15.
Đám cưới của và Lục Dư Hoài tổ chức đảo.
Cả nhà đều dành cho sự tôn trọng tuyệt đối, họ tự tay chuẩn tất cả thứ liên quan đến lễ cưới, mời đầy đủ bạn bè thích đảo tham dự.
Trong khoảnh khắc đó, trở thành cô dâu hạnh phúc nhất hòn đảo .
Cô và chị dâu cảm động đến mức rơi nước mắt.
Nửa năm khi cưới, bố và kế cũng gọi điện thoại đến.
Mẹ kế , Cố Thời Huân mang quà đến thăm họ, nhờ họ khuyên sớm về.
giải thích nhiều với kế, chỉ đáp:
“Đến lúc nên về thì sẽ về thôi.”
Mẹ kế giận dữ mắng là đồ vô ơn, bao giờ nghĩ cho gia đình.
lặng lẽ cúp máy, và từ đó, bao giờ gọi nữa.
16.
Mùa xuân năm thứ hai, Thẩm Ngọc Mai sinh con.
Thời gian đó, Cố Thời Huân sống chung với cô , cuộc sống chẳng khác gì gà bay ch.ó sủa.
Khi còn sống chung, trong mắt Cố Thời Huân, Thẩm Ngọc Mai là phụ nữ hảo nhất: quá, rộng lượng tháo vát.
khi thật sự ở cùng một mái nhà, mới phát hiện tất cả những gì Thẩm Ngọc Mai thể hiện bấy lâu nay đều là giả vờ.
Cô tham ăn lười , sống luộm thuộm, thích lệnh cho khác việc .
Mỗi ngày khi về, việc đầu tiên cô là chỉ tay sai khiến , Cố Thời Huân nấu cơm.
Nếu nấu miệng, cô lấy cớ m.a.n.g t.h.a.i dễ cáu gắt, đập phá đồ đạc, ép ngoài ăn tiệm.
Ban đầu tiền trong nhà còn đủ, Cố Thời Huân c.ắ.n răng chiều chuộng, ngày nào cũng dẫn cô ăn nhà hàng.
, Thẩm Ngọc Mai chỉ ăn uống vô độ, mà còn tiêu tiền bừa bãi, thích gì mua nấy.
Đến ngày cô vét sạch bộ tiền tiết kiệm của Cố Thời Huân, Cố Thời Huân thể chịu đựng thêm nữa.
Họ bắt đầu cãi liên miên, mỗi như , trong đầu hiện lên hình ảnh Giang Niệm Sơ.
“Nếu là Giang Niệm Sơ, chắc chắn giờ cô đang cùng tiết kiệm, sớm tối chăm sóc .”
Trong lúc nổi nóng, Cố Thời Huân lỡ miệng câu đó.
Thẩm Ngọc Mai chỉ khẩy, đáp đầy mỉa mai:
“Lúc lên giường với , chẳng còn chê cô cứng nhắc, chán ngắt, chiều chuộng đàn ông ?”
“Giờ nhớ cô ? Đáng tiếc là chính khiến cô đình chỉ công tác lương. Cô hận đến tận xương tủy đấy. Dù tìm, cô cũng sẽ bao giờ . Cùng lắm còn mắng là đồ dơ bẩn như thôi!”
Câu đó khiến Cố Thời Huân nổi điên, giơ tay tát mạnh một cái.
Không ngờ, Thẩm Ngọc Mai vì kích động nên sinh non.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-khoi-nha-may-thap-nien-80-khong-lay-nguoi-tien-tien-chi-lay-cong-tu-an-choi/8.html.]
Anh chờ ngoài phòng sinh hơn mười tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng thấy tiếng của đứa bé.
Lúc đó, nghĩ:
“Dù Thẩm Ngọc Mai lười biếng, tham ăn, đầy tật , thì ít cô cũng sinh con cho .”
Anh định vì đứa con mà cố gắng duy trì cuộc hôn nhân thêm một thời gian.
, chuyện kiểm tra m.á.u của đứa bé đổi tất cả.
Y tá : Thẩm Ngọc Mai nhóm m.á.u A, Cố Thời Huân nhóm m.á.u AB, nhưng đứa bé là nhóm m.á.u O.
Cố Thời Huân từng sách y học khi học đại học, rõ nhóm m.á.u A và AB thể sinh con nhóm m.á.u O.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Khoảnh khắc đó, sụp đổ, nhận lừa dối.
Cố Thời Huân để mặc con Thẩm Ngọc Mai ở bệnh viện, chuyển về kí túc xá của nhà máy để ở.
Đêm nào trằn trọc ngủ , cũng nghĩ đến Giang Niệm Sơ.
Anh bắt đầu liên tục gọi điện cho họ của cô, dù đó ghét , nhưng ngoài cách đó , còn cách nào khác để liên lạc với cô .
17.
Cố Thời Huân như phát điên, gọi điện cho Giang Niệm Sơ thì tới nhà cô chờ.
Anh luôn một cảm giác chắc chắn: Giang Niệm Sơ nhất định sẽ về nhà.
Chỉ cần cô về, thì nhất định sẽ gặp .
Dù , cũng là đàn ông ưu tú nhất trong nhà máy, đây Giang Niệm Sơ luôn bằng ánh mắt sùng bái.
Vì , tin chắc rằng, chỉ cần Giang Niệm Sơ trở , cô sẽ yêu .
Dù gì thì Giang Niệm Sơ cũng dễ dỗ hơn Thẩm Ngọc Mai, sắp 25 tuổi , nếu với thì chỉ thể gả cho goá vợ thôi.
Chính sự tự tin đó khiến trong nhà máy thấy buồn .
Chị gái lớn tuổi ở phân xưởng ba cố tình trêu ghẹo :
“Tiểu Giang mãi liên lạc với , khi nào cô kết hôn ở ngoài ?”
Sắc mặt Cố Thời Huân lập tức đổi, nhưng vẫn lắc đầu, cứng miệng đáp :
“Với cái tuổi như cô , trừ thì ai thèm để mắt đến? Ai mù mới lấy một bà cô như thế chứ?”
Nói xong, trong lòng vẫn thấp thỏm bất an, lo sợ Giang Niệm Sơ bí mật kết hôn với khác.
Thế là, bắt đầu tặng quà cho kế của cô, lấy lòng em trai cùng cha khác , cuối cùng thì mặt dày dọn luôn nhà họ Giang, chờ cô trở về.
Và thế là ở suốt cho đến Tết Trung Thu.
Dịp Trung Thu năm đó, cô cô của Giang Niệm Sơ mời cả gia đình cô về đại viện ăn lễ.
Mỗi đến hai chữ “đại viện”, Cố Thời Huân luôn thấy bực bội.
Anh thể quên ánh mắt sáng lấp lánh của Giang Niệm Sơ khi cô kể về những ngày tháng ở đại viện.
Cô từng kể về một tên Lục Dư Hoài, là kẻ phóng túng ăn chơi, nhưng ánh mắt cô khi nhắc đến Lục Dư Hoài tràn đầy ngưỡng mộ.