Sợ đám đông lạc mất , Lục Vân Khuyết suốt đường nắm chặt cổ tay Vân Tử Cẩm. Mãi đến khi hai bên trong rạp chiếu phim, mới lưu luyến buông tay.
"Vị trí của chúng ở hàng thứ ba, thôi."
Dù từng xem phim ở rạp công cộng, nhưng việc tìm chỗ đối với Lục Vân Khuyết vẫn là chuyện nhỏ. Khi hai bước , nhiều khán giả từng gặp họ bên ngoài bỗng cảm thấy phấn khích như bốc trúng giải độc đắc. Ai ngờ một tổng giám đốc "soái ca" cùng bạn gái xem phim ngoài rạp như thế !
"Đây hình như là phim hoạt hình..."
Lúc nhận vé, Vân Tử Cẩm xem kỹ, mãi đến khi xuống mới chợt nhớ việc kiểm tra tên phim. "Đại Ngư Hải Đường", cái tên khá thi vị.
"Cứ xem ."
Lục Vân Khuyết cũng xem qua, vì rành nên giao phó cho Mạc Bân lo liệu. Đã đến , Vân Tử Cẩm cũng định đổi ý giữa chừng.
"Này! Chào chị!"
Vừa xuống lâu, một cô gái bên cạnh chủ động bắt chuyện với Vân Tử Cẩm bằng thái độ cực kỳ thiện. Cô bất ngờ nhưng vẫn lịch sự đáp .
"Chị gái ơi, đó là bạn trai chị ? Đẹp đôi quá !"
Người "xã hội đỉnh cao" hiểu nỗi khổ của hướng nội, thấy Vân Tử Cẩm phản ứng liền lập tức chuyển sang chủ đề mới.
"À, ."
"Chưa ? Ý là sắp hả? Hai hợp lắm, vì em mà nhất định đến với nhé!"
Cô gái dần mất kiểm soát. Tính cách hòa đồng cộng với sự yêu thích cái khiến cô thể kháng cự. Vân Tử Cẩm chỉ trừ, cô thể đưa bất kỳ lời hứa nào.
Ngược , Lục Vân Khuyết cô gái bằng ánh mắt thiện cảm. Người rõ ràng là vị cứu tinh của , nếu vì cảnh phù hợp, phát cho cô vài phong bì đỏ may mắn .
Cô gái định thêm nhưng phim bắt đầu, bạn cô cũng nhận sự bối rối của Vân Tử Cẩm nên vội kéo cô .
"Thấy cô mong đợi thế, em thực hiện nguyện vọng của cô ?"
Lục Vân Khuyết khẽ nghiêng , thì thầm bên tai Vân Tử Cẩm.
"Xem phim ."
Vân Tử Cẩm xác nhận mối quan hệ tình cảm đầu tiên của trong một nơi tối om như thế . Dù nữa, cũng một buổi tỏ tình chứ, thì cô thấy mất mặt lắm.
Nhìn thấy tai Vân Tử Cẩm ửng đỏ, khóe miệng Lục Vân Khuyết nhẹ nhàng cong lên. Có vẻ như buổi gặp gỡ hôm nay chút thành công.
Dù là phim hoạt hình, nhưng Vân Tử Cẩm thấy chất lượng khá , chỉ điều cốt truyện hợp gu cô. Tuy nhiên, ngành hoạt hình Hoa Quốc vẫn đang phát triển, đạt đến mức là khá .
Khi phim kết thúc và chuẩn rời khỏi rạp, cô gái "xã hội đỉnh cao" vội chạy đến chỗ Vân Tử Cẩm.
"Chị gái ơi, cho em xin liên lạc nhé, thể cùng chơi! Bọn em là sinh viên Đại Hoa Thanh, chị ở thế?"
Cô gái tranh thủ lúc tan rạp để xin thông tin liên lạc. Đại Hoa Thanh chẳng là trường đối diện Đại học Đế Kinh ? Dù , Vân Tử Cẩm vẫn tùy tiện cho lạ thông tin cá nhân.
"Xin nhé."
