Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 48.
Cập nhật lúc: 2025-05-26 02:06:45
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ngày nay Chúc Thần Thần đã rên rỉ quá nhiều lần, trong nhóm thấy nhiều thì cũng không trách mà ngược lại đều cảm thấy hứng thú với con heo.
"Con heo này béo thật đấy, tương lai chắc chắn ngon. Không dám tưởng tượng, nếu để con heo này cho sư phụ Tiểu Nhiễm làm sườn xào chua ngọt thì chắc chắn thèm đến mức rụng răng."
"Đúng vậy, cậu xem trong tay Thần Thần có cơm heo kìa, là bột ngô và cải trắng, heo thuần chủng, chắc chắn ngon!"
Chúc Thần Thần nước mắt lưng tròng chạy đi, tắt nhóm, than thở cho số phận của mình.
Cô Vương nhìn nhóm một lúc, tuy rằng không ai có thể giúp cô ấy mua đồ ăn vặt, nhưng cũng đã thành công khiến mọi người đều cảm nhận được nỗi khổ của mình, rất hài lòng.
Cô ấy gọi trợ lý Cơ Du đến: "Cô đi tìm chỗ này xem, chắc là cách đồn công an Kiều Đầu Lộ không xa, bất kể là bán cái gì thì cứ mua mười phần theo khẩu vị của tôi về đây."
Cơ Du gật đầu, đặt ly cà phê vừa mới pha xong lên bàn cô Vương, xoay người lui ra ngoài.
Động tác của cô ấy bị người bên cạnh nhìn thấy, trợn mắt: "Nịnh thần."
Cơ Du liếc mắt nhìn qua, nhận ra là một người đàn ông hói đầu, xấu xí, có thành tích kém trong công ty, cô ấy chậm rãi hỏi: "Lặp lại lần nữa? Tôi là nịnh thần, vậy tôi đang nịnh ai?"
Cô ấy là nịnh thần, vậy Vương tổng ở bên trong là gì?
Người đàn ông hói đầu bị nghẹn một câu, hậm hực im miệng, nhìn Cơ Du chạy đi. Mãi cho đến khi văn phòng Vương tổng không thể nghe thấy thì tiếng giày cao gót gõ trên mặt đất mới vang lên.
Cơ Du nhìn video mà Vương tổng chia sẻ cho mình, rõ ràng xung quanh quán nhỏ có rất nhiều sinh viên vây quanh. Cô ấy xem bản đồ, gần đồn công an Kiều Đầu Lộ có hai trường đại học, chắc là ở gần một trong hai trường học.
Cô ấy nhanh chóng lướt qua trong nhóm chat, tìm thấy "Nhóm 10 sinh viên làm thêm bán thời gian địa phương", trước tiên là phát ba bao lì xì nhỏ, sau đó nhanh chóng gõ chữ trong nhóm.
"Có ai ở Học viện Kỹ thuật Nghề Tân Hóa hoặc Đại học Nghề Tân Hóa không?"
Một phút sau, có người thêm bạn tốt với Cơ Du.
Cơ Du gửi video qua trước tiên, sau đó gõ chữ: "Biết quán nhỏ này ở đâu không?"
"A tôi biết! Cái bánh cuốn này ngon lắm, hôm qua tôi còn đi ăn! Ngay cạnh cổng đông của học viện đó."
Trợ lý Cơ nhanh chóng gửi mười đồng qua: "Đi xếp hàng, sau đó chia sẻ địa chỉ cho tôi, đợi tôi đến nơi tìm được thì sẽ thanh toán phần còn lại, tính phí theo thời gian, OK?"
Lúc này, cô ấy đã đến gara, lái xe thẳng đến Học viện Kỹ thuật Nghề Tân Hóa.
Khoảng thời gian trước cô Vương mê mẩn Đầu Sư Tử, Cơ Du biết rõ. Thậm chí cô ấy còn tranh thủ thời gian đi mấy nhà hàng lớn ở thành phố bên cạnh ăn thử Đầu Sư Tử, chỉ là không có phần nào có thể so sánh với Quán rượu nhà họ Trần.
Sau đó cô Vương liên lạc với Vương Trường Hải để giới thiệu công việc, Cơ Du cũng biết, nhưng mà, cô ấy chú ý vẫn chưa đủ.
Đầu bếp được Vương tổng thưởng thức như vậy mà lại đi ra ngoài bày quán, cô ấy lại biết muộn hơn cả Vương tổng, đây là sự thất trách của một trợ lý.
Cô ấy nhất định phải tìm mọi cách có được phương thức liên lạc của Trần Nhiễm!
Trên đường đi nhanh như điện xẹt, Cơ Du nhanh chóng tìm được nơi, xếp hàng, thanh toán cho đối phương, còn ba người nữa là đến cô ấy.
Cơ Du tranh thủ thời gian nghiêm túc xem xét từng món ăn kèm.
Ớt xanh da hổ... Cô Vương chắc chắn sẽ thích.
