Lý Nguyên Tông ở Hà Đông là bá chủ đầu phương Bắc, ngay cả tiểu Hoàng đế gặp ông thì cũng run chân, ông từng mời danh sĩ xuống núi bày mưu tính kế cho ông nhiều , những danh sĩ thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục, tình nguyện dẫn nhà lánh nạn chứ thèm quan tâm đến ông .
Cửu Ninh chắp tay lưng dạo một vòng quanh phòng, nàng đến và xuống giường, nhận vẻ mặt Chu đô đốc chút kỳ lạ.
Ngày thường Chu đô đốc dữ, thực tế là ông thường xuyên , thậm chí thể là t.ử tế dịu dàng nhưng tất cả đều ông trở mặt là trở mặt, ngay khi to thể suy nghĩ cách thịt mặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cười sang sảng chuyện, chợt dậy c.h.é.m ... Chu đô đốc chuyện như chỉ một .
Lúc Chu đô đốc , ông dựa thành giường, ánh mắt đăm chiêu, vẻ mặt thẫn thờ, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
"A ông đang nghỉ ngơi ạ?"
Cửu Ninh giả vờ như định ngoài, Chu Bách Dược can đảm xông viện của Chu đô đốc, nàng thể chờ ở đây đến chạng vạng tối.
Chu đô đốc lấy tinh thần, gọi nàng : "Quan Âm Nô thật sự thích tiểu lang quân tên Tô Yến ư?"
Cửu Ninh suy nghĩ, con ngươi đen nhánh xoay nhanh như chớp, nàng nhỏ giọng : "Chẳng qua là cháu cảm thấy hơn Kiều gia ca ca mà thôi."
Khóe miệng Chu đô đốc cong lên, Cửu Ninh.
Cửu Ninh dám nhúc nhích.
Chu đô đốc rõ lòng , nàng trực giác, nhất là đừng nên dối mặt ông.
Một lát , Chu đô đốc đưa tay vỗ trán Cửu Ninh.
"Lần cháu tặng của hồi môn của mẫu cháu cho a ông, a ông nghĩ , đó là đồ mà mẫu cháu tặng cho cháu, cháu cứ giữ ." Chu đô đốc thản nhiên .
Cửu Ninh giật , trong lòng chút thất vọng.
Những ngày qua nàng quan sát và thấy rằng, Chu đô đốc khách khí với những mà thiết và tin tưởng, đồng thời cũng săn sóc, bao che.
Chu đô đốc cần của hồi môn của Thôi thị, cho thấy là ông quan tâm nàng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-thanh-mau/chuong-47.html.]
Dù nàng cũng chỉ là tiểu nương t.ử khuê các, Chu đô đốc quan tâm bá nghiệp, thời gian để quan tâm chăm sóc nàng.
Bây giờ nàng như lục bình, thể tự chủ trong việc, khi Chu Gia Hành trở về Chu gia, điều của nàng cũng sẽ tới.
Cửu Ninh khẽ thở dài, con đường Chu đô đốc thông, vẫn còn con đường khác.
Ít nhất khi Chu đô đốc câu , những khác trong Chu gia sẽ dám đụng của hồi môn của Thôi thị.
"Tạ ơn a ông."
Cửu Ninh thở dài, cáo lui ngoài.
"Chờ chút." Chu đô đốc cau mày: "A ông vẫn còn xong."
Cửu Ninh sửng sốt, nàng ngẩng đầu lên.
Chu đô đốc mỉm nắm tay của nàng.
Tiểu nương t.ử nuôi đến mức ẻo lả, bàn tay nhỏ mềm núc ních, từng ngón tay như miếng hành.
"Quan Âm Nô, ngày mai a ông dẫn cháu ngoài chơi, nay cháu ngủ sớm một chút nhé."
Cửu Ninh rõ ý của lời , nhưng Chu đô đốc với bằng nét mặt trịnh trọng thì đồng nghĩa nó ý nghĩa to lớn với .
Nàng lờ mờ cảm nhận , chỉ vì một câu , vận mệnh của sẽ đổi.
Cửu Ninh vô cùng mong chờ, nàng trở về viện của với tâm trạng vui rạo rực.
Chu Gia Ngôn chờ nàng từ lâu, thấy nàng bước trường lang thì lập tức với vẻ mặt nghiêm nghị: "Phụ gọi ngươi qua."
Trên mặt tràn đầy ý nỗi đau của khác.
Lá gan của càng lúc càng lớn, mà dám vu oan cho ở ngay mặt con cháu thế gia Giang Châu, nếu báo thù thì Chu Gia Ngôn là trưởng tôn của Chu gia!