Ba ngày trôi qua kể từ lúc  tỉnh .
Trong ba ngày ,  lặng lẽ thu thập đủ hết những điều cần .
“Đi theo ngươi bao năm, rốt cuộc cũng     chút bản lĩnh nào.”
Ta khẽ thì thầm một .
A  tên Hoàng Ly tò mò hỏi:
“Tiểu thư,  đang  với ai ?”
Ta mỉm  lắc đầu, dịu giọng bảo:
“Hoàng Ly, hình như  gió lùa. Đi lấy cho  một chiếc áo choàng .”
Hoàng Ly ngẩn , khuôn mặt non nớt thoáng ửng hồng,  vội vàng chạy .
Ta còn  loáng thoáng nàng lẩm bẩm:
“Thì  tiểu thư dịu dàng  là như …”
Ta bất giác bật .
Hoàng Ly là một cô bé hoạt bát hệt như cái tên của nàng,  nhiều tin tức  đều moi  từ miệng nàng.
Cha  —— Thẩm Vân Hải, phú thương giàu  bậc nhất Giang Nam, trấn giữ cả Dương Châu.
Mẹ  —— Thẩm Ninh Mi, trưởng nữ chính tông của Thanh Hà Thẩm thị, một trong năm đại thế gia Lôi triều.
Mà  —— Thẩm Vân Đóa, tuổi  mười tám, danh chấn Dương Châu, là tiểu thư kiêu ngạo của nhà họ Thẩm,  cha  sủng ái đến vô pháp vô thiên.
Dưới  còn  một   mười lăm tuổi, hiện đang theo học nơi Thanh Nguyên Sơn, trở thành môn hạ cuối cùng của đại nho nổi danh đương thời Kỷ Thanh Thần.
Khác với kiếp   từng gầy dựng thương hội, ở Lôi triều , thương nhân   coi là tiện hạ.
Thế nên,  phận của Thẩm Vân Đóa trong Dương Châu,  thể  là quý nữ hàng đầu.
—
Nghĩ tới những việc cái  xác  từng ,  chỉ  thở dài.
Trong đầu hiện  bốn chữ: Hoang đường đến cực điểm.
Nguyên chủ căn bản chẳng  bệnh nặng ngã quỵ gì cả, mà là do … Nam Phong quán rước họa về.
Lôi triều phong tục cởi mở.
“Nam Phong quán”, âm gần giống “Nam phong” —— ý tứ  cần  cũng rõ: thanh lâu nam tử.
Thẩm Vân Đóa chẳng những đến đó, còn vung tiền như nước, bao trọn cả thuyền hoa của nam hoa khôi!
Tin tức lọt  ngoài, truyền đến tai Thẩm Vân Hải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-xuyen-khong-lan-2-toi-chi-can-tu-do/chuong-11.html.]
Ông tức giận đến suýt hộc máu, tự   bắt .
Nào ngờ con gái  cha đến, hoảng loạn đến mức nhảy xuống thuyền, kết quả vớt lên thì bệnh nặng thập tử nhất sinh.
Khó trách hôm đó  thấy trong mắt Thẩm Vân Hải thoáng vẻ áy náy.
Ta bất đắc dĩ lắc đầu.
Một linh hồn  trải qua cả đời   nhập   một tiểu nha đầu thế  thì thôi , đằng   rơi đúng  một đứa con gái bướng bỉnh, phóng túng đến mức kinh .
Nhớ tới bàn trang điểm đầy phấn son lòe loẹt,   Thẩm Vân Đóa mê nhất là bôi bôi trét trét đủ thứ màu sắc lên mặt —— chẳng khác nào một tiểu nữ punk.
Nàng còn ăn chơi phóng đãng hơn cả mấy công tử ăn chơi Dương Châu, trai gái hoa khôi đều kết giao, ai cũng là bạn tâm giao.
Thế nên mới  gán cho một biệt hiệu —— phá gia.
Thật  hiểu nổi, một Thẩm Vân Hải nghiêm trang đường hoàng, một Thẩm Ninh Mi đoan trang thục tĩnh,    dạy  đứa con như thế.
Ta dĩ nhiên  thể diễn  nhân vật , chỉ còn cách gán hết   đổi    thành —— một  trọng bệnh, giữa cơn mê man  thần tiên điểm hóa, bỗng nhiên giác ngộ, quyết tâm  đầu, từ nay hiếu thuận phụ mẫu.
Nghĩ đến gương mặt y như đúc với cha  kiếp , trái tim  bấp bênh mới dần an  .
Có lẽ, đây chính là sự bù đắp mà  mệnh ban cho ?
Giang Nam cách kinh thành ngàn dặm,  và Mục Huyền Phí sẽ chẳng còn giao  nữa.
Những gì của hôm qua, coi như  chôn cùng ngày hôm qua.
Từ hôm nay trở ,  chính là Đóa Đóa của Thẩm gia Dương Châu.
Đang mải suy nghĩ, Hoàng Ly chạy , gương mặt rạng rỡ:
“Tiểu thư, công tử  trở về !”
Người  duy nhất   gặp qua trong kiếp  —— chính là   của  thể , Thẩm Hành.
~ Hướng Dương ~
Vừa bước chân  sân,   thấy giọng thiếu niên trong trẻo gọi :
“Nghe tin tỷ tỷ tỉnh ,  liền xin thầy cho về thăm. Tỷ tỷ  khỏe ?”
Ta ngẩng đầu, ánh mắt chạm  đôi mắt .
Thiếu niên thoáng ngẩn ,   sững sờ.
Trước mắt  là một thiếu niên tuấn tú, tác phong đĩnh đạc, khí chất ôn nhuận như ngọc, đúng như cái tên  .
Dù tuổi còn nhỏ, nhưng  khó để tưởng tượng lớn lên ắt sẽ là nhân vật cưỡi ngựa  qua phố dài, khiến lầu son gác tía nghiêng  nghênh đón.
Ta  thầm than một tiếng:
Thẩm gia rốt cuộc gen di truyền  vấn đề chỗ nào?
Nuôi dưỡng  đều là nhân vật tao nhã, cớ   sinh  một Thẩm Vân Đóa, loại ma vương phá phách chẳng hợp với ai?