Các thị nữ che miệng khẽ, lấy một cái khăn lụa thắt một nút, nhẹ nhàng ném lên mặt nước, thuận lợi ôm lấy trái bóng.
Cửu Ninh kịp ngăn cản, thị nữ vớt bóng trở trong các.
Bát nương nhận lấy trái bóng ướt sũng, ôm thật c.h.ặ.t.
"Tới tay !"
Cửu Ninh liếc Bát nương, quả nhiên, Bát tỷ rụt rè ngượng ngùng đều là giả.
"Bát tỷ, tỷ cho dò hỏi vị lang quân Tống gia ? Nhà là dòng dõi gì? Trong nhà hôn phối ? Trưởng bối ở ? Phẩm chất của thế nào?"
Bát nương ôm đá cầu, ngẩn ngơ, lắc đầu.
"Vậy hôm nay coi như xong, chờ dò hỏi rõ ràng ."
Cửu Ninh lấy trái bóng trong lòng nàng .
Bát nương ủ rũ, vẻ mặt chán nản: " sinh tuấn tú nhất mà!"
Cửu Ninh lặng lẽ liếc mắt, : "Hắn chỉ là tuấn tú nhất trong nhóm thôi, còn tuấn tú hơn . Tam ca còn khôi ngô hơn ."
"Tam lang là ca ca, cũng thể phu tế."
Bát nương thở dài một , trông mong chằm chằm trái bóng trong lòng Cửu Ninh, tư thế cướp về.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cửu Ninh lên, vén rèm, bước tới lan can, hai tay nâng lên, ném trái bóng trở trong nước.
"Này! Tiểu nương t.ử, ở đây!"
Tống Hoài Nam ở thuyền tinh mắt, liếc mắt thấy một tiểu nương t.ử mặt hạnh má đào, như hoa như ngọc, y phục trang sức lộng lẫy đang trong các, lập tức chèo thuyền đến Thính Phong các. Một tay chống sào, mỉm chuyện với nàng, mặt mày toát lên khí chất ôn nhuận nhưng kiểu nho nhã trong trẻo như Chu Gia Huyên, mà là hoạt bát sáng sủa khiến thích.
Thảo nào Bát nương liếc mắt một cái trúng , kiểu lang quân thiếu niên phóng khoáng đều các tiểu nương t.ử yêu thích nhất.
Cửu Ninh để ý tới , tay ném về phía trái bóng rơi xuống nước, lay động từng vòng gợn sóng.
Tống Hoài Nam dựa thuyền khẽ : "Ngươi là tiểu nương t.ử nào? Tính tình lớn như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-thanh-mau/chuong-305.html.]
Giọng điệu lưu luyến giống như trêu chọc, giống như dịu dàng nhỏ, chút khó xử nào khiến mà đỏ mặt.
Cửu Ninh là ai nên đương nhiên sẽ thấm nổi bộ dạng , khóe miệng nàng khẽ giật một cái dời tầm mắt .
"Đừng vô lễ!" Các thị nữ thấy nàng thích thì đổi sắc mặt, bước lên quát lớn: "Đây là Vĩnh Thọ huyện chúa."
Tống Hoài Nam sửng sốt một lúc, chắp tay tư thế nhận , ý dịu dàng.
Chu gia một vị Huyện chúa, là đích tôn nữ của Chu đô đốc, Chu đô đốc thương nàng như trân bảo, từng các lang quân khác nhắc tới.
Vị tiểu nương t.ử mắt đầu đội vòng hoa minh châu, từng viên trân châu mượt mà sáng ngời, nổi bật da trắng như tuyết, tóc đen nhánh, hai tròng mắt sáng ngời linh động, thoạt thần, quả thực như phấn trang ngọc mài. Ánh mắt lướt đến thì mùa đông ảm đạm cuốn trôi, khung cảnh khu vườn đơn điệu thoáng chốc trở nên tươi mới.
Cho dù Tống Hoài Nam từng ngắm bao nhiêu hoa thơm, thường xuyên lui tới câu lan, cũng khỏi kinh ngạc dung mạo của Cửu nương Chu gia. Tuy hiện tại tuổi còn nhỏ, nét nghiêng về phần đáng yêu lanh lợi nhưng đợi đến khi lớn thêm vài tuổi nữa, chắc chắn nhan sắc sẽ khiến khuynh đảo.
"Hoá là Huyện chúa, thất lễ. Huyện chúa hoa dung nguyệt mạo, tại hạ nhất thời đến ngẩn ngơ, ngôn ngữ lỗ mãng, mong Huyện chúa thông cảm." Hắn .
Nói xong thì ngẩng đầu lên, nụ bên môi xán lạn.
Chờ tới khi thấy lan can còn một bóng , nhíu mày, lắc đầu bật .
Nghe đồn phận vị Huyện chúa cao quý, dung mạo xuất sắc, chắc chắn là mỹ nhân một hai Giang Châu, xinh , tính tình cũng nhỏ, vô cùng kiêu căng, xem quá.
Hắn nhặt trái bóng trôi nổi mặt nước, chèo thuyền nhảy lên bờ.
Các đồng bạn tranh tiến lên, túm lấy đ.á.n.h một trận, nháo thành một đoàn.
Tống Hoài Nam nhận với các đồng bạn.
Mọi tiếp tục thi đá bóng.
Tống Hoài Nam đầu liếc mắt Thính Phong các, thể mơ hồ thấy tình hình bên trong khi màn lụa bay lên, hai tiểu nương t.ử xinh đầu đầy châu thúy đối diện uống , một đám thị nữ thanh tú hầu hai bên.
"Vừa a lang trêu chọc tiểu nương t.ử nào?"
Đồng bộc cầm ủng khô bước tới, mỉm đùa.
Tống Hoài Nam mỉm , cúi đầu giày ướt ở thuyền, giọng đè thấp: "Tô Yến là nhi t.ử Hồ, thể quen Vĩnh Thọ huyện chúa xuất thế gia ?"
Đồng bộc kinh ngạc ngẩng đầu, nhỏ giọng : "Tô lang chủ giao du rộng lớn, là khách quý của Viên gia, lẽ ngài cũng từng ăn với Chu gia?"