Lục Vân Khuyết dù thấy cô gái khá dễ thương nhưng cũng đưa liên lạc cho lạ. Bị từ chối, cô gái thất vọng nhưng cũng hiểu chuyện, cố chấp thêm.
Ra khỏi rạp, lúc là 9 giờ tối.
"Em còn nữa ?"
Thời điểm sớm cũng muộn, Lục Vân Khuyết nỡ để cô về ngay nhưng nếu tiếp thì quá khuya.
"Lần , giờ cũng kịp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-185-co-gai-xa-hoi-dinh-cao.html.]
Nếu là cú đêm, giờ đều đang đường về nhà.
"Anh đưa em về."
Vân Tử Cẩm từ chối.
"Em về ?"
Lục Vân Khuyết khi nhập học, Vân Tử Cẩm sống ở Ngọc Thúy Hồ Bán. chắc kỳ nghỉ cô về Tinh Vũ Hoa Phủ .
"Về Ngọc Thúy Hồ , đều ở đó."
Sau khi nhập học, sống ở Ngọc Thúy Hồ tiện hơn. Trên đường về, cả hai đều im lặng. Vân Tử Cẩm gì, còn Lục Vân Khuyết thì do dự mãi dám mở lời.
Khi xe đến chung cư Ngọc Thúy Hồ và dừng tòa 101, Vân Tử Cẩm xuống xe, Lục Vân Khuyết cũng theo .
"Tử Cẩm!"
Nghe thấy tiếng gọi, Vân Tử Cẩm dừng bước, đối diện . Linh Nhất và 6 còn tự động thang máy, chuyện tình cảm riêng tư của tiểu thư, họ nên phiền.
"Sao thế?"
"Buổi hẹn hôm nay, em thấy thế nào?"
"Cũng ."
"Vậy... ..."
Lục Vân Khuyết mất vẻ tự tin thường ngày khi đối mặt với cấp .
"Lục tổng, giống chút nào."
Vân Tử Cẩm chế nhạo. Ấp a ấp úng, giống phong thái của một tổng giám đốc "soái ca" chút nào.
"Lần còn thể mời em chơi nữa ?" Nếu từ chối, nghĩa là cô đồng ý tiếp tục phát triển mối quan hệ chứ?
"Điều tùy thuộc Lục tổng thôi, em là một kẻ vô công nghề, ngày nào cũng thừa thời gian để tiêu xài."
Vân Tử Cẩm với vẻ tự hào. Ai mà chẳng một cuộc sống ăn chơi nhàn hạ, tiền rừng biển bạc.
"Lần sẽ lâu , hiện tại chỉ đang bố quản lý công ty thôi, vài ngày nữa giao việc cho bố là xong."
Lục Vân Khuyết tính toán kỹ. Chỉ cần với bà và rằng đang cố gắng để một cô cháu dâu, chắc chắn họ sẽ ủng hộ nhiệt tình.
Vân Tử Cẩm nhướng mày: "Đây là quyết định của , đừng để em chịu tiếng đấy."
Cô mang tiếng là "hồng nhan họa thủy".
"Tất nhiên, đây là quyết định của , liên quan đến em. Em lên , về đến nhà nhắn tin cho em."
Vì Vân Tử Cẩm đồng ý tiếp tục phát triển, Lục Vân Khuyết quyết định sẽ đối xử với cô theo tiêu chuẩn của một bạn trai "24 chữ hiếu". Việc báo cáo hành trình hàng ngày là điều cơ bản.
"Ừ, em lên đây."
Nói xong, Vân Tử Cẩm thang máy. Mãi đến khi thấy bóng dáng cô nữa, Lục Vân Khuyết mới lên xe, bảo tài xế chở về căn hộ gần tập đoàn Lục Thị.
Tại một cửa sổ trong khu Ngọc Thúy Hồ, Hạ Kiều Kiều từ ban công thấy chiếc xe của Lục Vân Khuyết rời , khuôn mặt cô lập tức biến sắc.
"Vân Tử Cẩm! Tại ! Tại ! Rõ ràng là quen Vân Khuyết ca ca , cuối cùng cô cướp mất! Vân Tử Cẩm, sẽ để cô thành công !"
Mộng Vân Thường