“Vâng, mời cô đây nghỉ ngơi một chút, chuẩn hợp đồng.”
Ngô Lâm đầu gặp khách hàng quyết định nhanh chóng như , chỉ giới thiệu qua loa gật đầu mua ngay.
Nếu Vân Tử Cẩm suy nghĩ của Ngô Lâm, cô nhất định sẽ với rằng cũng chỉ đang thành nhiệm vụ thôi.
Cuộc sống mỗi ngày đều nghĩ cách tiêu hết mấy triệu, lâu dần cũng khiến chán ngán.
Vân Tử Cẩm xuống khu vực nghỉ ngơi, Ngô Lâm rót cho cô một tách nóng chuẩn hợp đồng.
Cô cầm đại một cuốn tạp chí ô tô giá sách nhỏ cạnh đó, mở trang đầu tiên chính là chiếc Lamborghini Veneno danh tiếng.
Chỉ một chiếc xe tốn mấy chục triệu, ngay cả Vân Tử Cẩm cũng cảm thấy tiếc.
Xe thể thao xét cho cùng thoải mái bằng xe đời thường, vì nhà sản xuất tập trung tốc độ, sự tiện nghi chỉ là thứ yếu.
Những thích mua dòng xe thường là các công tử nhà giàu rảnh rỗi.
À, ví dụ như cô - một kẻ nhàn rỗi , ngày ngày chờ đợi tiền thuê nhà.
Dĩ nhiên, Vân Tử Cẩm quá đam mê xe thể thao, chỉ thích vẻ ngoài bắt mắt, bình thường cô cũng thường xuyên lái.
“Ồ! Đây chẳng là chị Vân nổi tiếng ?”
Vân Tử Cẩm đang say sưa thì thấy tiếng ai đó lảm nhảm bên cạnh.
Giọng chút quen thuộc, cô vô thức ngẩng đầu lên.
Hoàng Hữu Nhuệ - kẻ khoác lác - đang đó.
“Sao, đánh đủ, nếm thêm nữa?”
Vân Tử Cẩm liếc mấy vệ sĩ bên cạnh .
Ra ngoài mang theo vệ sĩ quả thực hữu ích.
Như lúc , Hoàng Hữu Nhuệ chỉ dám mồm, dám gần cô, huống chi là động thủ.
“Cô!”
Hoàng Hữu Nhuệ chọc tức, sắc mặt biến đổi xanh xám.
“Tốt nhất đừng để bắt cơ hội, bằng …”
“Bằng thì ? Ngay cả một bữa ăn ở Vân Cung 1 cũng lừa tiền khác, dám đến Lamborghini xem xe?
Chẳng lẽ tìm con mồi ngốc nào mua xe giúp ?
Để đoán xem, ai là xui xẻo đó nhỉ?”
Vân Tử Cẩm đảo mắt về phía Hoàng Hữu Nhuệ, ánh mắt chất vấn quá rõ ràng.
Quả nhiên, khi cô xong, biểu cảm của một đàn ông phía Hoàng Hữu Nhuệ trở nên khác thường, khóe miệng Vân Tử Cẩm nhếch lên.
“Đồ ngốc, đừng tin bất cứ điều gì khác .”
Không cô đang với ai, đó tiếp tục tạp chí.
“Hừ! Cô cũng chẳng hơn gì, đây tạp chí giả vờ, chẳng đang câu trai đấy chứ?
Thịnh Dương mua xe cho cô? Cũng , còn tiền, nỡ mua xe cho cô.”
“Xin phiền, cô Vân, hợp đồng chuẩn xong, mời cô xem qua.”
Ngay khi Hoàng Hữu Nhuệ dứt lời, Ngô Lâm mang hợp đồng đến.
Lời chế nhạo “câu trai” của lập tức bẻ gãy, đau .
Vân Tử Cẩm nhịn , gật đầu với Ngô Lâm: “Làm lắm, ký xong sẽ thưởng cho một phong bì.
