Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 47.
Cập nhật lúc: 2025-05-26 02:06:01
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa, cái giò heo duy nhất còn bị anh ta cướp được. Trần Nhiễm sợ không thể chặn miệng anh ta, ớt cay cho hơi nhiều, nhưng thịt cũng không ít.
Giữa trưa anh ta chạy một chuyến vào thành phố, trên đường về liền nghĩ, mua trước một cái bánh cuốn, sau đó lại về ký túc xá chẳng phải là tuyệt vời sao?
Thuận tay mở nhóm chat lên: "Nghe nói đến cái quán bánh cuốn ở cổng đông phía sau chưa? Tôi chuẩn bị đi mua, có ai muốn mua hộ không?"
"Tôi muốn hai cái! Thêm gà rán, ngoài rau thơm ra thì cái gì cũng phải cho!"
"Tôi cũng muốn hai cái!"
Triệu Xuân Quang đắc ý gõ ba chữ "Gọi ba ba" trong nhóm, đột nhiên cảm thấy có chút không đúng...
Trường học của bọn họ có hơi xa, sau khi xuống xe còn phải đi một lúc mới đến trường. Nơi này còn chưa đến phạm vi của trường học bọn họ.
Sao ở đây lại thấy xe bán đồ ăn? Đổi địa điểm à?
Hơn nữa... Hình như có chỗ nào đó không đúng? Xung quanh xe bán đồ ăn, hình như là sinh viên của Đại học Nghề Tân Hóa?
Là hai trường học giáp ranh, Đại học Nghề Tân Hóa và Học viện Kỹ thuật Nghề Tân Hóa, vẫn luôn có chút không hợp nhau.
Hai trường học đều là trường chuyên khoa giống nhau, dựa vào cái gì mà Tân Hóa lại gọi là đại học?
Hơn nữa, ban đầu hai bên môi trường đều không khác biệt lắm, kết quả lần trước thành phố làm cái gì mà phát triển, một đống lớn công trường đều ở bên cạnh Học viện Tân Hóa, ngược lại bên phía Đại học Nghề Tân Hóa lại yên tĩnh.
Học sinh của hai trường, ngày thường ngầm so kè rất có ý tứ. Nhưng luôn là sinh viên đại học thắng.
Nhưng không ngờ, đến cả xe bán đồ ăn mà đám người này cũng muốn chặn?
"Dựa vào cái gì mà cứ phải qua bên kia bày quán, sức mua của chúng tôi cũng không kém!"
Đầu Tiểu Lý lại bắt đầu đổ mồ hôi.
Nếu anh ấy thật sự là người bán hàng, bây giờ chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Vấn đề là, anh ấy còn phải qua đó bố trí. Cửa của Xà Bì có một khoảng đất trống nhỏ, rất là đắt hàng, nếu đi chậm không chừng bị người khác chiếm mất.
Tiểu Lý đang đau đầu, Triệu Xuân Quang đã đến!
Triệu Xuân Quang, người mà buổi sáng còn làm cho Tiểu Lý và Trần Nhiễm đau đầu, giờ phút này lại nghiễm nhiên trở thành cứu tinh.
"Ai dám tranh xe bán đồ ăn của trường chúng tôi!"
Đừng nói là của trường họ hay không, đầu tiên là được bán ở gần Học viện Tân Hóa, vậy thì chính là xe bán đồ ăn của Học viện Tân Hóa!
Tranh giành đăng ký tên của Đại học Nghề Tân Hóa, cướp đi đoạn đường yên tĩnh hơn, bây giờ lại còn muốn tranh cả xe bán đồ ăn?
Điều đó là không thể.
Xông lên phía trước, Triệu Xuân Quang đã phát video vào mấy nhóm chat của mình, không ít học sinh ở gần đó đều chạy tới.
Vừa hay có mấy sinh viên thể dục ở gần đó, họ chưa từng ăn bánh cuốn, cũng chưa từng nghe nói đến xe bán đồ ăn nhỏ này, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc họ đến giúp đỡ.
Tiểu Lý thấy có người đến giúp dẫn dắt dòng người thì vội vàng lên xe, vừa ngượng ngùng xin lỗi các học sinh: "Xin lỗi nhé, bên kia có một khoảng đất trống có bóng râm, hôm nay trời nóng, xếp hàng ở đó đỡ bị tội."
Anh ấy nghĩ ra cách nói này trong lúc vội vàng, độ tin cậy thật ra rất cao. Bởi vì khắp nơi đều đang thi công, đoạn đường có bóng râm ở đây thật sự rất khó tìm.
Xe bán đồ ăn nhỏ chạy bon bon về phía túp lều của Xà Bì, còn chưa đến nơi, lại thấy một đám học sinh khác chặn ở đó.
Tiểu Lý thở dài: "Không phải chứ —— Đây lại là trường nào nữa?"
Nhưng lần này không phải!
