Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 36.

Cập nhật lúc: 2025-05-20 08:39:18
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này nhiệt độ trong nồi đã rất cao, cho chút dầu này vào, nhanh chóng kích thích mùi thơm của bột mì. Vỏ bánh vừa mới còn căng tròn trắng nõn, lập tức có một lớp vỏ màu vàng óng.

 

Vỏ bánh này kỳ diệu ở chỗ này!

 

Nếu vẫn giữ nguyên trạng thái mềm mại vừa rồi, thì lát nữa lấy ra khỏi nồi, toàn bộ bánh túi sẽ xẹp xuống. Nhưng nếu thừa dịp đang nóng mà nhanh chóng định hình lớp vỏ bên ngoài thì vỏ bánh sẽ giống như bánh nướng ruột rỗng đã nướng xong.

 

Bốn cái bánh túi ra lò!

 

Trần Nhiễm dùng xẻng nhẹ nhàng gõ một cái, bánh túi lập tức hé miệng ra, cô cho thêm hành, lại thêm đầy khoai tây xào chua cay nữa, sau đó đặt sang một bên.

 

"Đợi một lát rồi ăn, nóng lắm!"

 

Dù sao cô cũng là đầu bếp, trên tay đã sớm chai sạn, không sợ nóng. Nhưng người thường thì không được.

 

"Mọi người muốn cuốn bánh nhân gì?"

 

"Tôi ăn rau xào thập cẩm!"

 

"Tôi cũng muốn khoai tây xào, tôi nếm thử khẩu vị của cảnh sát trưởng."

 

Trần Nhiễm xào rau thập cẩm gồm có hẹ, giá đỗ, miến và trứng gà, miến đã được ngâm nước và ướp nước tương, trộn lẫn với hẹ non xanh và giá đỗ trắng như tuyết trông rất hấp dẫn.

 

Cô làm một hơi bốn cái bánh cuốn sau đó lại dùng màng bọc thực phẩm bọc lại, múc cho mỗi người một bát cháo kê.

 

Vương Trường Hải đã không chờ nổi nữa rồi!

 

Ông ấy cầm lấy bánh túi, cắn một miếng to.

 

Giòn! Thơm!

 

Lớp vỏ ngoài của bánh giòn tan, cắn xuống thì lập tức vỡ vụn trong miệng, nhưng phần vỏ bên trong lại mềm dẻo, dai dai, tỏa ra mùi thơm thuần túy của bột mì.

 

Thức cả đêm, tìm kiếm cả đêm, thứ gì có thể an ủi lòng người nhất vào lúc này chứ?

 

Đó chắc chắn là carbohydrate rồi!

 

Vỏ bánh trộn lẫn với khoai tây xào chua cay, cũng là một quả b.o.m carbohydrate, nhưng vị lại giòn tan. Hai loại carbohydrate có vị khác nhau chồng lên nhau, cắn một miếng, dạ dày vừa mới còn đói meo lập tức được thỏa mãn.

 

Lúc này, ông ấy lại nhẹ nhàng uống một ngụm cháo kê...

 

"Ôi chao, đây mới là cuộc sống của con người!"

 

Bánh cuốn vào bụng, cháo kê nóng hổi men theo thực quản xuống dạ dày, Vương Trường Hải cảm thấy cả người như được thả lỏng, thoải mái vô cùng!

 

Ông ấy không kìm được dựa lưng vào ghế, thả lỏng toàn thân.

 

Không chỉ có ông ấy, mấy người khác ăn bánh cuốn cũng sôi nổi khen ngợi.

 

"Ngon đấy, món rau xào thập cẩm này xào thế nào vậy, hẹ chín vừa tới! Tôi ghét nhất là hẹ mềm nhũn, nhưng mà hẹ này, không có chút mùi hăng nào của hẹ sống, vị lại ngon như vậy!"

 

"Ngon quá! Cái bánh này thật sự quá thơm, tôi cảm thấy cho dù không có nhân, ăn không tôi cũng có thể ăn mấy cái!"

 

Trần Nhiễm đã nướng mẻ bánh tiếp theo, thừa dịp mẻ vỏ bánh thứ hai ra lò, cô đã canh chuẩn thời gian, mở nồi thịt kho ra.

 

Một mùi thơm không thể tả được tuôn ra từ trong nồi!

 

Nếu nói, carbohydrate là để an ủi dạ dày trống rỗng, vậy thì mùi thịt này chính là phần thưởng tốt nhất!

 

Miếng giò heo béo ngậy được Trần Nhiễm vớt ra đặt lên thớt, từng thớ thịt mỡ rung rinh, thậm chí còn bị lực hất văng ra làm đôi.

 

Thật không dám tưởng tượng, miếng giò heo vừa cho vào đã vỡ ra như vậy, ăn vào miệng, sẽ sung sướng đến mức nào.

 

"Ôi mẹ ơi, nhanh lên, mau cho tôi một miếng, tôi không chịu được nữa, tôi sắp ngất rồi!"

 

"Thơm quá! Cái bánh tiếp theo tôi sẽ cuốn cái giò heo này!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/36.html.]

 

Trần Nhiễm đang định thái giò heo thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa.

 

Vương Trường Hải quay đầu nhìn lại, là Tiểu Tống trong đồn.

