HỌ HÀNG VỀ QUÊ ĂN TẾT, MẸ TRỞ THÀNH GIÚP VIỆC TOÀN THỜI GIAN - 1
Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:36:16
Lượt xem: 231
Gia đình chú hai mua nhà thành phố về quê ăn Tết.
Thím hai vênh mặt, ném cho ba trăm tệ:
“Chị dâu, đây là tiền sinh hoạt nửa tháng ăn Tết của ba nhà .”
Mẹ tức đến đỏ mắt, nhưng bố hề hề, đem tiền trả cho thím hai:
“Một nhà cả, đưa tiền gì. Như năm ngoái thôi, yên tâm ở nhà ăn Tết, cần gì cả.”
Mẹ nấu cơm rơi nước mắt, mà nhà chú hai vẫn chê cơm nấu ngon, đủ thịnh soạn.
Tối ba mươi Tết, kéo thẳng đến nhà hàng.
Để đám chỉ ăn uống gió Tây Bắc cho tỉnh …
...
Chỉ còn vài ngày nữa là Tết, nhà chú hai từ thành phố về quê.
Ngày đầu tiên, thím hai mặc áo khoác thời thượng, uốn tóc xoăn như cỏ khô, móng tay đỏ chót bóp lấy ba trăm tệ dúi cho :
“Chị dâu, ăn chùa nhà chị , cầm lấy tiền .
“Đã đưa tiền thì yêu cầu, mỗi bữa đủ tám món mặn một món canh, thịt gà, vịt, cá, tôm đều thiếu.
“Con trai đang tuổi lớn, kén ăn đấy.”
Mẹ nhận tiền: “Nhà mấy nhà cũ, tự về mà nấu.”
Thím hai như chuyện nực , giơ bàn tay móng đỏ chót mặt :
“Chị dâu, chị cho kỹ , cái tay là để nấu ăn chắc?”
Buồn thật, mười mấy năm chẳng bà cũng tự nấu ?
Mới lên thành phố hai năm hóa quý tộc đụng khói bếp ?
với đừng để ý đến bà : “Năm ngoái bám Tết một , tưởng mặt , nay đến nữa.”
mới từ chối xong, bố hớn hở đưa ba trăm tệ cho thím hai:
“Một nhà cả mà, đưa tiền gì? Ở nhà ăn Tết cho vui, thể để thiệt cho mấy đứa .”
Mẹ tức đến đỏ cả mắt.
Một nhà ba chúng , thêm ba nhà chú hai, cộng với ông bà nội, tổng cộng tám miệng ăn, nấu cơm dễ?
Chưa kể thím hai còn đòi hỏi đủ thứ.
Mẹ nấu, bố nổi giận: “Em đấy? Cả nhà sum vầy ăn Tết ? Em loạn cho ai xem?”
Vì hòa khí, vì Tết, nhịn, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
yêu cầu của thím hai ngày càng quá đáng.
Sáng sớm, trời lạnh căm căm, còn ngủ say thì dậy nấu bữa sáng, mà khi bưng mì bàn thì chẳng ai chịu dậy.
Bố ngậm điếu thuốc, bảo : “Mang hết phòng cho họ , trời lạnh thế ai dậy nổi.”
Buồn , nấu còn dậy , ăn thì ?
Mẹ hiền, lấy chồng xa, ở đây nhà đẻ, nên luôn cố lòng nhà chồng.
Dù tức nhưng bà vẫn lời bố , bê mì từng phòng.
Ông bà nội gì, nhưng thím hai ném cả bát xuống đất.
Rầm một tiếng, chạy phòng thím xem thì thấy bà chỉ mặt gào như điên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ho-hang-ve-que-an-tet-me-tro-thanh-giup-viec-toan-thoi-gian/1.html.]
“Chị dâu, chị cố ý đúng ? Nếu nấu, phục vụ thì thẳng!”
Mẹ ngơ ngác: “ gì khiến chị nổi nóng ?”
Thím càng tức: “Mì nguội nhũn thế bảo ăn kiểu gì? Cho lợn cũng ăn nữa là!”
là điên!
Mì nấu xong gọi mãi ai dậy, nguội là .
Mẹ còn định giải thích, kéo bà lưng :
“Thím hai, cháu nài ép ai ăn cả, thích thì tự nấu.”
Bà nhảy bật dậy chỉ mặc mỗi bộ đồ lót giữ nhiệt:
“Trần Dung, mày cũng dám dạy dỗ tao , cho rõ, tao là bề của mày!”
Ha!
“Vậy cháu là chị dâu của thím, thím từng tôn trọng bà ?”
Bà khinh: “Loại đàn bà lấy chồng xa rẻ rúng mà, hừ!”
Bà nội khoác áo bước , hỏi han gì mắng :
“Bà cũng thật là, nấu ăn canh giờ, đợi tụi nó dậy mới nấu?”
Mẹ : “Mọi 8 giờ đòi ăn, tụi nó 9 giờ mới dậy, cháu nấu mấy sáng ?”
“Thì ? Bà ngoài nấu ăn còn gì khác để ?”
Thật quá đáng, kéo luôn: “Không thích thì khỏi ăn!”
Bà nội theo : “Nhanh nấu bát mì khác mang cho Xuân Lan !”
Nấu cái đầu .
Mẹ trong bếp, cũng với .
ngày xưa trúng bố chỗ nào mà chấp nhận lấy chồng xa, nhưng , hai mươi mấy năm nay, nhà chồng ai coi trọng .
Ai cũng sai vặt, coi bà như osin công.
Nửa tiếng , thím hai tỉnh dậy, tóc rối bù, bếp thấy nấu gì, liền kéo bà nội tới:
“Mẹ xem kìa, chị dâu , con đói sắp xỉu đây.”
Bà nội tức giận đá ghế :
“Lười c.h.ế.t mất thôi, mau nấu cơm cho Xuân Lan!”
Mẹ theo phản xạ bật lửa lên bếp, lập tức đè tay bà :
“Bữa sáng nấu , đợi bữa trưa .”
Thím hai nổi đoá: “Trần Dung, mày là đứa con gái vô tích sự, cút!”
Cút? Tại cút?
Đây là nhà , nhà bà .
“Thím hai, thím mới là nên cút. Nhà thím ở thành phố mà.”
Bọn họ mua nhà phố, quanh năm về, thế mà cứ Tết là mò về ở nửa tháng.
Ở thì thôi , còn bắt phục vụ tận răng, lý nào?
Mẹ : “Về ăn Tết cái gì, bà về để lười biếng thì . Cái gì cũng cho, chỉ cần mở miệng là xong.”