Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 41.

Cập nhật lúc: 2025-05-23 03:14:29
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở trưởng Cao đích mượn xe ăn chuyên dụng, ông khích lệ Trần Nhiễm: "Khá lắm, hôm nay bán bánh cuốn là khác với hôm qua! Đổi cả xe, đám học sinh còn ai nhận ?"

 

mà, chỉ thể , tất cả đều xem nhẹ trình độ nhàm chán và tò mò của sinh viên.

 

Hai video ngày hôm qua nhanh chóng lan truyền trong nội bộ! Không bao nhiêu nhóm chat, điên cuồng suy đoán nguyên nhân cảnh sát vùng.

 

Mọi đều tích cực, dù thì trường học ở ngay đây, nếu vì nguyên nhân của họ mà khiến tội phạm chạy thoát thì chẳng nguy hiểm cho ?

 

Rõ ràng là hai đặc vụ mặc thường phục ngày hôm qua bắt .

 

Cho nên, thậm chí hôm nay những học sinh nhiệt tình đặc biệt lập nhóm giữ gìn trật tự!

 

Mục tiêu của họ là: Cố gắng hết sức để quầy hàng của cảnh sát khách.

 

Tiểu Lý mở xe bán đồ ăn mới nhô đầu lên, lập tức mấy học sinh tiết học theo dõi.

 

Mọi chuyên nghiệp dời ánh mắt , rõ ràng là ở ngay gần, nhưng vẫn điên cuồng gõ chữ trong nhóm QQ để trao đổi.

 

"Đến đến ! Hôm nay đến cả xe cũng đổi !"

 

"Người cũng đổi, thấy giống hai cảnh sát ngày hôm qua?"

 

"Đều tại các , , hôm nay nhất định bảo vệ cảnh sát cho , tuyệt đối để bất kỳ ai qua đó video!"

 

"Vậy mua đồ thì ? Mua đồ thì cản ?"

 

Nhóm trưởng do dự một lúc, cuối cùng quyết định: "Nếu là ở công trường bên cạnh đến mua thì cản, nếu là học sinh trường chúng thì cản ! Mọi đừng hành động quá lớn, chú ý cắt cử, đừng ở đây quá lâu!"

 

" mà, khi nào nhận nhầm ? Nói chừng đổi xe, mà là thật sự đến thì ?"

 

"Người còn bắt , hôm nay chắc chắn sẽ còn đến! Mọi bớt xem điện thoại , nhiều hơn, tản một chút!"

 

Tiểu Lý dừng xe bán đồ ăn, hôm nay buổi sáng và giữa trưa sẽ hỗ trợ cho Trần Nhiễm, buổi chiều sẽ đổi thành Vương Trường Hải đến.

 

Anh quan sát xung quanh một vòng, thấy gì bất thường, chỉ mấy sinh viên đang dạo bên cạnh.

 

"Xem, bên chính là túp lều mà Xà Bì đang ở."

 

Trần Nhiễm chút lo lắng, cô cẩn thận theo hướng mà Tiểu Lý chỉ, thấy một dãy nhà thép thấp bé. Mái nhà thép dùng ngói amiăng che chắn lộn xộn.

 

Nhà thép tọa lạc ở một công trường tạm thời , bên cạnh còn hàng rào thấp, tính che giấu cực mạnh.

 

"Chỉ ở vị trí thì mới thể quan sát hướng của Xà Bì." Tiểu Lý cũng chút đau đầu: "Nếu thì đổi địa điểm khác, hy vọng hôm nay mấy sinh viên video đừng đến."

 

Về phương diện , Trần Nhiễm tự tin: "Không , yên tâm, họ sẽ nhận !"

 

bánh cuốn, ai thể chuyên nghiệp!

 

Hơn nữa, hôm nay Trần Nhiễm còn hóa trang một chút, ngay cả tạp dề cũng bẩn một chút khi xuất phát. Thoạt giống một bán hàng rong tiêu chuẩn.

 

"Được, ban ngày bên chỉ một sinh viên đến mua đồ, đó là ba bữa sáng, trưa, chiều, nhân viên cũng sẽ đến mua đồ ăn. Buổi sáng cần đến, thường 10 giờ Xà Bì mới dậy."

 

"Được."

 

Trần Nhiễm lấy những chiếc bánh ủ sẵn, dọn dẹp xong chiếc bàn chuẩn sẵn, nhấc con d.a.o mà hệ thống thưởng lên, bắt đầu thái hành.

 

Con d.a.o hiệu ứng đặc biệt mắt còn mở khóa, nhưng sử dụng thuận tay, phảng phất như là một phần cơ thể của cô, thái đồ ăn sảng khoái.

