Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 72: Một trăm triệu chỉ để làm đồ trang trí?

Cập nhật lúc: 2025-06-28 16:10:02
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba người Lý Việt Thành cũng bước vào phòng VIP với nụ cười hóm hỉnh, ánh mắt hướng về Lục Vân Khuyết đầy ý vị.

Khó tin nổi, Lục Vân Khuyết - người vốn nổi tiếng "không động lòng trước phái đẹp", "xem phụ nữ là rắc rối" - giờ lại bị một cô gái chưa tốt nghiệp thu phục.

Lục Vân Khuyết: Đôi lúc thực sự muốn cầm d.a.o c.h.é.m vài người.

"Các người đều đến đây, những vị trưởng bối trong gia tộc không có ý kiến gì sao?"

Hắn được phép tự do hành động vì đã nói với ông nội rằng sẽ tìm cháu dâu cho gia tộc, vậy mấy người này là có lý do gì?

"Chỉ cần nói là đến tìm ngươi, bọn họ sẵn sàng giơ cả tay chân tán thành."

Lý Việt Thành khẽ đùa.

Lục Vân Khuyết: Ngươi xem ta có tin không.

Ở phía khác, Thịnh Dương vừa vào phòng liền nhảy về phía Vân Tử Cẩm:

"Chị Vân, nếu biết chị muốn đến đấu giá, em đã đưa chị đến rồi, đâu cần làm phiền Lục ca."

Nói xong, Thịnh Dương cúi người ghé sát Vân Tử Cẩm, hạ giọng: "Lục ca có tống tiền chị nhiều thứ không?"

Trong mắt Thịnh Dương, Lục Vân Khuyết chỉ là một kẻ cuồng công việc, tình cảm nam nữ với hắn chỉ là trò cười.

Vân Tử Cẩm nhất thời không biết trả lời thế nào, nói rằng Lục Vân Khuyết tự mời cô ư? Nghe có vẻ khó tin, nhưng đó là sự thật!

"Thịnh Dương! Không biết nói thì đừng nói, Vân tiểu thư là do tôi mời đến, nào có chuyện tống tiền gì đâu. Gần đây cậu xem phim xà phòng gì mà đầu óc loạn hết cả lên."

Lục Vân Khuyết vừa quay lại đã nghe Thịnh Dương nói xấu mình trước mặt Vân Tử Cẩm, lập tức kéo hắn ra xa rồi tự mình ngồi xuống cạnh cô.

"Không phải! Lục ca, khi nào anh và chị Vân thân thiết thế này rồi?"

Trong số chúng ta, chẳng phải em mới là người thân nhất với chị Vân sao?

Thịnh Dương mặt đầy dấu hỏi, cảm thấy chắc chắn có chuyện gì đó mình không biết.

Sau khi chào hỏi mọi người, Vân Tử Cẩm tập trung vào phiên đấu giá. Khi cuộc cạnh tranh dưới sân khấu gần kết thúc, cô nhanh chóng nhập cuộc.

Ngay lần đầu ra giá, cô đã nhập con số 5 triệu.

"Sao chị Vân lại mua đấu giá? Lúc nãy cũng là chị đấu giá sao?"

Thịnh Dương thấy Vân Tử Cẩm thao tác thuần thục nhập giá, chợt nghĩ đến viên dạ minh châu vừa được bán với giá 10 triệu.

Theo suy nghĩ của hắn, viên minh châu đó giá cao nhất cũng chỉ 8 triệu, vì kích thước hơi nhỏ.

"Đúng vậy, là tôi đấu giá."

Vân Tử Cẩm không nhìn Thịnh Dương, vừa nhập giá vừa trả lời.

"Lục ca, anh không đúng rồi, ra ngoài sao có thể để con gái trả tiền?"

Lý Việt Thành là người thích hóng chuyện.

Nhưng Vân Tử Cẩm không nghĩ vậy, lên tiếng phản bác:

"Tôi có thể tham gia đấu giá là nhờ lời mời của Lục tiên sinh, thứ tôi muốn tôi tự đấu giá được.

Theo lý, tôi nên đấu giá một món quà tặng Lục tiên sinh để cảm ơn. Ý này hay đấy, Lục tiên sinh, trong danh sách có món nào anh muốn không? Để tôi đấu giá tặng anh nhé."

Ánh mắt Vân Tử Cẩm lấp lánh, nhìn Lục Vân Khuyết như chứa đầy sao.

Lý Việt Thành: Mình thật thừa thãi! Vô tình để lão Lục được một món quà.

"Không cần, hôm nay ta chỉ xem trúng một món, là để tặng ông nội nhân sinh nhật.

Cô muốn cảm ơn ta, vậy mời ta dùng bữa được không?"

Như vậy, hắn có lý do gặp lại cô.

"Thấy là có phần, có phần nhé!"

Thịnh Dương nghe thấy "mời ăn", lập tức phản xạ hành động.

Hiện tại để không c.h.ế.t đói, hắn phải về nhà ăn cơm mỗi ngày, được ăn ngoài một bữa là ước mơ bấy lâu.

Thịnh Hạo: ...

