Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 35.

Cập nhật lúc: 2025-05-20 08:38:28
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không cần phải điều người riêng, cuốn đồ ăn vào là có thể ăn ngay rồi. Bánh tráng chuẩn bị sẵn, trước khi ăn nướng hai phút là được, vẫn còn nóng hổi.

 

Cô khen ngợi hệ thống: "Mày nghĩ chu đáo đấy, hơn nữa lần này lại là thực đơn dự trù, ngày mai tao có thể bắt đầu làm ngay!"

 

Bánh cuốn kia có thể làm ra rất nhiều món ngon!

 

Vì thế, ngày hôm sau Trần Nhiễm dậy từ rất sớm.

 

Tuy rằng nhà họ Trần cũng có mấy đầu bếp làm bánh nhưng định hướng bồi dưỡng tổng thể cho đời sau thì vẫn là món mặn.

 

Trước đó, Trần Nhiễm chỉ mới làm bánh màn thầu vài lần thôi.

 

May là thực đơn dự trù của hệ thống đã bao gồm độ thành thục rồi, nếu không cô thật sự sợ lần này làm bánh thất bại.

 

Nhưng mà, hệ thống lần này thật hào phóng, thực đơn bánh cuốn lần này có đến mười loại cách làm vỏ bánh luôn!

 

Có bánh tráng, có bánh rán, có bột nhào bằng nước nóng, có nướng, có rán. Trần Nhiễm chọn một chút, rồi chọn một loại bánh túi.

 

Phần đuôi của bánh cuốn dễ bị rơi đồ ăn ra ngoài, loại bánh túi này sẽ không bị như vậy.

 

Cô thành thục nhào bột, ủ bột, làm một hơi một trăm cái bánh, sau đó bắt đầu làm đồ ăn kèm với bánh.

 

Thích hợp nhất với bánh cuốn đương nhiên là đồ kho!

 

Theo lý mà nói, một mình cô làm đồ ăn cho cả một đồn công an, đương nhiên cũng phải đi mua đồ ăn. Nhưng mà, hôm qua cảnh sát nhiệt tình đã nhét đầy tủ lạnh rồi.

 

Cô chọn một chút, lấy hai cái giò heo đông lạnh ra rồi lại lấy trứng gà, đậu phụ, chuẩn bị kho lên.

 

Chắc là... đủ ăn rồi nhỉ? Dù sao cái đồn công an mới xây này, tổng cộng cũng chỉ có sáu người thôi mà.

 

Cô thành thục kho mấy món đồ ăn, còn nấu một nồi cháo kê, sau đó đeo bao cát vào cổ tay, bắt đầu thái khoai tây.

 

Ngoài đồ kho ra, cô còn làm thêm một món khoai tây xào chua cay, thêm một món rau xào thập cẩm nữa, chắc là đủ rồi.

 

Cô đang làm thì đột nhiên có người từ bên ngoài đi vào.

 

Sớm vậy sao?

 

Trần Nhiễm giật mình nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, bầu trời lúc này mới chỉ hơi hửng sáng thôi.

 

Cô làm bữa sáng dậy sớm là chuyện bình thường, cảnh sát ở đồn công an này sao lại đi làm sớm như vậy chứ?

 

"Ôi chao, đây là đầu bếp mới đến của đồn chúng ta à?"

 

Mấy người đi vào mặc đồng phục nhăn nhúm, sắc mặt xám xịt, vừa nói chuyện vừa không nhịn được ngáp.

 

Trần Nhiễm nhớ lại lời nói của Lưu Thi Hàm ngày hôm qua, có chút giật mình, chẳng lẽ bọn họ tìm cả đêm sao?

 

Cô không nhịn được hỏi: "Đã tìm được bọn buôn người chưa?"

 

Người cuối cùng đi vào là Vương Trường Hải, ông ấy đi vào nhìn một bàn đồ ăn, có chút nhíu mày: "Trong đồn chúng ta chỉ có mấy người, làm đơn giản một chút là được, không cần dậy sớm như vậy đâu!"

 

Ông ấy thừa nhận, Trần Nhiễm làm đồ ăn quả thật rất ngon. Nhưng cũng không phải vì ham muốn ăn uống một hai tháng mà ông ấy nhận cô gái nhỏ này.

 

Sau khi nghe Vương Thanh An nói, ông ấy muốn chăm sóc cô gái nhỏ này một chút.

 

Vậy mà người ta bốn giờ đã dậy nấu cơm, vậy thì ai đang chăm sóc ai đây chứ?

 

Trần Nhiễm không để bụng, cả đồn công an thức cả đêm để đi tìm người, cô dậy làm chút cơm, đây không phải là chuyện quá bình thường sao?

 

Cô nhìn nồi cháo kê: "Không sao, hôm qua cháu ngủ sớm."

 

Mấy người khác đã thò đầu qua xem đầu bếp làm đồ ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/35.html.]

 

Một cảnh sát trung niên khác cười nói: "Ôi chao, cuối cùng cũng không cần phải ăn bánh mì nữa rồi. Trong đồn của tôi, đến cơm hộp cũng không gọi được, mỗi ngày ăn bánh mì, khiến miệng tôi đắng ngắt!"

 

"Anh Hạo, dù sao về nhà anh vẫn có thể ăn một bữa cơm vợ nấu mà, anh xem mấy đứa độc thân này, mặt đều xanh mét cả rồi đây!"