 

"Ôi, hôm nay cái xe là xe bán đồ ăn thật đấy chứ? Mau xem thái hành kìa!"

 

Một trong những thành viên của nhóm bảo vệ thường phục kỹ thuật dùng d.a.o điêu luyện của Trần Nhiễm cho kinh ngạc. Thậm chí còn thể rõ động tác của con dao!

 

"Thái hành tây thôi mà, kỹ ! tin tưởng cảnh sát chắc chắn sẽ ngơ sự an của chúng !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/41.html.]

 

" , nữ cảnh dùng d.a.o giỏi bình thường ?"

 

Trần Nhiễm thái xong hành tây và rau thơm, bắt đầu bày mười mấy món ăn kèm lên bàn.

 

Gà rán, xúc xích rán, gà giòn xương, còn rau diếp tươi ngon, hành tây thái lát.

 

Nhóm trưởng cảm thấy chút , điên cuồng trao đổi trong nhóm.

 

"Thoạt cái xe bán đồ ăn chút chuyên nghiệp, chẳng lẽ hôm nay thật sự là thường phục?"

 

"Có quá xem thường cảnh sát ! Mấy món rau diếp, gà rán ? cũng !"

 

"Đừng ngây nữa! Đi nhiều hơn, đừng để lộ!"

 

Trần Nhiễm vẫn đang tiếp tục bày thêm đồ ăn lên bàn.

 

Khoai tây xào chua cay giòn giòn, ớt cay đỏ trộn lẫn trong đó, màu sắc cực kỳ mắt.

 

Ớt xanh da hổ mềm nhũn, thấm đẫm nước sốt, khi dùng kẹp gắp , thậm chí còn sức nặng của chính nó rách. Toàn bộ ớt xanh da nhăn nheo, chiên kỹ.

 

Trứng gà bên cạnh cũng là da hổ, lớp vỏ bên ngoài là chiên đúng chỗ. Tiểu Lý hỗ trợ dùng sức mạnh một chút, lập tức kẹp nát một quả, lớp vỏ bên ngoài vàng giòn, bên trong cũng nhiều lỗ, thấm đẫm nước canh.

 

Trần Nhiễm vẫn đang lấy đồ ăn , trong nhóm bên cũng bùng nổ nho nhỏ.

 

"Ớt xanh da hổ! thích nhất ớt xanh da hổ! Cái cũng thể cuốn bánh ăn ?"

 

" cảm giác ngửi thấy mùi..."

 

"Cái khoai tây xào , ai hiểu ! Nhìn qua thì thấy vẫn còn giòn! thích khoai tây xào giòn giòn nhất, lúc nào nhà ăn nấu cũng mềm nhũn..."

 

"Không , đây thật sự là thường phục chứ?"

 

Nhóm trưởng cũng chút nghi hoặc, thoạt quá chuyên nghiệp?

 

"Nhìn kỹ , các thiếu thốn bữa bánh cuốn lắm ?"

 

Người cuồng ớt xanh da hổ gõ "Thiếu" khung nhập, đó gian nan xóa .

 

Đợi chút! Quan sát thêm một chút!

 

mà, hiện tại thể rời mắt khỏi chiếc xe bán đồ ăn nhỏ .

 

Nữ chủ quán vẫn đang tiếp tục bày đồ ăn!

 

Nhìn qua là giá đỗ xào thanh đạm, rốt cuộc là xào dấm là xào cay?

 

Còn món thịt băm xào miến màu nâu , đầu tiên món cũng thể cuốn bánh, nhưng nghĩ một chút liền cảm thấy hợp.

 

"Không , còn đồ ăn ! Bánh cuốn thể cuốn nhiều loại nhân như ?"

 

"Mau xem kìa! Mớ cải thìa nhỏ là kho ! Trong nồi còn gì nữa, chắc là còn thịt kho nhỉ? Hình như ngửi thấy mùi , các ngửi thấy ?"

 

Các sinh viên ngửi thấy, Tiểu Lý ở bên cạnh đương nhiên càng ngửi thấy.

 

"Thơm quá..." Anh chút ngượng ngùng hỏi Trần Nhiễm: "Có thể phần nguyên liệu cho ?"

 

"Được!"

 

Phần công thức thịt kho của Trần Nhiễm, chỉ sử dụng kỹ năng gia vị cấp A của cô, mà còn kết hợp với công thức nước sốt của món Đầu Sư Tử cấp S.

 

Quả thực thể là ngửi thôi mê mẩn.

 

Loading...