Bên ngoài Niệm Hương viện, những lời bàn tán còn sôi nổi hơn. 
Có   chúng  giả vờ giả vịt, khinh nhờn sách vở thánh hiền; cũng   cảm thán tuy  phận long đong nhưng vẫn  phấn đấu vươn lên.
Dần dần, "Niệm Hương thư trai" của chúng  cũng  chút danh tiếng.
Cho đến một ngày nọ,  một tiểu cô nương từ  trời rơi xuống thư trai.
Nói  thì  đúng lắm, thật  nàng  là từ  tường rào rơi xuống.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Xem , tiểu cô nương  trèo lên tường  lén chúng   sách từ lâu .
Lăng Sương Nguyệt phủi bụi   nàng , hỏi: "Tiểu  ,  tên là gì? Sao    học mà  đến đây  lén chúng  ?"
Tiểu cô nương  giọng nhỏ nhẹ, nhưng  hề e dè: "Muội tên là Nhị Nha, cha  cho   học, hơn nữa,  cũng   hộ tịch..."
Dù Bệ hạ và Hoàng hậu nương nương   sức mở mang việc học hành cho nữ nhi, nhưng tư tưởng cổ hủ  dễ  đổi trong ngày một ngày hai. 
Vẫn còn nhiều   cho con gái  cơ hội  đến trường, thậm chí còn  cho con một cái hộ tịch.
Ta đỡ nàng  dậy, chỉ hỏi một câu: "Muội  rõ chúng  ở đây là hạng  nào, nếu chuyện  truyền  ngoài,   sẽ   cùng kỹ nữ học hành,   sợ ?"
Nhị Nha quả là một cô nương  chủ kiến: "Học hành, kiến thức là của , còn lời  tiếng , miệng lưỡi là của  . Muội  quản   khác, chỉ  lo cho bản   thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-khoi/chuong-21.html.]
Ta vốn nghĩ Lăng Sương Nguyệt sẽ  đồng ý, nào ngờ nàng   là  đầu tiên ủng hộ: "Hay lắm! Ai  chúng   thể dạy dỗ cho một cô nương nhà lành? Nếu chúng  cứ khư khư cố chấp, ngăn cản  khác bước chân  thư trai, thì nơi  mãi mãi chỉ là nơi dạy chữ cho kỹ nữ, chứ   là trường học dành cho nữ nhi!"
Trước giờ  vẫn luôn cho rằng Lăng Sương Nguyệt tuy  tính nhưng   phần cổ hủ, ai ngờ  ,  cố chấp  chính là .
Sau đó, cô nương  tên Nhị Nha   trở thành nữ học sinh đầu tiên đến từ bên ngoài của "Niệm Hương thư trai",   thứ hai,  thứ ba cũng  lượt xuất hiện...
Nhiều năm trôi qua, việc buôn bán của chúng  ngày càng phát đạt, danh tiếng của thư trai cũng vang xa. 
Cô nương năm xưa ngã từ  tường xuống,  lấm lem bụi đất, giờ  trở nên xinh , thướt tha,  còn là   học thức nhất nơi . 
Nàng  tiếp nối Lăng Sương Nguyệt, trở thành vị nữ  mới của thư trai.
Nữ  của chúng  lớn lên    nhè. 
Lần , trong buổi tiệc thơ, nàng   chúng  chuốc rượu,  nức nở, cứ nắm lấy tay  khác mà hỏi: "Bao giờ nữ nhi mới  phép  trường thi? Nếu   thi một , dù  c.h.ế.t cũng  tiếc."
Nhiều   nàng  mơ mộng hão huyền, nhưng    nghĩ . 
Bởi vì    dám "mơ mộng hão huyền", dám đấu tranh để giành lấy những điều  mong .
Ta tin rằng sẽ  một ngày, nữ nhi cũng  phép thi cử, chỉ là con đường phía  còn dài, chúng  cứ bước từng bước một là .
Trọng trách nặng nề, đường  còn xa, cố gắng ăn uống cho khỏe thôi.
(Hết)