12
 
Trong ngục tối ẩm lạnh,  run rẩy vì rét.
 
Cũng  đói.
 
Không ai đến thăm  cả.
 
Dù ,  cũng  còn   nào  đời.
 
Đến ngày thứ ba, đầu óc  choáng váng,  mắt đột nhiên hiện  một vạt áo long bào.
 
Cằm  nâng lên,  lờ mờ thấy rõ gương mặt của Chu Vân Lan.
 
Tuấn tú vô cùng, đuôi mắt  xếch mang theo khí chất sắc bén đặc trưng của  trẻ tuổi, giờ  cụp mắt, lặng lẽ  .
 
“Trưởng Ngự của trẫm,  điều gì   ?”
 
Đầu óc  xoay chậm chạp.
 
Lúc áp giải , họ gọi  là “Tống hoạ sư” nhưng  thì vẫn gọi là “Trưởng Ngự”.
 
Tưởng chừng   gì nhưng   cảm thấy  chút mờ ám.
 
Ta rùng , lập tức tỉnh táo, nổi da gà khắp .
 
Trong lòng cuộn trào sóng dữ.
 
Ngươi g.i.ế.c  còn hơn!
 
Ta  cái c.h.ế.t như về nhà, dập đầu:
 
“Thần   gì để .”
 
Chu Vân Lan bỗng bật .
 
“Ngươi đúng là trung thành, chẳng lẽ   chủ tử của ngươi sớm   cùng lòng với ngươi  ?”
 
Ta   chủ tử.
 
Ta tin  nhân quyền và tự do.
 
 sống  đế chế hoàng quyền,   vô  chủ tử, lớn nhất chính là quân vương.
 
Thế nên,  đáp lấy lệ nhưng vẫn thật lòng:
 
“Chủ tử của thần chỉ  một, đó là bệ hạ.”
 
Chu Vân Lan cúi , ép    .
 
Hắn cong môi hỏi:
 
“Ý Trưởng Ngự Tống là… ngươi cũng sẽ trung thành với trẫm như ?”
 
Không ,  chọn cái chết.
 
Hoàng cung   thể ở   nữa .
 
“Thần phạm trọng tội, đáng lấy cái c.h.ế.t chuộc tội. Chỉ mong kiếp  vẫn còn cơ hội  dốc lòng vì bệ hạ.”
 
Chu Vân Lan  nhịn  nữa, bật  khoái trá.
 
Trong nhà ngục nhỏ hẹp,  bước  thong thả mấy vòng.
 
“Trẫm sớm  ngươi ngoài mặt nghiêm cẩn nhưng tranh ngươi vẽ thì sinh động linh hoạt,  giống kẻ giữ quy củ chút nào.”
 
“Bây giờ xem , đúng là một  thú vị.”
 
“Vì  bảo vệ Thẩm Chiêu Nghi Thẩm, ngươi đến cả mạng cũng  cần ?”
 
Một hiểu lầm to lớn.
 
Tuy  cũng  định vạch trần Thẩm Lan Khê.
 
Dù ,  chỉ là thất vọng cùng cực với nàng , chứ  nỡ hại nàng  đến chết.
 
Cứ cho  là Thánh Mẫu cũng .
 
Hiện tại  quả thực  thể tàn nhẫn.
 
“Bệ hạ nghĩ nhiều , ai    chịu.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-hong-nhan-zmxw/chuong-6.html.]
Chu Vân Lan trầm ngâm vài giây:
 
“Vậy thì, từ hôm nay trở , Tống hoạ sư  chết.”
 
“Trưởng Ngự của trẫm nên  về bên trẫm, cùng trẫm chia ưu gánh lo .”
 
...?
 
Xin hãy để  c.h.ế.t .
 
13
 
Không c.h.ế.t .
 
Ta  cần đến Trữ Tú Cung vẽ chân dung tú nữ nữa.
 
Chức họa sư trong cung cũng  bãi miễn .
 
Chỉ còn  chức Trưởng Ngự vẫn giữ .
 
Thẩm Lan Khê  tin, đặc biệt đến thăm .
 
Cứ như  thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy tay  :
 
“Mấy ngày nay  ngày đêm cầu xin Hoàng thượng khai ân, may mà ngươi  .”
 
Ta thật sự  thể phân biệt  giờ đây lời nàng   thật bao nhiêu, giả bao nhiêu.
 
Cũng chẳng buồn đoán nữa.
 
Chỉ  giữ lễ mà cảm tạ,  tiễn nàng  rời .
 
Ba tháng , trời hè oi ả, Chu Vân Lan  đến hành cung tránh nóng.
 
Dẫn theo  và Thẩm Lan Khê cùng .
 
Dẫn  là để  ghi  phong cảnh dọc đường.
Còn dẫn Thẩm Lan Khê... chẳng  là chuyện đương nhiên ?
 
Để Chu Vân Lan sớm từ bỏ hứng thú với ,  cố ý  ngơ với cảnh , chỉ chăm chăm  tìm mỹ nhân.
 
Chu Vân Lan ôm lấy Thẩm Lan Khê suốt chặng đường, cùng  xem từng bức tranh mỹ nhân mà  vẽ.
 
Mỗi  xem đều nửa  nửa .
 
Nụ  của Thẩm Lan Khê thì ngày càng gượng gạo.
 
Ánh mắt   như  gai đ.â.m  lưng.
 
  mặc kệ nàng  nghĩ gì.
 
Nàng    lòng Hoàng thượng thì  để  khác đến chiếm lấy thôi.
 
Ở thời cổ đại , chẳng  quá bình thường ?
 
Công sức  phụ   tâm.
 
Cuối cùng, Chu Vân Lan để mắt đến một nữ tử bán tranh bên đường.
 
Ta vẽ nàng khi nàng đang cúi đầu vẽ tranh.
 
Khuôn mặt nhỏ nhắn, dịu dàng, cổ dài và mảnh, đường nét mềm mại.
 
Ánh mắt vô cùng tập trung, đầu bút sắc sảo, cảnh trong tranh sống động như thật.
 
Chu Vân Lan   một cái,   bức tranh, :
 
“Ánh mắt và trí nhớ của ngươi thật giỏi, ngay cả bức tranh nàng  vẽ, ngươi cũng vẽ  .”
 
Hắn đích  bước xuống thuyền hoa,  tới bàn vẽ đơn sơ của nữ tử , hỏi nàng  thể cùng   tránh nóng  .
 
Nữ tử đoan trang tự nhiên, theo  lên thuyền.
 
Thẩm Lan Khê  ngăn , chỉ nghiêng đầu  hàng liễu xanh bên bờ, im lặng   một lời.
 
Ngốc thật.
 
Còn dám mơ mộng một vị đế vương sẽ chung thủy?
 
Không  lợi ích càng lớn thì rủi ro càng cao ?
 
Ta thở dài trong lòng, cũng  qua đó để chuốc bực  .
 
Dù , con thuyền tình bạn giữa  và nàng  cũng  lật từ lâu .