Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 146: Thức ăn cho cún hơi nhiều
Cập nhật lúc: 2025-07-01 10:54:35
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Họ là bạn của bọn mình, hôm nay đến ủng hộ cửa hàng."
"Nhưng hai bạn yên tâm, trà sữa 'Quên Sầu' dành cho các bạn và họ đều giống nhau, không vì họ là bạn mà có sự khác biệt đâu."
Tối đa chỉ là người pha chế khác nhau, nhưng nguyên liệu sử dụng chắc chắn là y hệt.
Hai cô gái tuy cảm thấy bị "dắt mũi", nhưng nhìn Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng xinh đẹp, bản năng mách bảo rằng những cô gái đẹp sẽ không lừa người.
Tần Tư Đồng nhanh chóng hoàn thành hai ly trà sữa "Quên Sầu" cho khách. Bề ngoài nhìn không khác gì so với ly do Vân Tử Cẩm pha.
Hai cô gái cầm lấy, háo hức uống một ngụm.
Khi trà sữa chạm vào đầu lưỡi, cả hai đồng tử co lại. Đây chính là "bất ngờ" mà nữ chủ quán xinh đẹp đã nói sao?
Quả thực là rất bất ngờ!
"Thế nào, ngon không?"
Vân Tử Cẩm mỉm cười hỏi.
"Ngon lắm! Hương vị rất đặc biệt! Nếu giá không đắt quá, tớ nhất định sẽ mua thêm một ly nữa!"
"Không, vài ngày nữa khi ví tiền hồi phục, tớ sẽ quay lại!"
Đây không chỉ đơn thuần là trà sữa, mà còn là một phép màu!
Họ không ngờ rằng, chỉ vì tò mò muốn thử quán trà sữa mới, lại tình cờ gặp được cửa hàng "báu vật"!
"Tên quán 'Trà Sữa Quên Sầu' rất hợp lý!"
Có thể khiến người ta nhớ lại khoảnh khắc hạnh phúc nhất, không phải là "Quên Sầu" thì là gì?
Dù chỉ là thoáng chốc, nhưng không ảnh hưởng đến việc tâm trạng họ trở nên tốt hơn sau khi uống.
"Hai chủ quán xinh đẹp, bọn tớ về ký túc xá sẽ giúp các chị quảng bá thật tốt, các chị nhất định phải duy trì cửa hàng nhé!"
Nếu một ngày quán này đóng cửa, cô sẽ rất buồn đấy!
"Cảm ơn, nếu không có gì thay đổi, cửa hàng sẽ tiếp tục kinh doanh."
Vân Tử Cẩm rất tự tin vào trà sữa "Quên Sầu" do "Tiêu Tùy Tiện" cung cấp.
Sản phẩm của hệ thống, tất nhiên là hàng chất lượng!
"Bọn tớ về trường đây, chúc hai chủ quán làm ăn phát đạt!"
Hai cô gái ôm ly trà sữa, vui vẻ chào tạm biệt Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng.
"Tạm biệt, lần sau ghé lại nhé."
Khi hai cô gái rời đi, Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng nhìn nhau, đây cũng coi là khởi đầu thuận lợi.
Không lâu sau, họ lại đón tiếp một đôi khách là tình nhân.
Cô gái ngay lập tức bị thu hút bởi hình ảnh nổi bật nhất trên menu – trà sữa "Quên Sầu".
"Trà sữa 'Quên Sầu'? Tên nghe thật đặc biệt! Anh yêu, em muốn uống thử này!"
Vân Tử Cẩm hơi nhướng mày. Cô tưởng rằng khi mới khai trương, trà sữa "Quên Sầu" sẽ không có nhiều người mua, nào ngờ từ lúc mở cửa đến giờ, toàn bộ đều bán được loại này.
"Em yêu, chúng ta chưa thử qua, nếu không hợp khẩu vị thì sao? Hay chọn loại khác đi?"
Chàng trai rõ ràng đã nhìn thấy giá bán bên cạnh, hơi nhíu mày nhưng không nói thẳng là tiếc tiền, mà khuyên bạn gái chọn món khác.
Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng im lặng, khách chọn gì, họ làm nấy.
Mộng Vân Thường
"Không! Em chỉ muốn cái này thôi! Anh mua cho em đi. Chúng ta có thể uống chung một ly mà!"
"Nhưng em không thích 'Dương Chi Cam Lộ' sao? Hay lấy hai ly đi? Anh nhường ly của anh cho em."
Chàng trai cố gắng đánh lạc hướng, chỉ vào mục "Dương Chi Cam Lộ" trên menu.
Giá 25 tệ, so với 88 tệ kia thì đỡ đau ví hơn nhiều.
