Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 46.

Cập nhật lúc: 2025-05-26 02:05:42
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là, nhà họ Trần là một con quái vật khổng lồ như vậy, cho dù cô có hệ thống thì cũng không dễ dàng giải quyết. Huống chi, cái xẻng nấu ăn kia còn đặt trong từ đường của nhà tổ nhà họ Trần.

 

Trừ khi đánh sập hoàn toàn nhà họ Trần, nếu không, cô rất khó lấy được.

 

Cô có hệ thống, có thể nói là đứng ở một vạch xuất phát mới. Bất kể là vì bản thân hay là vì hệ thống, tiếp theo đều phải nỗ lực luyện tập nhiều hơn mới được.

 

Đầu bếp, nấu cơm cho càng nhiều người thì càng được luyện tập!

 

Nhào bột, thái rau, xào rau.

 

Cho dù kỹ năng mà thực đơn cấp S mang lại không thể cho không cô, nhưng trong quá trình chế biến, cô cũng có thể cảm nhận được sự chênh lệch giữa mình và kỹ năng cấp S.

 

Gia vị cấp A đã giúp cô được lợi rất nhiều, huống chi là kỹ năng cấp S.

 

Một cái xẻng hất lên, mấy cái bánh lưu loát lật lại, Trần Nhiễm đột nhiên nghe thấy một tiếng "đinh", cô vội vàng mở giao diện hệ thống ra xem.

 

Kỹ năng dùng lửa của cô đã lên cấp B!

 

Trần Nhiễm vui mừng.

 

Quả nhiên, lĩnh hội kỹ càng cách chế biến thực đơn của hệ thống, cũng có thể làm cho kỹ năng của cô cao hơn một tầng.

 

Còn có phương thức nào rèn luyện kỹ năng dùng lửa tốt hơn nướng bánh?

 

Hiện tại các hạng kỹ năng của Trần Nhiễm lần lượt là: Kỹ năng dùng d.a.o (B); Cung cấp nguyên liệu (B); Kỹ năng dùng lửa (B); Gia vị (E); Kỹ năng dùng xẻng (C); Bày biện (B).

 

Ngoài gia vị bị kéo thấp do cô không có vị giác, những hạng mục khác có thể nói là cất cánh toàn diện!

 

Đương nhiên, so với đại bộ phận 3S của Trù Thần nhà họ Trần thì vẫn còn kém xa lắm.

 

Cô không nhịn được nũng nịu với hệ thống: "Cho thêm cái thực đơn xào rau cấp S đi, tôi chỉ còn thiếu mỗi kỹ năng dùng xẻng là chưa đạt cấp B!"

 

Mấy cái thực đơn cấp S mà hệ thống cho trước đây: Đầu Sư Tử, sườn xào chua ngọt, còn có bánh cuốn hiện tại, hầu như đều không phải là món ăn yêu cầu xào to lửa, rất khó để cô rèn luyện kỹ năng dùng xẻng.

 

Hệ thống không trả lời, mà là tự động bật ra giao diện nhiệm vụ bánh cuốn.

 

"Được rồi, được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ không tham lam quá!"

 

Cô nhìn nhiệm vụ còn kém hơn 9000 cái bánh nữa là hoàn thành, hít sâu một hơi, tiếp tục nhào bột!

 

"Làm nhiều như vậy à?"

 

Sở trưởng Cao đi qua nhìn thấy vậy thì quan tâm Trần Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm à, có mệt không? Tay có đau không?"

 

"Chú nhớ người ta bán bánh tráng đều có đủ loại xúc xích và dưa muối, chú vừa mới đi mua một đống, hay là cháu đừng xào rau nữa, chỉ nướng bánh thôi?"

 

Trần Nhiễm nhìn mấy thùng dưa muối lớn trên mặt đất, có nấm kim châm, có que cay, có cải bẹ, còn có cả xúc xích.

 

"Chỗ này còn chưa chắc đã đủ bán đâu!"

 

Tiểu Lý đánh giá số lượng trên mặt đất: "Mang hết lên đi, bán nhiều một chút. Nhiễm Nhiễm đã xào không ít rồi, chắc là đủ bán đến tối."

 

Những người khác cũng vẫn luôn không nhàn rỗi, tuy rằng trù nghệ của mọi người kém xa Trần Nhiễm, nhưng rửa rau, rán gà, rán xúc xích thì vẫn có thể làm được.

 

"Được rồi!"

 

Tống Nhất Phàm ở bên cạnh có chút tò mò: "Buổi sáng kiếm được bao nhiêu tiền?"

 

Tiểu Lý vẫn luôn không nghĩ đến vấn đề này, lấy điện thoại di động ra xem dòng tiền thu chi, lúc này mới phản ứng lại.

 

"Năm... hơn 5000?"

 

Tống Nhất Phàm và anh Hạo đi mua đồ ăn, mắt hai người đều trợn tròn: "Mua đồ ăn đã tốn hơn 2000 rồi!"

 

"Còn có bột mì và gia vị nữa?" Trần Nhiễm vừa xếp bột cùng sở trưởng Cao, vừa tính toán cho họ nghe: "Mấy thùng dầu trong sở đều dùng hết, thùng gia vị lớn cũng dùng hết. Những thứ này các cậu còn chưa tính."

