Ta cũng kinh ngạc: “Hạng  như , còn ngày đêm tơ tưởng? Ác mộng thì .”
 
Hoá  các cô gái Kinh thành   gu thẩm mỹ như .
 
Thế là hai bọn  cãi .
 
Hắn   ngốc,  mắng   xí.
 
Khi Ngọc Dung mang  bánh đến,  bỗng im bặt.
 
Hắn chỉnh  quần áo,  xuống ghế   vẻ cao quý    khác đến gần.
 
Ta   lẩm bẩm một câu: “Bản vương... điên mất ,   cãi  với một tên ngốc...”
 
Ta   rõ nên lớn tiếng hỏi : “Cái gì? Ngài   là con rùa?”
 
Ngọc Dung tỷ tỷ  nhịn  mà  lớn tiếng.
 
Nét mặt của nàng  lập tức  đổi,  quỳ xuống nhận tội.
 
Tên đoản mệnh  kiên nhẫn xua tay: “Quỳ gì mà quỳ,  là thấy phiền.”
 
Tuy tên đoản mệnh  xí, tính tình nóng nảy nhưng  dạy    nghiêm túc và tận tâm.
 
Trước hết   tên  lên giấy.
 
“Ta tên Lý Hành. Nếu cô  bái sư,   cô là  của . Ở ngoài  chuyện ắt  vi sư bảo hộ cô.”
 
Lý Hành liếc  một cái, hấc cằm lên như thể ban cho  vinh dự lớn lắm.
 
Ngọc Dung  bên cạnh khẽ kéo tay áo .
 
Ta cung kính đáp: “Tạ ơn sư phụ.”
 
Lý Hành   thêm ba chữ bên cạnh tên .
 
“Này. Đây là tên họ của cô. Tề Huệ Huệ. Haiz. Thật đáng tiếc, ước nguyện của cha  ngươi  tan thành mây khói .”
 
Cái tên   châm chọc .
 
Từ đó về , mỗi ngày  đều theo Lý Hành  sách,  chữ và học vẽ.
 
Hắn là sư phụ ,  cũng là học trò chăm.
 
Hai tháng , Đại gia Thẩm Chiêu xong việc trở về.
 
Hắn  thấy chữ và tranh của  thì  giật  nhưng cũng thật lòng khen ngợi: “Hai tháng mà Huệ Huệ  thể học  đến mức , chẳng những là chăm chỉ thôi , nàng cũng  năng khiếu đó.”
 
Lý Hành kiêu ngạo : “Cũng   xem cô  là học trò của ai. Cô  là   thể tĩnh tâm,  uổng công  khổ tâm dạy dỗ.”
 
Ta  bên cạnh   lơ đễnh.
 
Đại gia  về, đêm nay  nên đến phòng  .
 
  hiểu vì  trong lòng    chút  tình nguyện.
 
Haiz. Nếu  m.a.n.g t.h.a.i sinh con là  rời ,  thể tiếp tục học với Lý Hành nữa.
 
Ý nghĩ   lóe lên,  liền c.ắ.n lưỡi  thầm mắng    ơn.
 
Hôm nay   thể bái sư đều là vì   sinh con cho Đại gia Thẩm Chiêu.
 
Ta  thể là  vong ân bội nghĩa.
 
Lý Hành thấy  lơ đãng thì  mỉa: “ là  tình lang nên quên sư phụ. Thôi. Trời  tối , cô cút .”
 
Đại gia Thẩm Chiêu  và sờ tóc   nắm tay dẫn  .
 
Lúc , quả lê xanh giấu trong tay áo  rơi , lăn lông lốc xuống gầm bàn.
 
Ối chà. Lý Hành ghét nhất  ăn vặt khi học,  c.ắ.n một miếng  vội giấu .
 
Thôi thôi. Dù  Lý Hành cũng   thấy, buổi học   sẽ lén lấy  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-no-trang-tron/chuong-7.html.]
9. Lý Hành Tự Sự.
 