"Ừm... thôi được rồi!"
Cô gái bĩu môi, dù không vui nhưng cuối cùng cũng đồng ý.
"Cho hai ly Dương Chi Cam Lộ, ít đường."
Chàng trai sợ bạn gái đổi ý, nhanh chóng gọi món.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-146-thuc-an-cho-cun-hoi-nhieu.html.]
"Vâng, tổng cộng 50 tệ, khai trương giảm 20%, chỉ cần trả 40 tệ."
Vân Tử Cẩm nhập đơn vào máy, ra hiệu cho chàng trai quét mã thanh toán.
Tần Tư Đồng nhanh nhẹn bắt đầu pha chế.
"Còn được giảm giá nữa à, tốt quá."
Nghe thấy có khuyến mãi, tiết kiệm được 10 tệ, chàng trai lập tức nở nụ cười.
"Đúng vậy, chương trình khai trương kéo dài 3 ngày, tất cả đều giảm 20%, hôm nay là ngày đầu tiên."
Tần Tư Đồng đang bận pha chế, Vân Tư Cẩm tiến lên giải thích.
"3 ngày đều giảm 20% hết sao?"
Nghe thế, chàng trai tỏ ra quan tâm hơn.
Bạn gái anh là tín đồ trà sữa, nếu những ngày này đều đến đây mua, anh sẽ tiết kiệm được kha khá.
"Đúng vậy, khai trương ưu đãi, 3 ngày giảm 20% toàn bộ menu."
"Sao các chị không làm bảng quảng cáo đặt bên ngoài? Nếu không nói, chúng tôi đâu biết cửa hàng có chương trình khuyến mãi."
Cô gái xen vào.
Vân Tử Cẩm giật mình: Đúng rồi! Sao mình lại quên mất chuyện này?
Bản chất của con người là gì? Là thấy rẻ không mua thì phí!
Giờ cô đã hiểu tại sao dù có khuyến mãi mà khách vẫn ít.
"À! Xưởng làm bảng quảng cáo gặp chút trục trặc, phải chờ một chút mới giao được. Lần sau các bạn đến, chắc chắn sẽ thấy ngay."
Vân Tử Cẩm liếc mắt ra hiệu cho Linh Nhất.
Linh Thất lập tức từ góc quầy bước ra, cầm điện thoại rời khỏi cửa hàng.
"Anh ấy... anh ấy..."
Linh Thất đột nhiên xuất hiện như ma rồi lặng lẽ biến mất, khiến cô gái sợ đến mức lắp bắp.
"À! Đây là bảo vệ của cửa hàng, mời về để giữ trật tự thôi. Tưởng khai trương sẽ đông khách, ai ngờ... tình hình hơi khác, nên tôi bảo anh ấy ra ngoài mời khách."
Vân Tử Cẩm nói dối không chớp mắt.
Dù sao bảo vệ là của cô, muốn nói thế nào chẳng được.
Dù cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng đôi tình nhân vẫn gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Chẳng lẽ lại nói đây là vệ sĩ riêng của hai nữ chủ quán?
Nếu có tiền thuê vệ sĩ, đã chẳng mở quán trà sữa rồi!
"Hai ly Dương Chi Cam Lộ của hai bạn đã xong, dùng tại quán hay mang về?"
"Tại quán đi, không gian ở đây đẹp, em muốn chụp vài tấm ảnh."
Gặp nơi nào ưng mắt, con gái luôn muốn lưu lại bằng vài bức hình.
Chàng trai im lặng không ý kiến, vì biết nếu có nói cũng chỉ bị bác bỏ, thà im luôn cho xong.
"Vâng."
Tần Tư Đồng lấy khay, đặt hai ly trà sữa lên. "Cần tôi mang ra bàn giúp không?"
Dù sao cửa hàng cũng không có khách nào khác, cô có thể phục vụ chu đáo hơn.
"Không cần, bọn tôi tự lấy được, khay cũng không cần đâu."
"Nhanh lên, anh định để em tự làm hết sao?"
Cô gái vỗ vào tay chàng trai, thái độ chẳng khách sáo chút nào.
Vân Tử Cẩm và Tần Tư Đồng giữ nụ cười nghề nghiệp. Thứ "cẩu lương" bất ngờ này khiến họ no căng bụng.
Chàng trai cam chịu cầm hai ly một tay, theo sau bạn gái, đợi cô chọn chỗ ngồi ưng ý rồi mới đặt xuống bàn.
"Đừng uống vội, đợi em chụp ảnh cái đã."
"Biết rồi, cần 'tiểu nhân' này hỗ trợ không? Tôi có thể trở thành nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp của nàng."
Rõ ràng đây không phải lần đầu họ có tình huống như vậy.