 

Anh Hạo nhắc đến vợ, mặt mày ủ rũ: "Hôm nay tôi về nhà khuya khoắt, sao dám gọi vợ dậy nấu cơm chứ. Hai ngày trước mua gạo người ta không ship tận nhà nên cô ấy tự mình vác lên, mỏi hết cả cánh tay... Cô ấy bảo tôi là ông chồng vô tích sự, suốt ngày chẳng thấy mặt mũi đâu."

 

"Chị dâu ủng hộ anh là được, bao giờ nghỉ ngơi thì anh dẫn chị dâu ra ngoài chơi nhiều vào! Dù sao cháu trai cũng đã vào đại học rồi."

 

Bầu không khí chợt trở nên gượng gạo, Vương Trường Hải vội vàng đổi chủ đề.

 

Ông ấy đi qua nhìn hai hàng bột nhỏ xếp ngay ngắn trên thớt, hỏi Trần Nhiễm: "Đây là định làm gì?"

 

"Làm ít bánh cuốn!"

 

Trần Nhiễm dùng lực hất tay, món khoai tây xào chua cay trong nồi lập tức rơi vào đĩa.

 

"Hôm qua cháu nghe chị Thi Hàm nói, trong đồn thường xuyên bận rộn không kịp ăn cơm, mấy ngày nay lại phải truy tìm tên buôn người kia. Cháu nghĩ làm ít bánh cuốn để sẵn, đến lúc đó nếu không kịp ăn cơm, thì mang theo cái bánh cuốn đi cũng được."

 

Cô chỉ vào hai món ăn vừa mới xào xong: "Mấy món này ăn với cơm cũng được, cuốn vào bánh ăn cũng được. Bột lát nữa cháu dùng màng bọc thực phẩm bọc kỹ, để trong tủ lạnh, tùy ý ăn, nướng một hai phút là xong."

 

"Nhưng không ngờ hôm nay mọi người lại dậy sớm như vậy, thịt kho còn phải đợi một lát nữa, bây giờ chỉ có thể cuốn hai loại đồ ăn này trước, có được không?"

 

Vương Trường Hải đã để ý đến món khoai tây xào kia từ lâu rồi!

 

"Cuốn cho chú một cái khoai tây xào!"

 

Ông ấy là người Đông Bắc, bánh cuốn Đông Bắc cuốn khoai tây xào rất phổ biến: "Bên trong cho thêm ít hành tây, chú nhớ rõ hôm qua đã bảo mấy đứa nhỏ này mua rồi."

 

"Được rồi!"

 

Trần Nhiễm nhấc màng bọc thực phẩm lên, lấy ra mấy cái bánh, bật máy nướng bánh mini.

 

Nhà bếp này được sửa sang khá tốt, các loại dụng cụ làm bếp đều đầy đủ. Chiếc máy nướng bánh mini thương mại này một lần có thể nướng bốn cái bánh túi.

 

Phết dầu xong, dùng tay cảm nhận độ nóng của dầu, Trần Nhiễm cho bốn hẳn cái bánh túi vào nồi luôn.

 

Bánh túi, đúng như tên gọi, cả cái bánh giống như một cái túi, bên trong có thể nhét đồ ăn vào.

 

Nhưng mà, thực đơn của hệ thống này rất tinh tế, bánh túi này cũng không giống như Trần Nhiễm dự đoán ban đầu, dựa vào đồ nóng ở giữa để tạo ra không gian.

 

Bột bánh này là bột nửa nở, dựa vào nhiệt độ để làm cho không khí bên trong nở ra, cuối cùng phồng lên thành bánh túi rỗng.

 

Cho nên, cách làm tối ưu cho bánh túi này là nướng, có nhiệt độ mới có thể làm bánh nở đều. Nhưng nhà ăn này lại không có lò nướng, dù sao thì hầu hết món ăn Trung Quốc không cần dùng đến lò nướng.

 

Nhưng mà, nướng cũng được!

 

Vương Trường Hải nhìn động tác của Trần Nhiễm mà hoa cả mắt, cô gái nhỏ nhanh chóng nướng vỏ bánh thành hình, dùng cây cán bột lăn một vòng rồi hất lên, bánh được ném thẳng luôn vào trong nồi!

 

Ông ấy còn chưa kịp nhìn rõ động tác thì bốn cái bánh đã được ném vào hết sạch.

 

Tiếp theo chính là khoảnh khắc biểu diễn của Trần Nhiễm.

 

Để vỏ bánh chín đều, mỗi một cái bánh đều phải lật luôn tay. Theo lý mà nói, dùng tay lật là nhanh nhất, nhưng nhà bếp không có găng tay, Trần Nhiễm đã dùng một đôi đũa để lật.

 

Cô lấy đầu đũa khẽ nhấc một góc của vỏ bánh lên một cách chính xác và dứt khoát, sau đó hất một cái, bánh được lật lại ngay lập tức.

 

Cô dùng một đôi đũa, đồng thời đảo bốn cái vỏ bánh trên chảo.

 

Dần dần, bốn cái bánh đều phồng lên, giống như bốn quả bóng bay nhỏ căng tròn.

 

Trần Nhiễm lại thêm chút dầu.

 

Loading...