Đứa em ngốc này, chắc là không thể nuôi nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-72-mot-tram-trieu-chi-de-lam-do-trang-tri.html.]

"Được, mọi người cùng đến, đã là mời anh thì anh chọn địa điểm nhé!"

Vân Tử Cẩm vừa nói, vừa nhanh tay nhập giá 30 triệu.

Thật sự là vừa nói vừa không quên đấu giá.

Thịnh Dương nhìn Vân Tử Cẩm nhập giá. Mỗi lần thấy cô nhập một số không, tim hắn lại đập mạnh một cái.

Khi Vân Tử Cẩm nhập xong giá, Thịnh Dương liền nhìn lên màn hình lớn, nơi người điều hành đang nói với giọng đầy nhiệt huyết.

"Hai mươi triệu! Vị khách quý ở phòng VIP số 5 ra giá hai mươi triệu! Hai mươi mốt triệu! Vị khách quý ở phòng VIP số 3 ra giá hai mươi mốt triệu!

Ba mươi triệu! Vị khách quý ở phòng VIP số 5 ra giá ba mươi triệu!!!"

Mặt người điều hành đỏ bừng vì phấn khích, phòng VIP số 5 quả là bất ngờ lớn của phiên đấu giá hôm nay!

Mỗi lần ra giá đều từ tốn, nhưng mức tăng luôn cao nhất, không ai đoán được giới hạn của vị khách này.

Đây mới chỉ là hai món đầu, những món sau còn không dám tưởng tượng!

"Ba mươi triệu lần một! Còn ai cao hơn không? Ba mươi triệu lần hai!"

Người điều hành dừng lại một lúc, rồi mới gõ búa lần thứ ba, "Ba mươi triệu lần ba! Giao dịch thành công! Xin chúc mừng vị khách quý ở phòng VIP số 5, bộ kim cương cầu vồng tự nhiên này thuộc về ngài!"

Phòng VIP số 5.

Thịnh Dương ngồi không xa Vân Tử Cẩm, đã hoàn toàn tê liệt.

Chị Vân, một cô gái chưa tốt nghiệp đại học, có thể tiêu tiền như nước ở phiên đấu giá, còn hắn chỉ có thể về nhà ăn cơm mỗi ngày!

Mộng Vân Thường

Trên đời nhiều người giàu như vậy, sao không thể thêm một mình hắn?

"Này! Cậu làm mặt gì thế? Lần trước tôi mua đất cũng không thấy cậu phản ứng dữ dội vậy."

Vân Tử Cẩm cảm thấy khó hiểu, mới chưa đầy một tỷ đồng, có gì đáng kinh ngạc?

"Khác nhau hoàn toàn!"

Đất đai vốn đã có giá trị tương ứng, sau này phát triển còn có thể kiếm tiền, là khoản đầu tư sinh lời.

Nhưng dạ minh châu, kim cương những thứ này, hoàn toàn là người mua thích thì mua.

Nếu không thích, chúng có thể trở nên vô giá trị trong mắt bạn.

Bán ra cũng chưa chắc được giá cao như vậy.

"Khác nhau chỗ nào? Đều là trả tiền mua đồ, dạ minh châu và kim cương còn rẻ hơn.

Mảnh đất đó đến giờ tôi chưa đi xem qua, còn dạ minh châu và kim cương có thể đặt ở nhà làm đồ trang trí, mỗi ngày về nhà nhìn thấy chúng đều thấy tâm hồn thư thái."

Thu thập bảy viên kim cương cầu vồng cỡ hạt đậu, có thể triệu hồi cầu vồng.

"Trang... trang trí?"

Thịnh Dương cảm thấy hôm nay tai mình có vấn đề, dường như nghe thấy điều gì đó không tưởng.

"Đúng vậy, chúng rất đẹp, không làm đồ trang trí thì phí quá."

"À... chị Vân, hệ thống an ninh nhà chị thế nào?"

Thịnh Dương nghĩ, nếu Vân Tử Cẩm kiên quyết như vậy, nơi cô ở rất có thể sẽ bị trộm viếng thăm.

Nói thật, hắn cũng muốn làm trộm một lần.

"Hay là cậu ra khỏi phòng xem?"

Thịnh Dương nghĩ đến Linh Nhất bảy người vừa thấy ở ngoài, lặng lẽ chọn im lặng.

Về việc thuê vệ sĩ, chị Vân quả thật có tài.

"Ha ha... cái này thì không cần đâu."

Thịnh Dương cười khô hai tiếng, cố che giấu sự xấu hổ.

Phiên đấu giá dưới sân khấu vẫn đang diễn ra sôi nổi, hiện tại đang đấu giá một bộ phục sức cưới đặt may riêng.

Dù kiểu dáng đẹp và tinh xảo, nhưng Vân Tử Cẩm không tham gia.

Người điều hành giới thiệu đó là món đồ của khách hàng thân thiết, nhưng Lục Vân Khuyết nói với cô rằng đây là trang phục cưới của người khác, sau này vì lý do nào đó hủy hôn lễ nên bộ đồ bị bỏ xó.

Dù có mặc hay không, trang phục cưới đặt may riêng cho người khác, cô không muốn lấy.

Loading...