 
Hắn   vội vàng như  mà  bên cạnh và trò chuyện thoải mái với .
 
Vừa trò chuyện, Đại gia Thẩm Chiêu ghé sát hôn lên má .
 
Hắn  đưa tay cởi áo ngoài của , hai mắt  chằm chằm  .
 
Ta  thích Thẩm đại gia lộ vẻ mặt như .
 
Điều  khiến  cảm thấy    với phu nhân.
 
Ta và Đại gia Thẩm Chiêu chỉ nên  xong chuyện trong bóng tối    ngủ,  rời .
 
Giao dịch chính là giao dịch. Hắn  bỏ bạc,  bỏ cái bụng,  nên  bất kỳ sự dính dáng nào khác.
 
Đại gia Thẩm Chiêu  những chuyện  , từ từ hôn  khiến    thích.
 
Ta  nhịn  nên chủ động bước tới thổi tắt đèn.
 
Đại gia Thẩm Chiêu  : “Huệ Huệ thẹn thùng .”
 
Ta thật thà : “Ta  thẹn thùng. Ta thấy chúng  chỉ sinh một đứa con,  cần   mãi như . Đại gia nên dành những lời  đó với phu nhân thì hơn.”
 
Nào là tương lai cùng   thuyền ngắm hồ hái sen.
 
Còn  mùa đông giẫm tuyết tìm mai, uống rượu nướng thịt.
 
Ta  xong liền thấy  thoải mái.
 
Ta mơ hồ nhận  Đại gia Thẩm Chiêu   như  tưởng tượng.
 
Môi   đặt lên vai  và   gì nữa.
 
Bên ngoài  truyền đến một trận ồn ào.
 
“Lý công tử. Thiếu gia nhà   ngủ .”
 
“Tránh .”
 
Cánh cửa  đá văng mạnh.
 
Lý Hành vác theo một thanh kiếm xông .
 
Ngọc Dung cầm đèn lồng theo sát phía  chiếu sáng cả căn phòng.
 
Lý Hành thấy     Đại gia Thẩm Chiêu thì hít sâu một   mạnh mẽ c.h.é.m đứt rèm giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-no-trang-tron/chuong-8.html.]
 
Đại gia Thẩm Chiêu chợt sững ,  đó nhanh chóng  dậy mặc quần áo.
 
Ta quấn chăn, mơ màng  Lý Hành mà  hiểu đây là vở kịch gì.
 
“Sư phụ. Đã xảy  chuyện gì ?”
 
Đại gia Thẩm Chiêu nhíu mày  Lý Hành  lặng lẽ bước  ngoài.
 
Lý Hành cởi áo khoác trùm lấy  và ôm  rời . 
 
Trước khi  khỏi cửa,  thấy Đại gia Thẩm Chiêu quỳ  đất  ngẩng đầu lên.
 
Lý Hành  ngang qua, đá   ngã xuống đất và giận dữ : “Ta còn  dỗ dành nàng , cầu xin nàng . Ngươi thì  ,  dám để nàng  hầu hạ ngươi.”
 
Ta thấy Đại gia Thẩm Chiêu đau đớn đến mức nghiêng  qua  nhưng  dám ngã xuống.
 
Ta tức giận, nhảy  khỏi vòng tay của Lý Hành  vội  tới đỡ  .
 
Lý Hành   nặng nhẹ, đá hỏng một trăm lượng bạc của  thì .
 
11.
 
Nghe Ngọc Dung giải thích,  mới  ngay từ đêm đầu tiên    nhầm phòng và nhận nhầm .
 
Ngày thường nàng  là  điềm tĩnh nhất, lúc   đang hoảng loạn.
 
“Ta vốn định chờ cô mang thai,  chỗ dựa thì  thể thoát  một kiếp,  ngờ chủ tử  phát hiện sớm.”
 
Lý Hành  ngoài đợi bọn   lâu, cuối cùng  còn kiên nhẫn nên đẩy cửa bước .
 
Hắn  chằm chằm    nhướng mày hỏi: “Giờ cô    ngủ nhầm  thì  tính toán gì ?”
 
Lòng  rối bời,  thật sự thất vọng vô cùng.
 
Không trách Ngọc Dung   khổ tâm vì .
 
Haiz. Ngay cả chuyện nhỏ   cũng    , thảo nào Lý Hành luôn mắng  ngốc.
 
Ta suy tính một chút, chuyện sinh con cho Đại gia coi như hỏng .
 
Đương nhiên là  trả  nguyên vẹn chỗ bạc .
 
 nhà   thể lấy  nhiều tiền như  ngay .
 
Hiện giờ   học  tài vẽ vời giúp cha  vẽ mẫu mã thì  thành vấn đề.
 
Mẹ   chăm chỉ chịu khó.
 
Chỉ cần cả nhà  đồng lòng thì  thể trả  một trăm lượng .
 
Ta  cầu xin Đại gia và phu nhân  một tờ giấy nợ  từ từ trả .
 
Còn  trả thêm cho nhà họ Thẩm một ít tiền lời,  chắc họ  cần nhưng  buộc  đưa.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
 
Sau khi xong thì chuyện giữa  và nhà họ Thẩm coi như chấm dứt.
 
Chỉ còn  món nợ mơ hồ với Lý Hành.
 
Ta lén lút ngước mắt  .
 
Lý Hành vẫn đang  chằm chằm  , đợi  đưa  câu trả lời.
 
Ta cũng  chuyện  quả thật   là  của .
 
Ngọc Dung  Lý Hành  bệnh, ban đêm uống t.h.u.ố.c xong là  phân biệt rõ hiện thực  đang mơ nên  mới thành công.
 
Ta nghiến răng : “Ta bồi thường cho ngài hai mươi lượng bạc.”
 
Sắc mặt của Lý Hành lập tức  đổi,  xụ mặt  : “Cô định coi  là kép hát mà trả tiền .”
 
Kép hát nào  cái giá .
 
Ta tính  tính  và  dứt khoát: “Ba mươi lăm lượng. Có thêm nữa thì  cũng   .”
 
Ở làng  cưới một cô vợ đàng hoàng, tiền sính lễ nhiều nhất cũng chỉ mười lăm lượng.