Mộng Vân Thường
Có mua nổi xe thì đừng cố, đừng để tát mặt mà đau.”
Ngô Lâm hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng ảnh hưởng đến việc cô vui vẻ thưởng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-48-ky-thuat-dua-xe.html.]
Ký hợp đồng, chuyển tiền một mạch, Hoàng Hữu Nhuệ Vân Tử Cẩm mang hợp đồng rời chiếc Rolls-Royce Wraith.
“Nhuệ ca, cô … hình như giàu…”
Thịnh Dương tuy tiền nhưng chỉ một chiếc Porsche 911, quý giá, họ mấy mượn đều từ chối.
Vân Tử Cẩm, lái chiếc màu hồng, giờ thêm Rolls-Royce Wraith, mới ký hợp đồng mua Lamborghini.
Tổng cộng mấy chiếc xe cũng hơn chục triệu.
“Cần ?”
Hoàng Hữu Nhuệ giờ hối hận cũng kịp.
Giá mà cô giàu như , nhẫn nhịn thêm chút, nếu lừa và tiền thì còn hơn theo đuôi Thịnh Dương.
giờ muộn, ấn tượng của Vân Tử Cẩm với quá tệ, còn cơ hội cứu vãn .
Ở góc khuất, trai biểu cảm khác thường lúc nãy cuộc trò chuyện, càng thêm nghi ngờ.
Kế hoạch mua xe cũng vì thế mà hủy bỏ.
Hoàng Hữu Nhuệ trong lòng tức giận nhưng miệng vẫn .
Không thể ép mua xe nếu họ .
Với Vân Tử Cẩm phá hỏng kế hoạch của , càng thêm căm ghét.
Tinh Vũ Hoa Phủ.
Vân Tử Cẩm mở bảng điều khiển ảo của hệ thống.
[Nhiệm vụ tiêu tiền: Tiêu hết 3.000.000 12h đêm, yêu cầu: Không tặng, Đã thành
Phần thưởng: Kích hoạt tiền 3 , 9.000.000 chuyển thẻ tiết kiệm, Phần thưởng kỹ thuật đua xe đẳng cấp thế giới, vui lòng nhận ở nơi an ]
Lại còn kỹ thuật? kỹ thuật đua xe vẻ tác dụng gì với cô?
Dù phần thưởng là may, cô chê.
Người đủ là hạnh phúc.
Vân Tử Cẩm mở ba lô hệ thống, chọn nhận kỹ thuật đua xe đẳng cấp thế giới.
Ngay lập tức, cô cảm thấy vô kiến thức đổ đầu, khiến đầu óc choáng váng.
May mà hệ thống nhắc cô nhận ở nơi an , nếu khác sẽ tưởng cô lên cơn.
Cơn choáng váng kéo dài 5 phút mới hết.
Sau đó, cô cảm nhận vô kiến thức về kỹ thuật lái xe trong đầu, nhưng hiện chỉ là lý thuyết, thực hành nên hiệu quả thế nào.
Hôm nay cô ngoài, tinh dầu hoa hồng vẫn xong, nhân tiện về sớm nên quyết định phòng chế tạo tiếp tục.
6 giờ tối, Linh Thất đến gõ cửa.
Vân Tử Cẩm tinh dầu hoa hồng hình dáng ban đầu, lòng tràn đầy tự tin.
Cô dọn dẹp phòng vô trùng, rửa tay kỹ mới ngoài.
“Tiểu thư, dùng bữa tối thôi ạ.”
Nghe Linh Thất nhắc, cô liếc đồng hồ, 6 giờ .
Khi tập trung việc, thời gian trôi qua thật nhanh.
“Biết , ngay đây.”
Vân Tử Cẩm về phòng quần áo phòng ăn.
Linh Nhất và mấy khác ở đầu bàn , chờ cô đến để dùng bữa.
“Sau cần đợi , chúng ăn thôi!”
Vân Tử Cẩm cầm đũa, đầu tiên gắp một miếng cá chua ngọt.