Tề Huệ Huệ theo Thẩm Chiêu rời , thư phòng lập tức trở nên lạnh lẽo.
 
Lý Hành tựa  ghế, càng ở càng thấy lòng bực bội.
 
Gần hai tháng nay,   mơ thấy giấc mộng  nữa.
 
Có lúc cố ý ngừng t.h.u.ố.c để mong  nhập mộng.
 
 nhắm mắt  chỉ  những ảo ảnh vô tận, hành hạ  đến phát điên.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
 
Đêm nay chắc  sẽ  ngủ .
 
Thẩm Chiêu đúng là  phúc khí,  thể ôm Tề Huệ Huệ mà ngủ.
 
Lý Hành nảy  chữ phúc khí trong đầu thì  sững sờ.
 
Hắn  tên Lý Hành và Tề Huệ Huệ trong tờ giấy  bàn, cô ngốc    khá  .
 
Tên của họ  mật sát bên  như thể họ mới là vợ chồng.
 
Mặc dù ngày thường Lý Hành luôn  Tề Huệ Huệ là đồ ngốc, nhưng trong lòng   thừa nhận rằng  một  thất như  là phúc phận của Thẩm Chiêu.
 
Về nhan sắc, Tề Huệ Huệ  hình đầy đặn trắng trẻo, mắt hạnh mặt tròn, trông ngây thơ đáng yêu.
 
Về tính tình, nàng lương thiện thực tế, hiếu học chăm chỉ,  trân trọng và  ơn.
 
Ngay cả cha ,   và   của nàng đều là những   giúp đỡ lẫn .
 
Lý Hành càng nghĩ càng thấy Tề Huệ Huệ   nhiều ưu điểm.
 
Bên ngoài màn đêm  buông xuống, chắc hai  họ   phòng .
 
Thẩm Chiêu  ngoài mặt thì hiền lành nhưng trong lòng  lạnh lùng.
 
Lâm Tòng Ninh  đính ước với   từ nhỏ, Thẩm Chiêu đối xử với nàng  khác biệt nên nàng  cho rằng Thẩm Chiêu yêu .
 
Thật  thứ mà   yêu là địa vị Lâm tiểu thư của nàng .
 
Sau  cưới Lâm Tòng Ninh, tuy  chút tình nghĩa cũ, nhưng trong lòng Thẩm Chiêu cũng  tính toán riêng.
 
Hắn   dẫm lên xác Lâm tướng mà leo lên nên thấy áy náy.
 
Đàn ông mà,  lập công danh sự nghiệp thì luôn  sự hy sinh.
 
Trước đây Lý Hành thấy dã tâm của Thẩm Chiêu   gì đáng trách.
 
 hôm nay thấy    chồng thì  vẻ  xứng.
 
Tề Huệ Huệ xứng đáng với   hơn.
 
Lý Hành nghịch ngọc bội đeo bên hông  cho   tìm Ngọc Dung đến.
 
Giờ Tề Huệ Huệ  là nửa đồ  của , gả cho ai mà chẳng , việc gì    cho Thẩm Chiêu.
 
Nghĩ , trong lòng Lý Hành thấy thoải mái hơn.
 
Đợi Ngọc Dung mang khế ước đến, trả  tự do cho Tề Huệ Huệ  thả nàng về đoàn tụ với cha .
 
Nàng mà  thì chẳng  sẽ mừng rỡ vẫy đuôi, cảm ơn   sư phụ là  .
 
Lý Hành  vẻ  chờ , bật dậy một cái  đổ cả ghế.
 
Hắn cúi xuống đỡ ghế,  xuống  gầm bàn  một quả lê xanh lăn lóc.
 
Lý Hành nhặt quả lê lên, thầm mắng cái đồ ngốc Tề Huệ Huệ  lén ăn vụng  lưng .
 
Ban đầu   để tâm.
 
 khi  thấy vết răng c.ắ.n  đó, hai mắt từ từ nheo .
 
Những giấc mộng  đẽ   trào lên trong lòng.