Ông  cùng Giang mẫu đều đắc ý vô cùng.
 
Thế nhưng, khi  thất bắt đầu dâng , bọn họ lập tức c.h.ế.t sững.
 
Ta từ chối nhận chén  của Thu Tú.
 
Giang mẫu lập tức đổi sắc mặt, tức giận quát mắng :
 
“Ngọc Lan, thì  ngươi im  lặng tiếng, là chờ ở đây để  khó chúng ! Ta  cho ngươi , chén  , ngươi  uống   cũng   đổi  chuyện Thu Tú  cửa.”
 
Ta bình thản , bình thản đáp:
 
“Giang phu nhân, e là bà  hiểu lầm. Ta và Giang Hoài  chẳng còn quan hệ gì nữa,  thất dâng , chén  nàng  dâng   thể nhận.”
 
Nói ,  lấy  tờ thư hoà ly, đưa cho Giang mẫu.
 
18
 
Sắc mặt Giang mẫu lập tức trở nên khó coi thấy rõ.
 
Bà  há miệng định , nhưng tờ thư hoà ly trong tay   Giang Hoài giật .
 
Chỉ thoáng  hai dòng,   vội vàng kêu lên:
 
“Ngọc Lan, đây   chữ ký của ,    hòa ly,  sẽ  hòa ly với nàng!”
 
Nói đoạn,  liền xé nát tờ giấy trong tay.
 
Ta lạnh lùng , đợi  xé xong mới cất giọng rõ ràng:
 
“Giang Hoài, chữ  của  khó mà giả ,  xem  đó chẳng  chính chữ ký của  ? Chẳng   từng , uống say  hồ đồ mà xảy  chuyện với Thu Tú ?”
 
“Tờ thư hoà ly , cũng là lúc  say, chính tay ký cho . Đã ký  thì  tính. Chàng  xé cũng  , trong tay  vẫn còn mấy bản nữa.”
 
Sắc mặt Giang Hoài trắng bệch, trợn mắt  ngây,   nên lời.
 
Thấy , Giang mẫu vội vàng đỡ   xuống,  khi an  cho , lập tức chỉ thẳng  mặt  mà mắng:
 
“Con tiện phụ , ngươi cố tình chọn đúng lúc  lấy , chẳng  cố ý khiến Giang gia chúng  mất mặt ?”
 
Ta khinh miệt,  lạnh:
 
“Nếu bà   ,  cũng chẳng  cách nào. Có điều nếu bà   hỏi cho rõ, thì  cũng chẳng ngại  thẳng. Ta sợ các  trở mặt chối bỏ thôi.”
 
“Nhìn xem, hôm nay hương  phụ lão Giang gia đều  mặt, để   cùng  chứng. Từ nay  và Giang gia  còn liên hệ gì nữa.”
 
Nói ,   từ trong tay áo lấy  một bản hòa ly giống hệt, đưa cho tộc lão Giang gia.
 
Tộc lão xem nhanh qua một lượt, vuốt râu trầm ngâm:
 
“Giang gia gia nghiệp lớn như , Ngọc Lan  chẳng đòi hỏi gì, chỉ cầu hòa ly. Ta thấy Giang Hoài cũng  nạp  mới ,  thì cứ để Ngọc Lan rời  thôi.”
 
Nói , ông  đưa bản hòa ly cho Giang phụ.
 
19
 
Giang phụ cau mày xem xong, nhưng  ném vấn đề sang cho Giang Hoài:
 
“Hoài nhi, con thấy chuyện  thế nào?”
 
Giang Hoài lập tức lớn tiếng gào lên:
 
“Bản hòa ly   vấn đề,   từng ký! Ta  thừa nhận,    hòa ly!”
 
Thấy , Giang phụ liền mượn cớ rút lui,  bày  dáng vẻ đặt đại cục lên hàng đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-ngoc-lan-no/7.html.]
 
“Chuyện  để  hãy bàn, giờ  hết  xong lễ nạp  , Thu Tú vẫn còn đang quỳ đấy.”
 
 Giang Hoài  đột nhiên phát điên.
 
Hắn ba bước thành hai,  thẳng tới  mặt , nắm lấy tay áo , hối hả :
 
“Không,   nạp  nữa,  sai . Ngọc Lan,  sai . Nàng đừng rời khỏi   ?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Dáng vẻ của Giang Hoài vô cùng hèn mọn, so với ba ngày , quả thực là hai bộ mặt   khác .
 
Ta   ,  đó  và phụ mẫu  đều nghĩ    nắm thóp.
 
Giang gia hôm nay như mặt trời ban trưa, giàu sang bậc nhất, mà   thiếu phu nhân   thể sinh con.
 
Họ chắc chắn rằng  ở thế hạ phong, chắc chắn rằng   nỡ rời bỏ vinh hoa phú quý Giang gia.
 
Vậy nên, họ từng bước bức ép, chuyện nạp  cũng chẳng buồn thương lượng với .
 
Đối với , chỉ  ép buộc, chỉ  chèn ép.
 
Chỉ là, họ  ngờ   quyết tuyệt đến , cái gì cũng  cần, chỉ  dứt khoát cắt sạch quan hệ với họ.
 
Giang phụ và Giang mẫu thấy mất hết thể diện.
 
Vậy nên, Giang Hoài hôm nay như thế ,  là vì cái gì?
 
Ta  Giang Hoài, trong lòng  chút  hiểu.
 
Hắn còn   thêm gì đó, nhưng Thu Tú đang quỳ  đất  ngất .
 
Không hề do dự, Giang Hoài theo bản năng lao thẳng qua, ôm lấy Thu Tú  chạy về hậu đường.
 
Trong lúc vội vàng, quan chủ lễ hô một tiếng:
 
“Lễ thành.”
 
20
 
Một lễ nạp  náo nhiệt, rốt cuộc cũng khép  trong những tiếng xì xào bàn tán.
 
Nhân lúc khách khứa tản  hỗn loạn,    đầu, thẳng bước  cửa lớn Giang gia.
 
Ta  sớm tìm  một căn nhà ở hẻm đá xanh bên bờ sông.
 
Ta cần tĩnh dưỡng một thời gian.
 
Mấy hôm , để lừa Giang Hoài ký bản hòa ly,   vận dụng linh lực.
 
   mới tu luyện thành tinh linh, nguyên khí  đủ,  thể   tổn thương.
 
Ta  cho Xuân Vũ  .
 
Giờ đây, chỉ cần  hội hợp với nàng, tĩnh dưỡng thêm ít lâu, thì  thể rời hẳn Giang thành, rời hẳn Giang gia.
 
Thế nhưng, cửa lớn ngay  mắt,   bước  thì  đôi tay từ phía  kéo chặt lấy .
 
Tim  chợt thắt . 
 
Ngoảnh đầu , thì  là Giảng mẫu!
 
Bà  túm chặt lấy , lớn tiếng gào lên:
 
“Ngươi   ! Ngươi mà , tài vận Giang gia  sẽ mất hết! Chúng   thể chán ghét ngươi, nhưng cho dù ngươi c.h.ế.t, cũng  c.h.ế.t trong Giang gia!”