Xe bán đồ ăn nhỏ của anh ấy từ từ lăn bánh qua, một đám đông học sinh xôn xao tản ra, để lại cho anh ấy một vị trí theo dõi hoàn mỹ.
"Mau dừng ở đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/47.html.]
"Vừa rồi có người đến bán bánh bao, chúng tôi bảo anh ta đi sang bên kia rồi!"
"Đúng đúng, mau xem, tôi còn kéo cái thùng rác qua đây, đỡ phải để cô gái nhỏ chạy xa vứt đồ!"
Các học sinh vây quanh lại, nhưng rất có trật tự xếp hàng.
Người đứng đầu hàng là một cô gái nhỏ, Trần Nhiễm có ấn tượng, cô ấy đặc biệt thích khoai tây xào.
"Lần này có mang đủ đồ đến không? Tối nay tôi còn muốn đến mua nữa."
"Đủ!"
Quen thuộc mở chảo, đổ dầu, Trần Nhiễm lấy bột bánh ra, vài cái đã cán xong một cái bánh.
Bánh trắng như tuyết vừa cho vào nồi, liền nhanh chóng định hình dưới nhiệt độ cao, trở nên vàng giòn, xốp. Cô dùng cái xẻng gõ gõ, phát hiện mình không cần dùng tay lật, cũng có thể cảm nhận tốt hơn trạng thái của bánh.
Quả nhiên, kỹ năng tăng cấp dùng tốt hơn.
Nhìn hàng dài, Trần Nhiễm liếc nhìn tiến độ nhiệm vụ của mình, tin tưởng rằng trong vài ngày nữa sẽ hoàn thành.
Tuy rằng chỉ ở đồn công an hai ngày, nhưng nhìn bóng lưng bận rộn của mọi người, cô thật sự rất thích bầu không khí này.
Không biết hiệu ứng đặc biệt của món bánh cuốn này là gì? Trước đây Lưu Thi Hàm có nói, cảnh sát lớn tuổi trong đồn, ít nhiều gì cũng bị đau dạ dày do bận rộn.
Hy vọng hiệu ứng đặc biệt của món bánh cuốn này, có thể làm cho họ không còn bị bệnh tật dày vò!
Vương Trường Hải ở trên một chiếc xe khác nhìn sang bên này, không nhịn được mà quay video gửi cho cô Vương.
"Cô gái nhỏ này thật không thể tin được."
Lúc này cô Vương đang họp, trên mặt mang theo biểu cảm tiêu chuẩn, bấm vào video của Vương Trường Hải.
Trong video, Trần Nhiễm đang thoăn thoắt làm gì đó, trước xe bán đồ ăn có một hàng dài.
Từ từ?
Trước đây cô ấy phải trăm cay ngàn đắng mới có thể vào nhà trẻ ăn một bữa, bây giờ lại biến thành xếp hàng là có thể mua?
Hai ngày nay cô ấy nhớ mãi không quên, ăn không ngon ngủ không yên là như thế nào?
Cô Vương nhanh chóng chuyển tiếp video vào một nhóm có tên là "Mỗi ngày đều có Đầu Sư Tử".
"Ai rảnh qua đó một chuyến? Mua mười cái giúp tôi!"
Chương 22
"Mỗi ngày đều có Đầu Sư Tử", đúng như tên gọi, chính là những chiến hữu đã tìm mọi cách để cùng nhau đi nhà trẻ ăn Đầu Sư Tử lúc trước.
Vương Chiêu Sơn, Chử Nam, cô Đặng, thậm chí còn có Chúc Thần Thần đều ở trong nhóm.
Lần trước thi đấu nấu Đầu Sư Tử, Chử Nam thuận tay lập một nhóm, còn kéo cả Vương Thanh An vào.
Hiện giờ Trần Nhiễm không ở nhà trẻ, nội dung chủ yếu trong nhóm chính là giao lưu một ít mỹ thực, cùng với hoài niệm Đầu Sư Tử như thường lệ.
Hôm nay, video của cô Vương vừa được gửi ra, nhóm lập tức bùng nổ!
"Hả? Cô ấy cứ đi bày quán như vậy? Sao trước đây không nói gì? Là sợ tôi ăn Đầu Sư Tử đủ rồi sao?"
"Đây là ở đâu? Có địa chỉ không, hôm nay tôi không ở Tân Hóa, ngày mai nhất định phải đến!"
Chúc Thần Thần không thể đi được, lần trước dũng cảm xông vào đồn công an, mẹ Chúc trực tiếp đày cô ấy ra biên cương —— đưa về nhà bà ngoại giúp làm việc đồng áng.
Cô ấy rên rỉ một tiếng, thuận tay chụp ảnh mình đang cho heo ăn trong nhóm: "Tôi cũng muốn ăn! Bà ngoại đã cho tôi ăn hai bữa đậu que rồi! Tôi không muốn ăn đậu que!"