 

"Số tiền này xử lý thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/46.html.]

 

Tiểu Lý có chút mờ mịt.

 

Anh ấy nghe nói cảnh sát thường phục đi nằm vùng tốn tiền, lần đầu tiên nghe nói còn có thể kiếm tiền!

 

Mấy người đều cùng nhau nhìn sở trưởng Cao.

 

Ai cũng biết, không phải có tay nghề của Trần Nhiễm, đừng nói là kiếm tiền, không đem chút kinh phí ít ỏi của đồn dùng hết là tốt rồi.

 

"Cho Nhiễm Nhiễm đi, tôi thấy người ta bán bánh tráng, đều trực tiếp mua vỏ bánh làm sẵn. Nhiễm Nhiễm của chúng ta đều tự mình làm bánh, không phải kiếm tiền từ đây mà ra sao?"

 

"Nhưng mà, làm sao chúng ta có thể tranh tiền với Nhiễm Nhiễm được?"

 

Trong sở mấy người đều biết về chuyện của Nhiễm Nhiễm và nhà họ Trần, Vương Trường Hải đã sớm dặn dò, nhỡ đâu có người nhà họ Trần đến, đừng nói năng lung tung, cứ trực tiếp đuổi ra ngoài!

 

Sở trưởng Cao nhìn mấy người nói chuyện, ánh mắt lại đều dán chặt vào người mình, không nhịn được tức giận bật cười.

 

"Mấy tên nhóc thối, đều nhìn tôi làm gì? Tôi còn có thể tranh mấy ngàn đồng tiền này với Nhiễm Nhiễm sao?"

 

Ông ấy là người có tiền riêng 2897.3 đấy!

 

Trần Nhiễm có chút ngượng ngùng: "Như vậy không tốt lắm đâu..."

 

Xe là của đồn, chi phí là đồn chi trả, còn có Tiểu Lý bận trước bận sau sợ cô mệt, thậm chí buổi sáng Lưu Thi Hàm còn tranh thủ thời gian đi một chuyến mua trà sữa cho cô.

 

"Cứ quyết định như vậy đi! Cháu là nhân viên tạm thời, nghe theo đồn là xong việc!"

 

Sở trưởng Cao vung tay lên, mọi người giúp đỡ đem đồ đạc lên xe bán đồ ăn, một đường nhìn theo xe bán đồ ăn lại lăn bánh lần nữa.

 

Ông ấy có chút cảm khái: "Nhiễm Nhiễm cô gái nhỏ này, thật không có gì để nói, sao nhà họ Trần lại thế này..."

 

Sở trưởng Cao nói một nửa, cảm thấy có chút không thích hợp, sao bên cạnh không ai nói tiếp?

 

Cho dù ông ấy là sở trưởng, ngày thường rất khoan dung, nhưng dù sao cũng là một ông già hơn 50 tuổi, cho dù xuất phát từ truyền thống tôn trọng người già và yêu thương trẻ em, hai tên nhóc kia cũng nên phụ họa đôi câu chứ?

 

Ông ấy quay đầu lại, tên nhóc Tống Nhất Phàm kia đã lẻn vào phòng bếp của đồn công an!

 

Sở trưởng Cao vỗ đầu, lúc này mới nhớ ra.

 

Giữa trưa Nhiễm Nhiễm có làm dư mấy cái bánh, còn để lại đồ ăn, cho bọn họ làm cơm trưa! Ông ấy chỉ mải cảm thán, lát nữa mấy tên nhóc kia ăn hết sạch thì sao.

 

Nhanh chân bước tới, sở trưởng Cao cũng tiến vào bên trong đồn công an: "Cho tôi một ít miến! Tôi nói Tống Nhất Phàm cậu có nghe thấy không? Bỏ cái bánh cuốn trong tay cậu xuống!"

 

"Lãnh đạo đang nói chuyện với cậu đấy!"

 

Đồn công an tranh giành nhau, mà tình hình bên phía xe bán đồ ăn chỉ có càng thêm sôi động.

 

"Không phải, các cậu đều chặn ở đây làm gì? Ôi, tránh ra một chút! Tránh ra một chút!"

 

Trần Nhiễm cũng thò đầu ra nhìn từ xe bán đồ ăn: "Không phải chứ, các cậu không đi học sao?"

 

Cô nhìn kỹ, bên trong có một số gương mặt quen thuộc, nhưng càng có nhiều gương mặt sinh viên lạ lẫm hơn.

 

"Sao lại còn chặn đường thế này..."

 

Tiểu Lý không thể không dừng xe, đi xuống định nói chuyện, một đám đông học sinh liền xông tới.

 

"Tại sao cứ bày quán ở bên kia!"

 

"Đúng vậy, đúng vậy, môi trường bên này của chúng tôi tốt hơn nhiều so với bên kia, sao xe bán đồ ăn của anh không đổi địa điểm?"

 

"Bà chủ có nhóm WeChat không, có thể đặt trước không?"

 

Triệu Xuân Quang cũng lại đến mua bánh cuốn.

 

Tuy rằng cái bánh cuốn trước đó có hơi cay, nhưng hương vị thật sự là tuyệt vời!

 

Loading...