 

Tống Nhất Phàm năm ngoái mới thi đậu biên chế, chuyên ngành vốn là tài chính, kết quả lại bị phân đến đồn công an Kiều Đầu Lộ.

 

Khu vực trực thuộc của đồn công an Kiều Đầu Lộ về cơ bản đều là công trường, bên này vốn là vùng ngoại ô hoang vắng. Bởi vì gần đây bắt đầu khai phá, công trường quá nhiều, một lượng lớn dân công nhập cư không dễ quản lý nên lúc này mới đặt đồn công an Kiều Đầu Lộ ở đây.

 

Cậu ta là một sinh viên tài chính ưu tú, bị phân đến địa phương này. cả ngày phải ra ngoài làm nhiệm vụ, không khỏi có cảm giác chán nản và thất bại.

 

Có thể theo học tài chính, gia cảnh chắc cũng không tệ. Đồn công an Kiều Đầu Lộ không đặt được cơm hộp, chỉ có cậu ấy là tìm người chạy vặt mua đồ ăn ở trong thành phố mang đến mỗi ngày thôi.

 

"Tiểu Tống à, lại đây ăn chút đi?"

 

Trong lòng Tống Nhất Phàm cực kỳ không tình nguyện, đêm qua đi theo tìm bọn buôn người cả đêm, bây giờ cậu ấy chỉ muốn ăn một bữa cho thoải mái.

 

Mấy ngày trước cậu ấy đã nghe nói trong đồn có thể sẽ thuê đầu bếp, nhưng mà loại địa phương hẻo lánh này thì có thể thuê được đầu bếp gì đây?

 

Nhưng mà phó sở trưởng đã lên tiếng, cậu ấy cũng khó mà nói gì.

 

"Được rồi... Cho tôi nửa chén cháo là được, tôi thức đêm dạ dày không được thoải mái lắm."

 

Coi như là nể mặt sở trưởng, uống ngụm cháo vậy, rồi cậu ấy sẽ đi tìm người chạy vặt mang hai món ăn đến sau.

 

Tống Nhất Phàm đi qua, Trần Nhiễm múc cho cậu ấy một bát cháo kê đặc sánh, mềm mại.

 

Cậu ta nhận lấy bát cháo kê bằng hai tay, đôi mắt dán chặt vào miếng giò heo núng nính, rung rinh kia, không thể rời ra được.

 

Thơm quá!

 

Chỉ ngửi mùi hương này, cậu ấy đã có thể ăn hết ba bát cháo kê. Càng không nói đến ăn kèm với giò heo này nữa.

 

Anh Hạo ngồi bên cạnh đã ăn rồi, vỏ bánh giòn tan, bên trong là một miếng giò heo to. Anh ta còn đặc biệt yêu cầu có cả da, lớp da giò béo ngậy chỉ cần mím nhẹ một cái là lập tức tan chảy trong miệng ngay.

 

Hơn nữa vỏ bánh giòn tan...

 

Tống Nhất Phàm đứng ở bên cạnh, thậm chí có thể nghe thấy tiếng vỏ bánh giòn tan bị cắn vỡ vụn.

 

Tiểu Tống bị thu phục!

 

Mắt thấy một cái giò heo sắp bị đám người này chia xong, cậu ấy nhanh chóng đổi giọng: "Tự nhiên khẩu vị của tôi tốt lên! Cho tôi ba cái bánh, một cái khoai tây xào, một cái rau xào thập cẩm, lại thêm một cái giò heo nữa!"

 

Tự vả mặt mình thì sao chứ? Đây là đầu bếp thần tiên từ đâu đến vậy!

 

Chương 19

 

"Cậu nhóc này, ba cái bánh lận, muốn no đến c.h.ế.t luôn chắc?"

 

Là phó sở trưởng, bình thường Vương Trường Hải có hơi bất mãn với Tiểu Tống.

 

Ở đồn công an này, mọi người đều phải đi làm nhiệm vụ từ cơ sở trước.

 

Lãnh đạo của họ, thậm chí nói rộng hơn một chút, là trưởng phòng của họ, có ai mà không phải làm việc ở cơ sở trước, từ cảnh sát mà từng bước đi lên?

 

Cậu học tài chính thì giỏi lắm sao? Trong sở cũng có người học tài chính, học luật, không phải đều nghiêm túc bắt đầu làm từ cảnh sát à?

 

"Còn nói dạ dày khó chịu chỉ ăn cháo, coi thường đồn công an cơ sở chúng ta mời đầu bếp đúng không? Tôi nói cho cậu biết, đầu bếp này cậu có bỏ tiền ra cũng chưa chắc đã ăn được đâu, trước đây cậu còn tìm người chạy vặt mua món Đầu Sư Tử của Quán rượu nhà họ Trần... Trần Thúc Chính làm không ngon bằng một nửa của Nhiễm Nhiễm chúng ta đâu đấy!"

 

Tống Nhất Phàm cảm thấy chắc chắn là phó sở trưởng hình dung quá lố rồi. Nhưng mà EQ của cậu ấy cũng không thấp đến nỗi phản bác lại ngay cả lời nói này.

 

Một ngụm cháo kê vào bụng khiến cho sự cao ngạo của Tống Nhất Phàm dịu đi một chút.

 

Anh Hạo ở bên cạnh cũng xông tới.

 

Loading...