Thịt băm xào miến này dùng để cuốn bánh, thoạt nhìn rất mới lạ, nhưng cách kết hợp carbohydrate với carbohydrate, không có lợi cho cô Vương giữ dáng, bỏ qua.
Giò heo kho không tệ! Có thể mua một ít.
Cô ấy kiểm tra từng bước, kết hợp với sở thích của cô Vương và hai cô con gái của cô ấy, nhanh chóng lên kế hoạch cho mười loại bánh cuốn khác nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/48.html.]
Còn một người nữa là đến lượt cô ấy.
Cơ Du quan sát thấy mọi người chọn vỏ bánh, phát hiện bánh kếp trứng và bánh túi là hai loại được ưa chuộng nhất.
Nhưng mà, cái bánh này mang về sẽ không giòn.
Cuối cùng thì cũng đến lượt, Cơ Du dùng tốc độ nói nhanh nhất hỏi Trần Nhiễm: "Tôi là trợ lý của cô Vương, đến giúp cô ấy mua mấy phần mang về ăn, nhưng đường xá quá xa, về đến nơi bánh sẽ không giòn, cô có thể làm cho tôi bánh bán thành phẩm, đóng gói một ít đồ ăn kèm, sau đó tôi về nhà chế biến lại không?"
Cô ấy nói quá nhanh, thậm chí Tiểu Lý ở bên cạnh còn ngây ngốc một chút.
Các sinh viên nhiệt tình ở phía sau chỉ dẫn: "Ôi chao, tay nghề nướng bánh của chị gái này rất điêu luyện! Cô mang về không thể nướng được hương vị như cô ấy đâu!"
"Đúng vậy, mau xem mau xem! Cái bánh bay lên rồi!"
Lúc này Tiểu Lý mới phản ứng lại, ở bên cạnh Trần Nhiễm nghe thấy tên cô Vương thì cũng quay mặt nhìn qua.
"Bán thành phẩm cô mang về rồi nướng lại, cũng không thể ăn được, hay là tôi giới thiệu cho cô một loại bánh khác? Giới thiệu loại không sợ để lâu."
Trần Nhiễm có được thực đơn bánh cuốn cấp S, không chỉ có riêng mấy loại vỏ bánh này. Chẳng qua, bánh kếp trứng và bánh túi được mọi người chấp nhận cao hơn, một số loại khác không ai nhận ra, cô còn chưa có cơ hội làm.
Nghĩ đến sự yêu thích của cô Vương đối với Đầu Sư Tử, Cơ Du nhanh chóng đồng ý, giao việc lựa chọn chủng loại cho người chuyên nghiệp.
"Vậy cô quyết định đi! Tôi chọn đồ ăn kèm trước!"
Cô ấy quay đầu lại nói với Tiểu Lý, bắt đầu phát huy tốc độ nói siêu nhanh của mình.
"Phần đầu tiên muốn một phần ớt xanh da hổ, thêm khoai tây xào, thịt thì chọn giò heo, phần này cho hành nhưng không cho rau thơm, rau diếp cũng cho một ít."
Trần Nhiễm nghe cô ấy nói rõ ràng thì không nhịn được ngưỡng mộ cô Vương.
Trợ lý này cũng quá trâu bò!
Nhưng mà, cô cũng lấy vỏ bánh làm sẵn từ trong thùng giữ lạnh ra, chuẩn bị bắt đầu nướng bánh.
Loại vỏ bánh này, ở các thành phố phía Bắc ăn nhiều hơn, người dân địa phương Tân Hóa chắc chắn chưa từng ăn qua, vị trí của xe bán đồ ăn lại khó tìm, mọi người đều đang tận hưởng hương vị yêu thích của mình nên không dám dễ dàng thử món mới.
Bây giờ thấy Trần Nhiễm làm món mới, mấy người trong hàng đều vươn cổ xem.
"Mỏng như vậy!"
"Không chỉ mỏng, cô xem cái vỏ bánh vừa lấy ra, nhiều lớp còn có ánh dầu, tôi sẽ ăn cái này sau!"
Mẻ vỏ bánh cân này, Trần Nhiễm đã làm lúc chế biến, chồng lên nhau khoảng ba lần, tức là tám lớp.
Phần bánh tám lớp này, cuối cùng được Trần Nhiễm cán thành một cái bánh lớn mỏng.
Khác với vỏ bánh nhỏ lúc trước, bánh cân này một nồi chỉ có thể nướng một cái. Nhưng mà, bởi vì đặc tính của bánh vừa mềm vừa mỏng, thời gian từ khi cho vào nồi đến khi ra khỏi nồi cũng rất ngắn.
Bánh cân này vừa ra khỏi nồi thì đã có một mùi thơm khác thường!
"Thơm quá, cái bánh này!"
"Cảm giác bản thân cái bánh này nó đã có chút vị mặn...? Ngửi thế nào mà lại có mùi thơm?"
Trần Nhiễm làm một mẻ lớn bánh kếp trứng, cũng có chút nhàm chán. Trước khi cuốn bánh, cô nhẹ nhàng xé một góc, cho các sinh viên xếp hàng phía trước xem xét.